Tuyển chọn những bài thơ hay viết về nỗi nhớ thương Mẹ yêu khi mùa Đông mang cơn gió lạnh lẽo đến. Đó là những vần thơ thật cảm động viết về Mẹ già kính yêu!
|
Những bài thơ mùa đông nhớ thương về Mẹ hay nhất |
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ viết về Mẹ yêu hay nhất (song thất lục bát)
♥ Chùm thơ lục bát viết về cha mẹ hay, cảm động nhất
♥ Chùm thơ hay viết về lời ru của Mẹ, con mãi không quên
BÀI THƠ: ÁO LEN CỦA MẸ
Tác giả: Đặng Minh Mai
Mùa đông lạnh giá đến rồi
Con nhìn áo mẹ bồi hồi đớn đau
Sợi len nay vẫn thẫm màu
Mẹ yêu khuất bóng đã lâu chẳng về
Nghẹn lòng tim buốt tái tê
Hôn lên áo mẹ tràn trề lệ rơi
Ngày xưa đông đến ngập trời
Mẹ nhường áo ấm miệng thời hát ru
Đêm về gió bấc vù vù
Thổi tung phên cửa mịt mù gió đông
Củi khô mẹ thắp lửa hồng
Sưởi cho con ấm say nồng giấc mơ
Cởi thêm tấm áo đơn sơ
Đắp cho con với vô bờ yêu thương
Mẹ chăm con suốt đêm trường
Chở che gió lạnh khỏi vương con mình
Đêm nay đông lạnh dập dình
Tìm đâu thấy mẹ bóng hình năm nao?
Ôm ghì chiếc áo thuở nào
Con tìm hơi ấm…nghẹn ngào…mẹ ơi!!!
BÀI THƠ: ĐÊM ĐÔNG NHỚ MẸ
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ngoài kia trời trở gió Đông
Liêu xiêu dáng Mẹ gánh gồng đường trơn
Thời gian manh áo đã sờn
Tình thương của mẹ đầy hơn tháng ngày
Đêm trường trong giấc ngủ say
Con nghe tiếng thở nặng đầy băn khoăn
Phong sương Mẹ gánh nhọc nhằn
Cơn đau hành hạ in hằn thịt xương
Gió đưa bụi chuối sau vườn
Đêm đông se lạnh Mẹ thường trở trăn
Vỗ về giấc ngủ khó khăn
Đêm dài trằn trọc năm canh… thở dài
Con nằm khóe mắt cay cay
Choàng qua ôm Mẹ vòng tay yếu mềm
Mẹ cười vỗ nhẹ êm êm
Con nghe hơi ấm ngọt mềm tỏa lan
Con nhìn bao nỗi gian nan
Hằn trên trán Mẹ với ngàn nếp nhăn
Niềm vui mái tóc con xanh
Đổi cho tóc Mẹ chỉ mành trắng phau …!
BÀI THƠ: CHIẾC ÁO LEN
Tác giả: Tịnh Lộc
Ôm chiếc áo bằng len đỏ sẫm
Lệ lăn dài môi ngậm xót xa
Cuối thu mẹ tặng làm quà
Mong con ấm áp khi qua xứ người
Mùa đông chớm tuyết phơi ngọn cỏ
Nắng nhạt màu để gió lạnh tung
Xa quê cực khổ muôn trùng
Khoác lên áo mẹ chẳng mong ước nhiều
Không tin tức bao nhiêu năm lẻ
Con trở về bóng mẹ khuất mây
Thứ tha kẻ bất hiếu này
Vì đi biệt xứ ước thay phận mình
Ôm chiếc áo buồn quanh ân hận
Nấc nghẹn ngào lạnh quấn con tim
Đông về gió bấc nhiều thêm
Ôm hoài chiếc áo con tìm mẹ yêu.
THƠ LỤC BÁT: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Tác giả: Trương Thị Anh
Thầm thì thu đã nhẹ trôi
Gió se se lạnh đây rồi đông sang
Mây mù che phủ nắng vàng
Mặt hồ phẳng lặng ngỡ ngàng thu qua
Đông về bàng đỏ sắc hoa
Thoảng thơm ngô nướng cho ta nhớ về
Đông xưa khi còn ở quê
Thương mẹ xuống cấy tái tê cõi lòng
Áo tơi che tấm lưng còng
Nào đâu lưng kín gió lồng lao xao
Đông về nhớ mẹ nôn nao
Mưa phùn xuống cấy con nào có quên
Bây giờ mẹ đã quy tiên
Sáng nay mưa lạnh nhớ miền quê xưa
Rét run mẹ vẫn cày bừa
Cho con, cho cháu đông xưa no lòng
Lớn lên con hiểu đục trong
Đông xưa có mẹ ấm nồng tình thân.
BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ MẸ ƠI
Tác giả: Nga Nga
Heo may về trời vần vũ sang đông
Quê mình giờ lạnh lắm không hả mẹ ?
Con lo sợ mái tranh nghèo rung khẽ
Rét căm căm gió Bấc nhẹ lùa sang
Mẹ yêu à ! Đôi tất mẹ nhớ mang
Khoác chiếc áo, thêm khăn choàng cho ấm
Con nghe nói mùa Đông này rét đậm
Để chân trần ngấm lạnh mẹ lại đau
Con muốn về ôm lấy mẹ thật lâu
Che cái lạnh đang cồn sâu như cắt
Mẹ ngồi đó co ro buồn hiu hắt
Chong ánh đèn mỏi mắt đợi bóng con
Tại Đông kia làm lòng mẹ héo hon
Hay vắng con mẹ hao mòn thao thức
Tấm chăn mỏng run thân gầy cơ cực
Nước mắt tràn muôn tức tưởi xót xa
Tháng lại ngày lặng lẽ cứ vụt qua
Tóc xanh đã nhuốm sương sa bạc trắng
Con gửi gió gom theo về chút nắng
Mẹ ấm lòng…đêm lạnh vắng chờ con!
|
Thơ viết về Mẹ khi mùa Đông đến (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: THƯƠNG MẸ
Tác giả: Chiều Tím
Đông nay đã đến thật rồi
Thương mẹ tôi đã cả đời hắt hiu
Lưng còng gối mỏi liêu xiêu
Vẫn lo cơm áo, những chiều mưa bay !
Đời mẹ đã lắm đắng cay
Quanh năm suốt tháng, héo gầy vì con
Con đi vì nước vì non
Cánh thư cũng lạc, mỏi mòn mẹ trông !
Lưng còng gánh cả bão giông
Cha thì yên giấc, ấm nồng cõi tiên
Mẹ ơi đời dẫu muộn phiền
Chăm sóc mẹ hiền, bổn phận của con !
Tuổi cao sức cũng đã mòn
Mong mẹ hãy nghỉ cho con yên lòng
Ngày nào con cũng cầu mong
Mẹ yêu mạnh khỏe, đợi trông con về !
Việc quân việc nước bộn bề
Con đâu yên được, lo về mẹ thôi
Tuổi con nay đã lớn rồi
Cho con tạ lỗi mẹ ơi, một lần !!!
BÀI THƠ: THƯƠNG MẸ ĐÊM ĐÔNG
Tác giả: Đặng Minh Mai
Đêm đông lạnh con nằm thao thức
Thương mẹ nhiều day dứt tim con
Sương đêm rơi ướt lối mòn
Cánh đồng hoang vắng mẹ con đang nằm
Gió đông bắc lạnh căm giá buốt
Thổi từng hồi thắt ruột tím gan
Xót xa lệ chảy thành hàng
Bởi con thương mẹ suối vàng lạnh hơn
Con thương mẹ cô đơn, thương lắm!
Nấm mồ xanh xanh thắm một màu
Nắng mưa sương gió dãi dầu
Mùa đông lạnh lẽo kiếm đâu chăn mền
Con lặng lẽ nhìn thềm sương rớt
Gió vô tình từng đợt vút qua
Nghẹn lòng đếm giọt sương sa
Đêm đông thương mẹ…khóc oà…mẹ ơi!
BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ
Tác giả: Thầy giáo Hải
Đông về rồi,mẹ thấy lạnh hơn chưa,
Trời âm u lại thêm mưa buốt giá.
Khoác áo ấm con thương mẹ vất vả,
Cả cuộc đời xin cảm tạ công ơn!
Đông về rồi, con nhớ mẹ nhiều hơn,
Lúc cùng mẹ chờn vờn bên bếp lửa.
Củ sắn vùi mẹ con ta chia nửa,
Khi củ khoai cũng một bữa qua loa.
Đông về rồi, con vẫn tận nơi xa,
Chẳng thể được ở nhà bên cạnh mẹ.
Nơi biên cương cũng rau măng – cháo bẹ,
Sống khó khăn càng nhớ mẹ, mẹ ơi!
Đông về rồi, gió lạnh lùa khắp nơi,
Con nhờ gió gửi đôi lời đến mẹ,
“Mẹ đã già đâu còn như hồi trẻ,
Hãy giữ gìn sức khoẻ nhé, Mẹ yêu!”
|
Thơ mùa đông nhớ thương Mẹ ở quê nhà (ảnh: internet) |
thơ lục bát NHỚ MẸ
Tác giả: Trần Quân
Trời đông thoáng lạnh trong lòng
Nghiêng chao một cánh nhạn hồng phương xa
Bao ngày nhớ mẹ thương cha
Vẫn chưa về được để mà tâm tư
Nhớ quê tâm trạng mỏi nhừ
Nhớ mẹ nên thấy lòng như thoáng buồn
Xa quê nỗi nhớ mỏi mòn
Mẹ quê ngày tháng héo hon đợi chờ
Vài lời con gửi vào thơ
Gió đông hiu hắt mẹ giờ ra sao
Nơi xa con nhớ cồn cào
Nhớ quê, nhớ mẹ, nhớ bao nhiêu người
Mẹ già tuổi ngoại chín mươi
Chiều nay chắc lại ra ngồi ngóng con
Đã qua mấy độ trăng tròn
Bởi lo công việc nên con chưa về
Tết này con trở lại quê
Mẹ ơi! hãy đợi con về mẹ nha…!!!
BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ!!!
Tác giả: Nguyễn Mây
Đông đã về rồi đấy mẹ yêu ơi!
Con thương mẹ thân già run lẩy bẩy
Vẫn phải khom mình ra đồng đi cấy
Cái rét hôm nay rét hơn mọi ngày
Con của mẹ vẫn lặng lẽ ngồi đây
Nhớ thương mẹ giáng thân gầy nhỏ bé
Vẫn hết lòng vì đàn con thơ trẻ
Con còn bé nên có biết gì đâu!
Có những đêm mẹ thức suốt canh thâu
Chăm cho con khi nóng, sốt, nhức đầu
Hay những đêm mẹ ngồi khâu vá áo
Để cho cái rét khỏi lùa vào sâu.
Đến bây giờ con mới hiểu vì sao
Mẹ yêu con không thứ nào đánh đổi
Con thương mẹ chưa một lần con nói
Mẹ yêu ơi ! Xin thứ lỗi cho con !!!!!!
BÀI THƠ: HỜN TRÁCH MÙA ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Mây
Nghe tin đông đã trở mình
Con thương mẹ lắm nhưng đành chịu thôi.
Biết là đông chỉ ghé chơi
Nhưng mà mẹ đã già rồi biết không
Tuổi cao sức yếu lưng còng
Làn da trai sạn má hồng đã nhăn
Không như thiếu nữ trăng rằm
Nên đông đừng có băn khoăn làm gì.
Đông về chơi chút rồi đi
Thế là mẹ khỏe rồi thì lại tươi
Trên môi mẹ lại mỉm cười
Cháu con hạnh phúc mọi người đều vui.
Đông về mẹ thấy quạnh hiu
Co ro một chỗ lặng im một mình
Đông ơi em nói thật tình
Có đông về lại chúng mình gần nhau
Mẹ thì chẳng muốn thế đâu
Xin đông hãy hiểu rồi mau chuyển mùa!!!!!
BÀI THƠ: MỘT NGÀY NHỚ MẸ MÙA ĐÔNG
Tác giả: Hồng Giang
Chiều màu khói ngày tuổi thơ đón rét
Quả thông vàng chiếc lò nhỏ ấm tay
Mải nghịch quá nhớ ra trời tối mịt
Mẹ đánh roi tội mải miết quên ngày
Khoảng kí ức chực chờ đông trở lại
Phố bây giờ phố gầy xọp co ro
Đã khôn lớn lại thèm trò thơ dại
Một mơ hồ, một vệt cắt ban sơ
Thảng đâu đó tiếng rao khuya bánh Khúc
Như mẹ cười đẹp đến vậy bếp đêm
Con lót dạ bắp ngô non còn học
Mà tèm nhem mắt sập giấc mơ mềm
Có nỗi nhớ mỗi khi đông về phố
Ở trong con một góc nhỏ chan đầy
Chiều nay phố ôm dáng gầy mẹ đổ
Sực như mơ, sực thương nhớ con này.
BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG QUÊ MẸ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ở quê mình giờ này bước sang đông.
Mẹ đã già chẳng ra đồng được nữa.
Cứ chiều chiều mẹ lại ngồi tựa cửa.
Mắt đượm buồn mong chờ đứa con xa.
Cũng đã lâu con chưa được về nhà.
Thăm xóm nhỏ thăm mẹ già yêu quí.
Con sống xa quê ở nơi phố thị.
Không có mùa đông chỉ có hai mùa.
Trời phương nam hai mùa nắng và mưa.
Chút nắng vàng con vẫn chưa kịp gởi.
Nơi quê nhà mẹ cứ chờ cứ đợi.
Chiều đông buồn mắt vời vợi nhớ thương.
Quá nửa cuộc đời con sống tha hương.
Mùa đông về mãi vấn vương nhà cũ.
Thương mẹ buồn có những đêm mất ngủ.
Nhớ hàng cau già ủ rũ ngoài hiên.
Gió bấc chiều đông nhớ lắm mẹ hiền.
Cầu mong mẹ mãi bình yên vui vẻ.
Bên cháu con tuổi già luôn mạnh khoẻ.
Con sẽ trở về thăm mẹ cuối mùa đông.
BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ NHỚ MẸ
Thơ: Đăng Vinh Trần
Nơi con ở hai mùa mưa, nắng,
Thương miền quê đêm vắng đông về.
Mẹ già, gió lạnh tái tê
Nhớ con lớn, bé xa quê, nơi nào !
Nỗi cách trở lòng bao sầu não ,
Phận làm con sóng bão tình thương.
Nơi xa cách trở dặm trường
Hướng về quê mẹ lòng thương vô bờ.
Trong xa cách luôn mơ thầm ước,
Chốn quê nhà mẹ được ấm êm.
Đêm đêm gió rét qua thềm
Mẹ yên giấc ngủ êm đềm, bớt lo.
THƠ LỤC BÁT: ĐÊM ĐÔNG NHỚ MẸ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ngày xưa nhớ những đêm đông
Con nằm bên ngọn lửa hồng ấm êm
Mẹ ru giấc ngủ êm đềm
Để nay con lớn tóc mềm môi xinh.
Đắng cay mẹ chịu một mình
Vì con mẹ đã hy sinh trọn đời
Đêm nay nhớ tiếng à ơi
Lời ru của mẹ một thời ấu thơ.
Mùa đông con đứng trên bờ
Mẹ xuống đồng cấy mắt mờ chân run
Khoác áo tơi lội xuống bùn
Gặp khi gió bấc mưa phùn đồng quê.
Lòng mẹ lạnh giá tái tê
Vì con vất vả không hề kêu ca
Giờ đây khi mẹ đã già
Chiều naymong đứa con xa chưa về.
Mắt nhìn xa phía chân đê
Khói đốt đồng tỏa bốn bề như sương
Phương xa con cũng nhớ thương
Nhớ mẹ già lại vấn vương quê mình.
THƠ MÙA ĐÔNG NHỚ MẸ QUÊ
Tác giả: Tùng Trần
Đông lại về nơi làng quê lặng lẽ
Mắt ngóng trông đứa con trẻ dại khờ
Nơi xứ người lạ lẫm kiếp bơ bơ
Lòng nghèn nghẹn lệ đôi bờ tuôn chảy
Mấy năm rồi chưa lần về quê lại
Để mẹ buồn là lỗi tại do con
Cứ nhớ mong thân xác mẹ hao mòn
Vì cuộc sống nên thân còn viễn xứ
Con cũng vậy nhớ mẹ nhiều lắm chứ
Nén lệ lòng nợ hai chữ hiếu nhân
Đông đã sang thời gian ngắn lại dần
Tết năm này con về gần bên mẹ
Xin mẹ hiền nhủ lòng thương con trẻ
Mái tranh nghèo không quạnh quẻ bơ vơ
Bởi xuân này bên mẹ có con thơ
Mãi cần kề chẳng còn mong chờ nữa.
BÀI THƠ: KÝ ỨC MÙA ĐÔNG
Tác giả: Diệp Ly
Mùa đông ấy mẹ ngồi bên bếp lửa
Củ khoai lùi hớn hở mắt trẻ thơ
Làn khói bay hòa quyện dưới sương mờ
Cha hắng giọng ngâm nga câu lục bát.
Mùa đông ấy có mây bay bàng bạc
Ánh mắt bà thấp thoáng bóng thời gian
Chân trời xa hiu hắt chút nắng vàng
Chiều dần xuống miên man vùng ký ức.
Mùa đông ấy theo ngày xanh đi mất
Dư ảnh còn lẩn khuất những đêm mơ
Làn bụi mờ giăng kín lối về xưa
Để ngày tháng ngẩn ngơ màu kỷ niệm.
Mùa đông ấy trong gió mây ẩn hiện
Tim nồng nàn hoài niệm khoãng trời thơ
Đông lạnh buồn cây cỏ cũng xơ rơ
Tìm quanh quẩn giấc mơ miền cổ tích.