Tuyển chọn những bài thơ lục bát hài hước, bá đạo nhất. Đây là những vần thơ lục bát chế tự sáng tác mới nhất.
Chủ đề này sẽ được cập nhật thường xuyên, các bạn chú ý đón xem nhé!
THƠ LỤC BÁT CHẾ: XIN EM
Tác giả: Craven Hải
Xin em chớ vội phũ phàng
Dẫu sao em cũng đã “phang” anh rồi
Giờ em rũ bỏ thân tôi
Đi tìm thằng khác úp nồi hay sao
Nhớ ngày hai đứa yêu nhau
Đã màng đến chuyện trầu cau rồi mà
Tôi thì vốn dĩ thật thà
Nghe lời ngon ngọt để là tin em
Đến khi em bóc được tem
Đá tôi một vố lấm lem mặt mày
Thân tôi nào phải trâu cày
Để em đùa giỡn tháng ngày mua vui
Áo quần…tôi đã bị khui
Chơi xong em để ngậm ngùi cho tôi
Xin em đừng có lôi thôi
Chối bỏ trách nhiệm mà ngồi hả hê
Anh cần một bộ complê
Và làm chú rể theo về nhà em.
THƠ VUI LỤC BÁT: RA MẮT BỐ BẠN GÁI
Tác giả: Vũ Tiến Đạt
Tối nay ra mắt bố nàng
Mới vào tôi hỏi rộn ràng bố vui
Bố nàng chào lại rất bùi
Cả hai nói chuyện người vui thực tình
Thế rồi đang chuyện hết mình
Bỗng dưng thèm thuốc thực tình ngại ghê
Mấp môi hỏi nhỏ bác nề
Cháu xin điếu thuốc hút nghe đỡ buồn
Bố nàng hỏi lại tôi luôn
Ơ cháu thuốc hả? Tôi buồn đáp ngay
Uống bia phải thuốc mới bay
Bố nàng lại hỏi tôi ngay tức thì
Lại bia nữa á? kinh nhì
Vậy là mất điểm tôi phi luôn rằng
Bạc thua cháu mới bia hăng
Bố nàng trợn mắt, hỏi rằng bạc uk?
Ấy thì chót lộ thân hư
Trả lời tôi nói trong tù rảnh chơi
Bố nàng hoảng hốt ngắt lời
Hỏi ngay sao lại vào nơi tù đày
Ờ thì tôi cũng đáp ngay
Mấy lần cháu đến như này bác ơi
Phụ huynh mấy bác cự lời
Cháu buồn xung tiết nên đời đi tong
Bố nàng hốt hoảng bằng lòng
Vậy là tôi đã vui trong yên bình
Lại còn sắp được vợ xinh
Mừng vui hoan hỷ hội mình khoe luôn.
Nguồn: kyuc.net sưu tầm từ fanpage Thơ Vui & Ảnh Chế
THƠ LỤC BÁT VUI: SỰ TÍCH CHÚ CUỘI
Tác giả: Lê Hoàng Công
Ngày xưa ở chốn thiên đình
Có chú Cuội nhỏ liếc tình Hằng Nga
Bấy giờ Cuội tuổi mười ba
Chị Hằng lên tám vẫn là trẻ con
Khi Cuội mười tám tuổi tròn
Thân hình vẫn bé con con thua Hằng
Mười ba tuổi chúm chím căng
Nhìn qua ước độ cỡ bằng chũm cau
Cuội ngồi nắm cái cần câu
Sao mình vẫn mãi trẻ trâu thế này
Hằng nga mặc áo hai dây
Vắt va vắt vẻo ngọn cây phì cười
Muốn cho con của tốt tươi
Năng tập thể dục chớ lười thể thao
Như vậy thân thể sẽ cao
Tất lẽ dĩ ngẫu cái sào cũng to
Hôm sau sáng sớm tinh mơ
Cuội đang ngáp ngủ vật vờ thả trâu
Năm năm cao chẳng thấy đâu
Hằng nga thiếu nữ giờ bầu rất to
Cái tuổi đang ngứa cửa lò
Cuội lại chẳng lớn để cho Hằng nhờ
Cuội nhìn Hằng tiếc ngẩn ngơ
Sao mình không lớn trẻ thơ thế này
Tiếc thương khi có cái chày
Chỉ để đi giải qua ngày tháng năm
Trải qua mấy triệu lần rằm
Ước tính Cuội được vài trăm tuổi rồi
Nhưng Cuội mãi là Cuội thôi
Một chú Cuội nhỏ mãi ngồi gốc đa
Đêm đêm nhung nhớ Hằng Nga
Mong một ngày lớn xông pha với nàng.
Thơ lục bát chế: Tiền mất, thất thu
Tác giả: Tuấn Anh
Ra đồng bắt cá mò cua
Vợ đem về nấu canh chua bữa chiều
Hôm nay cô vợ biết điều
Mua năm trăm rượu bởi chiều chồng yêu
Rượu vào đêm đến như diều
Hai lần lộn gối không điêu chút nào
Cô nàng hạnh phúc ngọt ngào
Hôm sau lại nấu canh ngao cả nhà
Sai thằng con nhỏ chạy ra
Mua luôn nghìn rượu loại là hôm qua
Mừng thầm nay ít, phải ba
Một nghìn chắc chắn hơn là năm trăm
Rượu vào say quá chồng nằm
Ngủ luôn một mạch mất năm canh trường
Cô nàng lẩm bẩm trên giường
Năm trăm lại thấy, sướng hơn một nghìn.
Mời các bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ lục bát chế vui, hài hước và mới nhất trên kyuc.net…
THƠ VUI LỤC BÁT: THÍ CHỦ VỀ ĐI
Tác giả: Sở Lưu Hương
Thí chủ xin hãy về đi
Hai ta nay chẳng còn gì nữa đâu
Bần tăng đã mặc áo nâu
Thoát ra cái cảnh làm trâu cho nàng
Hôm nào cũng phải hoang mang
Đêm đến nàng lại bảo sang đây bừa
Từ tối cho đến tận trưa
Đồng nàng cạn nước vẫn chưa cho dừng
Bao lần miễn cưỡng xin ngừng
Mà em đều lắc chưa từng bỏ qua
Nên anh đành phải lìa xa
Lãng quên tất cả xem là phù du
Kiếp sau đền đáp thầy bu
Em quên đi nhé cho dù ra sao
Anh khuyên em hãy về mau
Đừng khoe ngực chổng phao câu làm gì
Một khi đã bước ra đi
Thì anh chẳng thiết cái gì nữa đâu
Và em chớ có âu sầu
Hãy tìm người khác làm trâu cho nàng
Cày bừa đổ nước ruộng khan
Sớm ngày hầu hạ cho nàng thêm vui
Còn anh…anh phải thoái lui
Rời xa trần thế mua vui cõi thiền
Đắm chìm cuộc sống bình yên
Quy y cửa phật lãng quên sự đời.
LỤC BÁT HÀI: THI GAN DẠ
Tác giả: Trần Thiện
Nghe đồn tổ chức cuộc thi
Nước nào gan dạ ấy thì thưởng ngay
Vừa treo giải được mấy ngày
Nhận luôn một suất cầu may kiếm tiền
Chủ nhà nước Mỹ đầu tiên
Họ thi đọ súng nên liền bắn nhau
Thằng ni máu đỏ nhuộm màu
Đứa kia nghĩ bụng lấy mau giải rồi
Khi này Nhật bảo : đến tôi
Dùng khăn quấn chặt xong ngồi rút dao
Bụng kia một phát đâm vào
Lòi ngay đống ruột nhìn sao vãi mề
Tớ liền gượng sức mà bê
Bom này đục đẽo giải thề phải bưng
Tớ đang làm được nửa chừng
Thì ban tổ chức bảo ngưng đấy mà
Giải này hãy nhận dùm nha
Ông còn đục nữa sợ là nổ tung
Việt Nam bản lãnh vô cùng
Chúng tôi bái phục và chung giải liền.
Cả đời vất vả triền miên
Nay liều một phát bạc tiền khỏi lo
Từ nay đỡ khổ thân cò
Cuộc thi là dịp Trời cho tớ giàu./.
THƠ LỤC BÁT VUI: KHỔ VÌ ĐÀO HOA
Tác giả: Nguyễn Minh Chí
Tháng trước ngủ với em Hà
Em Hằng biết chuyện, thế là giận dai
Tháng sau ngủ với em Mai
Vừa rời nhà nghỉ, em Nhài lườm yêu
Buổi trưa đi với em Kiều
Vào trong khách sạn, gặp luôn em Đào
Em Ngọc lại gọi anh vào
Ôm vai, bá cổ thế nào đây anh
Em Hương kề má rất nhanh
Nhìn thấy em Thủy cũng đành phải đi
Thế nào lại gặp em Vi
Tình xưa nghĩa cũ còn gì mà vương
Nhìn My anh lại thấy thương
Đứng ở đầu ngõ mắt buồn nhìn xa
Chạnh lòng nghĩ đến em Nga
Hôm nọ đợi ở gốc đa xóm ngoài
Nhớ hôm đi với em Hoài
Vừa về một lúc thì Hoa sang nhà
Em Trang í ới từ xa
Có rảnh không vậy ra ngoài với em
Buổi tối hẹn với em Sen
Đi uống nước mía, lại chờ em Nhung
Em Lan cũng muốn đi cùng
Xe thì có một đành đèo em Vân
Hôm nay tẩn ngẩn tần ngần
Đi em nào nữa tâm thần mất thôi
Đen thế gặp Thủy Tiên rồi
Số đào hoa quá chết thôi sướng gì…..!
LỤC BÁT CHẾ: CHỒNG XƯA VÀ NAY
Tác giả: Tân Dũng
Ngày xưa như sắt như đồng
Ngày nay như thể cải ngồng muối dưa
Ngày xưa súng bắn như mưa
Ngày nay như cải muối dưa khú rồi
Ngày xưa oanh liệt một thời
Ngày nay như thể đồ chơi nhi đồng
Ngày xưa đại bác thần công
Ngày nay chỉ để nhi đồng nó chơi
Ngày xưa rốc két một thời
Ngày nay bó gối nhìn đời thở than
Ngày xưa như nước đại ngàn
Ngày nay như thể đầu ngan chết rồi
Ngày xưa sức khỏe tuyệt vời
Ngày nay sức khỏe ôi thôi tèo rồi
Ngày xưa lên ngựa như chơi
Ngày nay ì ạch tụt hơi mất đà
Ngày xưa tưởng khỏe đến già
Ngày nay tiếc nuối như là ngày xưa
Ngày xưa chẳng quản sớm trưa
Ngày nay thỉnh thoảng lưa thưa gọi là
Ngày xưa đầu tóc mượt mà
Ngày nay lởm chởm như là thằng điên
Ngày xưa như súng đại liên
Ngày nay như súng tiểu liên cong nòng
Ngày xưa vợ đợi bồ mong
Ngày nay vợ nguýt bồ cong cớn lườm
Đó là kể chuyện trong nhà
Sang nhà hàng xóm vẫn là ngày xưa.
THƠ VUI LỤC BÁT: GIẢ CUỘI TÁN HẰNG
Tác giả: Phụng Hải Đăng
Bắc thang lên hỏi ông Trăng
Giờ ông có biết Nguyệt Hằng ở đâu ?
Giả làm chú Cuội chăn trâu
Gặp Hằng Nga tán vài câu rồi về
Trăng già cười nói hề hề
Hằng Nga mày tưởng dễ bề tán sao ?
Ngàn năm tao vẫn ước ao
Được cầm tay nó mà nào được đâu !
Thằng kia tao nói một câu
Khôn hồn biến thẳng chứ đâu đến mày
Trăng già nói kể cũng hay
Mình đành tụt xuống đợi ngày khác thôi
Bây giờ ý đã quyết rồi
Lên “phây” mà tán cứ ngồi vô tư.
THƠ CHẾ VUI: ĐỪNG HÒNG BÓP MÉO SỰ THẬT
Thơ: Dũng Nguyễn
Sáng nay ăn bát phở gà
Suýt thì chết sặc…. ha….ha….chít cười
Có cô vợ rất xinh tươi
Ngồi bàn phía trước nghiêng người nhỏ to
Chồng ơi vợ thấy lo lo
Cái vòng một nhỏ, nâng cho chuẩn nè
Anh chồng vẫn chén, im re
Cô vợ rụt rè khe khẽ kéo tay
Anh chồng mới nói: Vợ này !
Để nguyên đi vợ, chớ thay làm gì
Thổi phồng sự thật làm chi
Sau đó cười khì măm tiếp phở luôn.
Buông tay, cô vợ thoáng buồn
Chàng tính bài chuồn, đã thế biết tay
Chồng ơi nghe vợ nói này
Tối về đừng có giả say làm càn
Đừng hòng quen thói…. dã man
Bóp cho sự thật kêu than….méo roài.