Tổng hợp những bài thơ hay viết về tình yêu quê hương và văn hóa xứ Kinh Bắc.
Kinh Bắc là tên gọi xưa cũ về địa danh nằm ở phía Bắc nước ta. Văn hóa xứ Kinh Bắc nổi tiếng với: Dân ca quan họ, lễ hội Gióng,… Có nhiều di tích lịch sử nổi tiếng như: đền Sóc, Tây Yên Tử, chùa Phật Tích, chùa Dâu, chùa Vĩnh Nghiêm, Cổ Loa, đền thờ Hai Bà Trung,…
BÀI THƠ: NHỚ VỀ KINH BẮC
Tác giả: Hoa Chu Van
Hàng năm cứ đến tiết xuân
Ai về kinh bắc bước chân nhẹ nhàng
Nghe bài hát đón xuân sang
Dân ca quan họ rộn ràng nơi đây
Niềm thương nỗi nhớ vơi đầy
Sông Cầu nước chảy bóng mây vờn bờ
Quê hương Kinh Bắc mộng mơ
Giao duyên đối đáp trông chờ say mê
Người ơi người ở đừng về
Em buông vạt áo bốn bề tứ thân
Tưng bừng đất nước vào xuân
Hội Lim anh nhớ những lần gặp nhau
Em mời anh ăn miếng trầu
Thơm nồng vị nặm đậm mầu hồng tươi
Trầu têm cánh phượng em mời
Em trao kỷ vật một đời cho anh
Giao duyên xe kết tác thành
Liền anh liền chị ngọt lành say mê
Người ơi người ở anh về
Sang năm đến đón phu thê một nhà
Hồng tươi đào thắm nở hoa
Niềm vui mới nhé em là của anh.
BÀI THƠ: GẶP EM NƠI LỄ HỘI
Tác giả: Thơ và Tình
Gặp em nơi chốn đông người quá
Chỉ kịp nhìn nhau một phút thôi
E thẹn lườm anh rồi vội vã
Gót sen tung tẩy ở chân đồi
Hội Lim làng xã mở năm nay
Rộn rã làng quê, cả mấy ngày
Duệ Khánh, Lộ Bao đầy đủ hết
Lũng Giang, Đình Cả cũng vừa đây
Đi theo liền chị suốt mấy ngày
Nghe tiếng mà chưa gặp đã say
Em cứ lã lơi cùng mấy chị
Liền anh xao xuyến giáng hao gầy !
Câu hát giao duyên lời giã bạn
Thôn Đông bịn rịn với thôn Đoài
Làng nước cuốn cờ sau lễ hội
Nán lại chờ nhau dưới khóm mai
Xin được cùng em một đoạn đường
Má phấn môi hường đã thấy thương
Mai mốt anh sang bên Đình Cả
Gửi nốt cho mình hết vấn vương !
BÀI THƠ: SANG KINH BẮC
Tác giả: Đồng Kế
Em buồn nhỏ lệ vào thơ
Anh buồn hứng nỗi bơ vơ đem về
Đêm dài chưa thỏa cơn mê
Còn bao vướng bận câu thề … đa mang
Gió đùa xô chiếc thuyền nan
Câu “Người ơi” hát dở dang bao đời
Mà nghe muốn nuốt từng lời
Giọng em trong vắt ngọt mời vút lên
Miếng trầu cánh phượng em têm
Ăn vào say mãi đến mềm ruột gan
Bao giờ lại hẹn nhau sang
Để ta thiếp thiếp chàng chàng có nhau
Lơ thơ nước chảy sông Cầu
Chia tay trong dạ nỗi sầu đầy vơi
Dùng dằng những hạt mưa rơi
Có thương có nhớ … người ơi … đừng về!
BÀI THƠ: GỞI VỀ MIỀN QUAN HỌ
Tác giả: Mai Trúc
Gởi câu thơ qua miền quan họ
Phía chòng chành dải nón quai thao
Lúng liếng tràn điệu hát ngọt ngào
Nụ tầm xuân gọi bình minh thức
Xuôi sông Cầu về miền Kinh Bắc
Qua cầu dải yếm để tìm nhau
Mớ bảy mớ ba áo sẫm màu
Chiều tràn sóng, thuyền thơ nghiêng ngả
Trong câu hát cánh cò bay lả
Miếng trầu cánh phượng đỏ cả lòng
Lời thơ rơi giữa mênh mông
Mới gặp đây sao đành giã bạn
Chưa kịp cùng em lên quán dốc
Đêm xuân vồi vội mảnh trăng non
Câu thơ buộc câu hát ví von
Còn em buộc hồn tôi vào quan họ.
BÀI THƠ: VỀ KINH BẮC XƯA
Tác giả: Dạ Khúc
Ta có ngờ đâu sẽ có ngày
Trở về Kinh Bắc một chiều say
Say người, say rượu, say Quan Họ
Say cả con tim với đất này
Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!
Một chiều đông sương gió tơi bời
Biên thùy vó ngựa quân Nam réo
Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi
Ta đã về đây với nước non
Đông Đô xưa mấy thuở vàng son
Dấu Tích Cha Ông oai hùng quá!
Lối cũ rêu phong vẫn chửa mòn
Quan Họ ai ca giữa trời chiều
Cho lòng lữ khách bớt cô liêu
Áo the chen nón quai thao ấy!
Đọng lại trong ta biết mấy điều
Ta về Kinh Bắc nhớ Hoàng Cầm
“Bên kia Sông Đuống” người còn không?
Một chiều đông lạnh ta đâu lạnh
Ngâm lại bài thơ ấm cả lòng.
BÀI THƠ: DUYÊN KINH BẮC
Tác giả: Xuân Phong
Dập dìu liền chị liền anh
Bắc Ninh tình lắm, anh càng tình hơn
Có anh em biết dỗi hờn
Bên em anh mới tỏ tường chữ “Yêu”
Têm trầu cánh phượng – nên duyên
Ao dài khăn đóng ! Mạn thuyền người ơi
Người ơi sáng nhớ chiều chờ
Hội Lim này nhé mình chờ hội Lim
Bắc Ninh xuân đậm chữ tình
Xuân này càng đậm chúng mình nên duyên.
BÀI THƠ: VỀ KINH BẮC
Tác giả: Hồ Thanh
Ta có ngờ đâu sẽ có ngày
Trở về Kinh Bắc một chiều say
Say người, say rượu, say Quan họ…
Say cả con tim với đất này.
Ta đã về đây Kinh Bắc ơi!
Một chiều đông sương gió tơi bời
Biên thùy vó ngựa quân Nam réo
Giặc Tống kinh hoàng thây xác phơi.
Ta đã về đây với Nước non
Đông đô xưa mấy thuở vàng son
Dấu Tích Cha ông oai hùng quá!
Lối cũ rêu phong vẫn chưa mòn?
Quan họ ai ca giữa trời chiều
Cho lòng lữ khách bớt cô liêu
Áo the chen nón quai thao ấy
Đọng lại trong ta biết mấy điều
Ta về Kinh bắc nhớ Hoàng Cầm
“Bên kia sông Đuống” người còn không?
Đất trời có lạnh ta đâu lạnh
Ngâm lại Thơ xưa ấm cả lòng.