Những bài thơ hay nói về những người chồng hay đánh vợ trong gia đình. Những bài thơ châm biếm, phê phán những ông chồng vũ phu trong xã hội hiện nay.
BÀI THƠ: ĐÁNH VỢ
Tác giả: Sở Lưu Hương
Chớ nên có vội đánh người
Thị phi nhân thế lắm lời dèm pha
Cô ấy, mẹ của con ta
Chứ đâu phải vợ người ta đâu mà.
Trải bao năm tháng thiết tha
Hai bên tìm hiểu mới là kết hôn
Hi sinh mơ ước vùi chôn
Lấy chồng vất vã còn hơn ở nhà
Nhưng nào có dám kêu ca
12 bến nước đàn bà chịu thôi
Ngày tháng không chút thảnh thơi
Chỉ thấy cặm cụi khắp nơi trong nhà
Thươg chồng vất vả bôn ba
Tự nhủ phải đảm để mà chăm con
Ngờ đâu vẫn bị ăn đòn
Bị chồng đánh đập ôm con khóc òa
Vẫn còn những kẻ bê tha
Ra tay đánh vợ như là ác nhân
Uổng bao năm tháng tảo tần
Uyên ương thắm thiết ái ân mặn nồng
Tôi khuyên tất cả đàn ông
Đừng đánh vợ chỉ cành hồng mà thôi
Có vợ là sướng lắm rồi
Hãy giữ hạnh phúc ở nơi gia đình
Đừng để con cái học mình
Tương lai nó lại như mình ngày xưa
Đừng để ngày tháng nắng mưa
Tương lai lẻ bóng vẫn chưa muộn màng
Hãy yêu quý lấy các nàng
Người chung chăn gối đảm đang của mình
Béo, gầy, cao, thấp, xấu, xinh
Chỉ cần chung thủy với mình mà thôi
Hãy nghe tôi nhé bạn ơi !!
Hạnh phúc là thế ở nơi chính mình
Mong ai cũng đủ thông minh
Để đừng đánh mất nghĩa tình vợ con.
BÀI THƠ: ĐÁNH VỢ 2
Tác giả: Sở Lưu Hương
Đừng vì áp lực đồng tiền
Mà ra tay đánh vợ hiền con ngoan
Đừng vì hai chữ giàu sang
Mà theo vòng xoáy trái ngang cuộc đời
Đừng nên nói nặng một lời
Với người phụ nữ trọn đời mình yêu
Cuộc sống gian khổ bao nhiêu
Thì càng hiểu được tình yêu thế nào
Làm ăn nhỡ có làm sao
Liệu có giúp đỡ của bao bạn bè
Hay là lúc chết cận kề
Chỉ còn người vợ vỗ về cảm thông
Đã là một gã đàn ông
Chửi nhau với vợ là không tốt rồi
Bao năm cơm vẫn một nồi
Hồng,vàng,xanh vẫn thường ngồi bên nhau
Đừng vì đôi chút khổ đau
Mà vô tâm cướp của nhau nụ cười
Đời không ai được điểm mười
Xin đừng hành động như người lưu manh
Đánh vợ như gã sở khanh
Gia đình hạnh phúc biến thành đau thương
Mái nhà tổ ấm uyên ương
Bỗng dưng đổ vỡ ra phường ly hôn.
BÀI THƠ: VŨ PHU
Tác giả: Kim Anh
Ai ơi sống giữa nẻo trần gian
Gánh nặng ưu tư chẳng số nhàn
Phận đời tơ mỏng nên đành chịu
Truân chuyên bi lụy thiếp phải mang
Phu thê trọn kiếp thật bẽ bàng
Tỉnh giấc mơ nồng số hồng hoang
Vì đâu phải sống như nô lệ
Mặc sức dày vò – hỡi tình lang
Vẫn biết ân tình thật trái ngang
Đời hoa sớm nở đã vội tàn
Phù du cánh mỏng nên đành mặc
Luân thời đạo lý lắm đa đoan.
BÀI THƠ: KHUYÊN CHỒNG
Tác giả: Thầy giáo Hải
(Bài thơ nói về sự vùng lên, chống lại bạo lực gia đình của người phụ nữ)
Ừ, tôi con nợ nhà này,
Anh hãy thử nghĩ từ ngày cưới nhau.
Anh chỉ mang lại nỗi đau,
Tôi vẫn vẹn trước toàn sau hai nhà.
Anh khác hẳn chồng người ta,
Đánh con, chửi vợ bê tha rượu chè.
Vợ nói anh chẳng thèm nghe,
Suốt ngày say xỉn, lè nhè điếc tai.
Cuộc sống chẳng biết ngày mai,
Quên con, mặc vợ vì chai rượu đầy.
Tôi phận gái, hai vai gầy,
Khổ nhục, vất vả giờ đây được gì!
Anh hãy thay đổi mình đi,
Nếu anh cứ vậy thôi thì chia tay.
Số phận sao quá đắng cay,
Tôi đã nhẹ dạ lấy ngay nhầm chồng.
Giờ có mà khổ hơn không,
Nếu biết anh vậy ở không nhàn đời.
Tạm thời mỗi đứa một nơi,
Mẹ con tôi phải xa rời ít hôm.
Đừng nghĩ tôi nói lắm mồm,
Nếu anh thay đổi vài hôm tôi về.
Nhà nghèo, chồng xấu không chê,
Nhưng anh đừng mãi u mê thế này.
Thương con, thương vợ, đừng say.
Quên đi quá khứ những ngày không vui.
Khó khăn, vất vả đẩy lùi,
Mình lại chia sẻ ngọt bùi như xưa!