Tuyển chọn những bài thơ hay viết về nghề làm Muối và những khó khăn, vất vã của người lao động làm muối biển này.
thơ nghề làm muối (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MUỐI MẶN MỘT ĐỜI
Tác giả: Đặng Minh Mai
Nghề làm muối một sương hai nắng
Từ sáng mờ đêm vắng canh thâu
Còm lưng, bại gối, mỏi đầu
Làm ra hạt muối trắng màu tinh khôi
Vị chát mặn mồ hôi của mẹ
Màu trắng kia chia sẻ công cha
Thắm tình nước biển bao la
Trên nền cát mịn cho ra vị đời
Dẫu vất vả không lời than trách
Vẫn hăng say muối sạch ra lò
Phơi mình dưới cái nắng to
Mong sao áo đủ cơm no mỗi ngày
Thật nghiệt ngã đất dày không tỏ
Trời cao xanh chẳng rõ lòng người
Rớt rơi giá rụng quá rồi
Mong hoà lại vốn kiếm lời chi đâu?
Ngồi lặng lẽ cúi đầu mẹ nghĩ…
Nét suy tư rầu rĩ mặt cha!
Thương thầm cho kiếp phong ba
Khoé mi lăn chảy tuôn ra lệ buồn!
BÀI THƠ: TRÊN CÁNH ĐỒNG MUỐI
Tác giả: Trương Hữu Quyết
Vai sờn nhuộm mặn áo nâu sòng
Tất bật đêm chiều hốt nước hong
Nắng gắt trên đồng phơi trắng muối
Mưa xa ở biển dọa đen sông
Nghề này bạc lắm thường mang nặng
Nghiệp ấy đen thay bị trận dông
Cửa biển hoàng hôn lồng lộng gió
Người vun nghiệp muối mãi trên đồng.
thơ hay viết về nghề làm muối (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: HẠT MUỐI
Tác giả: Chiêu Nguyễn Văn
Mây trời trắng cuộn rải luồng bông
Muối đổ dầy cao đụn tỏa vồng
Chị gánh vui cười lan ngõ hỏi
Anh cào khuấy động trải đường mong
Bàn tay khổ nhọc cùng đan sức
Vị biển hương lành dãi lắm công
Những hạt tan vào trong lửa nấu
Chan ngời nét đẹp của nhà nông.
THƠ LỤC BÁT: ƯỚC AO HẠT MUỐI NGỌT NGÀO
Tác giả: Nam Phương Nguyễn Thị
Lưng ong in bóng trên đồng
Đong đưa muối mặn, ròng ròng mồ hôi
Trời xanh … Muối trắng … Ngút trời
Áo em bạc phếch mồ hôi mặn mòi
Nón sao trắng quá … Nón ơi
Nón cõng nắng trời, che mát cho em
Quằn vai gánh muối nặng thêm
Mồ hôi bao giọt thấm mềm muối không ?
Lưng ong in bóng giữa đồng
Gió ơi hãy thổi đám bông mây trời
Bay về che mát em tôi
Gió nâng gánh muối … Tiếng cười dòn tan
Soi gương đồng muối ngút ngàn
Khăn ơi, che nắng cho nàng giùm ta
Giữ cho Nàng đẹp làn da
Đen tuyền mái tóc, trăng ngà tay ôm
Ta nhờ gió gửi nụ hôn
Trắng tinh đồng muối, tâm hồn trong veo
Yêu em, yêu cả quê nghèo
Yêu em … Gửi ánh trăng treo vườn đào
Ước ao hạt muối ngọt ngào
Nhẹ tênh gánh muối, rì rào gió reo
Đôi ta thoát khỏi cảnh nghèo
Đong đưa gánh muối… ta theo nhau về.
Người dân làm muối (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: HẠT MUỐI YÊU THƯƠNG
Thơ: Nam Phương Nguyễn Thị
Chị tôi đội nắng trên đầu
Lưng cong gánh muối trắng phau giữa trời
Mồ hôi từng giọt rơi rơi
Bán mặt cho muối, xót đời diêm dân
Ủng không che nổi bàn chân
Xót đau vì muối, nứt dần dọc ngang
Tóc vàng khét nắng chang chang
Uốn cong đòn gánh, vai mang muối về
Áo sờn vai rách nón mê
Chị cõng muối về nuôi các con thơ
Con tằm cần mẫn nhả tơ
Lòng nghe tiếng sóng vỗ bờ biển xa
Nắng thiêu đen đúa làn da
Tấm lòng người mẹ trắng ngà tình thương
Vì con một nắng hai sương
Vì con gánh muối dặm trường nhẹ tênh
Nước lên nước xuống dập dềnh
Mênh mông đồng muối, lênh đênh phận nghèo
Nhà tranh mái lá vang reo
Gia cảnh dẫu nghèo, giàu có tình thương
Lung linh đồng muối soi gương
Ngày mai muối trắng muôn phương bay về
Gửi theo hạt muối tình quê
Mặn mà vị muối tràn trề niềm vui
Mây ơi che mát nắng trời
Nhẹ tênh gánh muối rong chơi trên đồng
Gió bay trên những tầng không
Gió ơi…Hãy thổi…Mát lòng…Chị tôi.
BÀI THƠ: ĐỜI MUỐI MẶN
Tác giả: Phú Sĩ
Gạt mồ hôi sạm đời đầy nắng gió
Dáng liêu xiêu chiều đổ mảnh ruộng loang
Những cuộc đời bám chặt những lo toan
Đời diêm dân vị còn nhiều mặn lắm.
Bao khó nhọc gió khô dầm nắng trải
Thân gầy phơi mùi cháy rát giữa trời
Đời bấp bênh theo hạt muối chơi vơi
Chua xót lắm nỗi lòng người nơi ấy !
Giọt biển mặn chở đong đầy muối mặn
Bao quắt quay trong sâu lắng đời người
Bao buồn thương, giọt nước mắt lặng rơi
Phút nhói lòng nơi xa xôi có thấu!
Muối lặng lẽ cho đời bao hy vọng
Những nỗi lòng những giọt lệ long đong
Đời truân chuyên trên quang gánh hoài mong
Nỗi ưu phiền còn trở trăn cuộc sống…
thơ ca ngợi nghề làm muối (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: NGỌC MẶN
Tác giả: Song Trà
Em hẹn anh.. chiều về ngang qua biển
để lặng thầm nghe tiếng vỗ trùng khơi
phút suy tư nhìn sóng bạc hoài bơi
nghe con nước rong chơi đùa với nắng
Nước mãi mê trên cánh đồng yên lặng
mấy nắng sương thành hạt mặn cho đời
để người cần.. phải mấy cuộc đầy vơi
cõng bao nỗi..cuộc đời người vất vả
Em hỏi rằng trên đồng có gì lạ
mà trắng tinh óng ả giữa trưa hè
mãi nằm chờ cho nắng đến vuốt ve
rồi thành hạt lắng nghe đời cần nó
Em biết không, nếu một ngày nào đó
biển đổi màu.. đời nó chết em ơi
ánh nắng hồng từ đó cũng ngừng rơi
ta sẽ chết giữa trời không vị mặn…