Tuyển chọn những bài thơ viết về tình yêu lứa tuổi học trò hay nhất xin gửi đến các bạn.
Thơ tình yêu tuổi học trò hay nhất (ảnh: internet) |
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ lục bát viết về mái trường xưa, ký ức học trò
♥ Chùm thơ viết về ký ức tuổi thơ với những kỷ niệm đẹp
BÀI THƠ: EM VỀ TÌM LẠI TUỔI THƠ
Tác giả: Hảo Trần
Em về tìm lại tuổi thơ
Cánh hồng phượng thắm hửng hờ buông rơi
Nhặt bao kỷ niệm anh ơi
Tìm trang lưu bút xa rồi còn đâu
Em về tìm lại tình đầu
Tuổi thơ áo trắng một màu tinh khôi
Anh cài mái tóc hoa rơi
Lời yêu chưa tỏ bồi hồi vấn vương
Tuổi hồng mơ mộng chiều buông
Bài thơ dang dở yêu thương dâng trào
Ngại ngùng chẳng dám nhìn nhau
Lòng anh đã hứa ngàn sau không rời
Chia tay mùa hạ chơi vơi
Cánh hồng trong gió phượng rơi thấm buồn
Sân trường rộn tiếng ve ngân
Nao nao trong dạ, bâng khuâng nỗi niềm
Em về tìm lại bình yên
Tuổi hồng đầy ắp mơ huyền xa xăm
Vô tư trong sáng trăng ngần
Trường xưa yêu dấu tháng năm học trò.
BÀI THƠ: PHƯỢNG HỒNG ƠI!
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Thuở nào, hai đứa học chung
Em như cánh phượng ngập ngừng ngoài sân
Còn anh, chẳng dám lại gần
Chỉ nhìn len lén những lần em qua !
Chung trường nào có đâu xa ?
Lời thương muốn nói vậy mà lại thôi !
Chiều về, ngắm cánh phượng rơi
Em nào hay biết có người ngẩn ngơ ?
Phượng hồng ơi !, những ngày thơ
Trinh nguyên tà áo để khờ tim anh
Bao nhiêu lần, cứ loanh quanh
Đề cho cánh phượng xa cành bay đi !
Sân trường giờ có còn chi ?
Phong rêu tường cũ có gì trong nhau
Phượng hồng giờ đã về đâu ?
Góc sân ghế đá phai màu thời gian.
BÀI THƠ: CÁNH PHƯỢNG RƠI
Tác giả: Trương Thị Anh
Qua rồi áo trắng cặp nơ
Qua thời áo trắng mộng mơ học trò
Nhớ thời áo trắng buông lơi
Vui chơi đùa nghịch phượng rơi cài đầu
Nhớ xưa em mái tóc thề
Hết giờ học lớp em về thật mau
Cao su dép lốp quai xâu
Dép tụt quai xách đua nhau chân trần
Đường trơn em cư tần ngần
Đưa tay anh dắt qua cầu sông quê
Áo trắng vương mái tóc thề
Ra trường hết cấp em về làm dâu
Đại học anh mới khóa đầu
Anh xong đại học em đâu thể chờ
Chồng rồi, anh vẫn ngẩn ngơ
Thơ xưa lưu giữ bây giờ nhớ em.
Thơ những mối tình của lứa tuổi học trò (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: CÁI ĐUÔI
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Người mô mà lạ rứa hè
Tui đi đằng trước kè kè theo đuôi
Nhìn ông tui thấy mắc cười
Nói chi thì nói: có người kỳ ghê !
Bên ni nói bên tê nghe !
Đường ông, ông bước, đừng về theo tôi
Cách xa ba mét được rồi
Đi gần mắc cỡ, tiếng đời mỉa mai !
Bên nớ đừng có dông dài
Bên ni bực bội nói hoài ghét thêm
Kêu bằng chị, đừng kêu em
Suốt đời tui cũng hổng thèm quen ông
Hơi đâu mà để trong lòng
Ông nớ ngồ ngộ lòng vòng khó coi
Tui nói, là nói hết lời !
Đừng theo tui nữa, cái đuôi ni lỳ.
BÀI THƠ: ÁO DÀI ƠI
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Tụi mình, hai đứa chung trường
Ghét anh cái tội, “chặn đường” làm quen
Hú hồn khiếp vía mấy phen
Giả đò em khóc bắt đền vu vơ.
Áo trắng ơi !, dáng ngây thơ
Yêu chưa dám nói, mộng mơ thêm nhiều
Thế rồi : Anh ngỏ lời yêu
Má em ửng đỏ như chiều hoàng hôn.
Áo dài ơi !, bé cỏn con
Ngây thơ khờ nghịch nên còn ham chơi
Em còn: Bé lắm anh ơi !
Yêu đương chi khổ, trả lời vậy nha ?
Đường đời muôn nẻo bôn ba
Mai đây khôn lớn người ta thay lòng
Thà rằng : Cứ vậy cho xong !
Lỡ yêu rồi lại, mất công nhớ hoài.
Thơ tình yêu học trò thật xúc động (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: KỶ NIỆM XƯA
Tác giả: Phạm Hải Đăng
Thấm thoát mà bốn năm rồi !
Hàng cây ghế đá mình ngồi năm xưa
Phượng hồng đỏ nắng ban trưa
Tiếng ve gọi bạn say sưa nắng hè
Buổi đầu, anh nói em nghe
Má em ửng đỏ tay che miệng cười
Những lần cúp bắt trò chơi
Ngọt ngào đôi mắt trong tôi từng giờ !
Bờ môi chín mộng như mơ
Gió hôn hương tóc tình cờ ngang qua
Hè về, trải ngập mùa hoa
Màu hoa phượng thắm là đà bay bay
Một lần, tay chạm vào tay !
Tôi, em ngơ ngác, để say nắng hè
Vương đầy trên tóc lá me
Kể từ hôm đó khi về… ngẩn ngơ.
BÀI THƠ: NHỎ XƯA
Tác giả: Ngọc Hồ
Nhỏ ơi còn nhớ ngày xưa
Những chiều tan học mình đưa nhau về
Thuở ấy nhỏ để tóc thề
Qua cầu gió lộng tôi mê mẩn nhìn
Nhỏ cười đôi mắt thật xinh
Có chiếc răng khểnh làm mình ngẩn ngơ
Tôi trêu có phải răng khờ
Mà sao thấy nhỏ mặt đơ thế này!
Nhỏ nhìn ánh mắt “đạn bay”
Hỏi tôi chắc muốn hôm nay ăn đòn
Tôi nghe bất chợt cười giòn
Nhỏ mà đánh được…thì còn…lâu nha
Nói xong cười hả cười ha
Để nhỏ đứng đó chắc là “bực đây”
……
Thời gian thoáng tựa như mây
Mới cười vui đó, chợt nay, xa rồi
Bây giờ mỗi đứa mỗi nơi
Đường xưa lối cũ một thời tìm đâu
Nay về ngang lại chiếc cầu
Nghe trong nỗi nhớ vương sầu…nhỏ ơi.
BÀI THƠ: CUỐI ĐƯỜNG HỌC TRÒ
Tác giả: Sinh Hoàng
Tuổi học trò áo trắng tóc thề buông
Yêu ấp úng chỉ nhìn nhau len lén
Đã có gì đâu mà nhìn nhau e thẹn
Rồi bâng khuâng nhớ nhớ mỗi đêm về
Đường chiều về lóc cóc những vòng xe
Cứ mong con đường dài thêm dài mãi
Hái tặng ai bên đường chùm hoa dại
Để ngời lên trong ánh mắt chợt nhìn
Đã xa rồi những ngày tháng thần tiên
Em vào đại học tôi chỉ là người thợ
Mỏ lết cờ lê tay kìm tay búa
Nước thời gian phai nhạt nét thư sinh
Em vào đời bay cao cùng cánh chim
Xa năm tháng chắc quên rồi bạn cũ
Tôi vẫn đi về con đường buồn lá rũ̃
Màu hoa xưa héo úa đã từ lâu.
Thơ tình yêu tuổi học trò (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Tác giả: Sen Hồng
Nhành phượng đỏ bay bay theo lá
Ngoài sân trường rộn rã tiếng ve
Như đang báo hiệu mùa hè
Lòng tôi thổn thức lắng nghe tim mình
Trang sách cũ bình minh chiếu rọi
Cuộc tình nào ngược lối yêu thương
Khi xưa cũng dưới mái trường
Ta trao ước hẹn còn vương tóc thề
Bao kỉ niệm đi về chung lối
Nguyện mai này sớm tối còn nhau
Mặn nồng lời hứa trầu cau
Dù cho bão táp trọn màu yêu thương
Tròn năm học quên đường anh bước
Vội quên lời thệ ước đã trao
Em nghe lệ đắng tuôn trào
Anh vui pháo đỏ má đào bên ai
Giờ hạ đến tim cài nỗi nhớ
Nhìn mái trường, sách vở thân quen
Em nghe chua xót phận hèn
Cũng vì hoàn cảnh anh bèn bỏ rơi
Phượng vẫn thắm người ơi có nhớ
Tiếng ve sầu nức nở kêu than
Ve ơi đau khổ muôn vàn
Như đang nói hộ lòng đang nhớ người.
THƠ TÌNH HỌC TRÒ: THUỞ ẤY
Tác giả: Thanh Trần
Nhớ thuở ấy…sân trường ngập nắng
Nón che nghiêng…áo trắng tung bay
Ve buồn ngân khúc nhạc say
Nhành hoa phượng đỏ …đón ngày hạ sang
Giờ chia tay…mênh mang nỗi nhớ
Mới ngày nào…bỡ ngỡ làm thân
Nhà em dù ở thật gần
Trên đường đến lớp…ngại ngần cùng đi
Tuổi học trò…biết gì thơ trẻ
Gần ra trường…vỡ lẽ đã yêu
Cả hai bịn rịn cuối chiều
Chia tay chưa kịp…nói điều yêu em
Đêm trăng sáng…bên thềm lá đổ
Nhìn nơi xa…thương nhỏ ngày xưa
Xuân về lất phất hạt mưa
Bay vào khung cửa…để vừa nhớ em.
BÀI THƠ: LƯU BÚT NGÀY XANH
Tác giả: Cỏ Hoang Tình Buồn
Bao năm gói ghém yêu thương
Buồn vui cùng dưới mái trường có nhau
Nay nhìn cánh phượng đổi màu
Như dòng huyết lệ thương đau chảy dài.
Buồn này chẳng của riêng ai
Trời cao cũng đã an bày từ lâu
Thương cho những mối tình đầu
Viết dòng kỷ niệm bằng câu tạ từ.
Mai này đời có thực hư
Chẳng quên được nước mắt chừ đong đưa
Hạ ơi…chớ vội sang mùa
Để ta giữ lại sớm trưa bạn hiền.
Dù rằng đất lở trời nghiêng
Chúng mình chớ để ưu phiền nhé anh
Chúc nhau danh toại công thành
Đừng quên lưu bút ngày xanh một thời.
Thơ nhớ về thời áo trắng của tuổi học trò (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: TƠ VƯƠNG ÁO TRẮNG
Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng
Tôi yêu một thuở thơ ngây
Áo dài trong gió tung bay mỗi ngày
Nụ cười em nhoẻn mê say
Trong tay nhánh phượng vui vầy dưới sân.
Cho bao đôi mắt bần thần
Chiều sang trước cổng đợi em tan trường
Đường đi sao lắm tơ vương
Em tôi có biết hay là làm ngơ.
Một trang giấy trắng nên thơ
Bao dòng chữ nhỏ nghiêng nghiêng bút gầy
Nói sao cho hết lòng này
Hay nhờ cánh phượng gửi niềm yêu thương.
Ước gì em bước chung đường
Để tôi ngắm mãi nụ cười xinh xinh
Trái tim tôi muốn chung tình
Em ơi! Em hiểu cõi lòng tôi không?
Đêm ngày tôi ngóng tôi trông
Mong cho dáng nhỏ lướt ngang nơi này
Hồn tôi như chuốc rượu say
Lâng lâng cảm xúc vui niềm vui riêng.
Nhớ bao khoảng khắc hồn nhiên
Đôi chân bước nhẹ như là cô tiên
Nhớ đôi mắt ấy thật hiền
Hồn tôi đã quyện vào nàng, nàng ơi!
BÀI THƠ: NỖI NHỚ MÙA YÊU
Tác giả: Trần Anh Kiệt
Qua năm tháng chúng ta còn thơ dại
Ngày lớn dần tình xa mãi vấn vương
Thoáng cô đơn anh dạo bước đến trường
Nhìn cánh phượng nổi nhớ thương tìm đến
Em rất xinh anh đem lòng yêu mến
Em thẹn thùng anh bẻn lẻn ngây thơ
Hai đứa yêu nhưng còn quá dại khờ
Hay nũng nịu nhiều ước mơ trong sáng
Làm sao quên một tình yêu lãng mạn
Nỗi chạnh lòng theo năm tháng dần phai
Em ra đi anh ở lại nơi này
Bao tiếc nuối có đổi thay tình cũ
Dấu yêu ơi! Còn duyên nồng ấp ủ
Cây si trồng dây leo phủ tơ giăng
Ánh trăng mơ như thiếu bóng chị hằng
Niềm khắc khoải in từng trang giấy mỏng
Chuyện ngày xưa đã bên lề cuộc sống
Nhưng bóng hình còn cháy bỏng trong tim
Ngày không em màu trong hồn chợt tím
Lối đi về đã tắt lịm ước mơ.
BÀI THƠ: NỢ EM MÙA HẠ CUỐI
Tác giả: Nguyễn Hưng
Anh nhớ hoài ký ức thuở xa xưa
Mà thời gian như mới vừa ngái ngủ
Có một mối tình giữa mùa hạ cũ
Tiếng ve buồn ủ rủ điệu du dương
Mình bên nhau tay nắm lúc tan trường
Em bẽn lẽn đôi má hường chợt thắm
Anh tặng em cành phượng hồng đỏ thẳm
Để ép vào lưu bút…đẫm màu thơ
Những tháng ngày tuổi trong trắng mộng mơ
Sớm tàn phai khi đến giờ cách biệt
Mùa hạ cuối mắt nhìn nhau luyến tiếc
Phượng cũng buồn la liệt xác hoa rơi
Theo vòng xoay con tạo của cuộc đời
Anh phiêu lãng bước chơi vơi đây đó
Nợ áo cơm kiếp người như quán trọ
Lãng trôi dần bỏ ngõ một mùa yêu
Nhớ bóng hình người cũ biết bao nhiêu
Ngày từ tạ còn bao điều chưa nói
Anh vẫn còn nợ lại em câu hỏi
Anh có về….khi gió thổi hè sang?