Chùm thơ lục bát buồn viết về nỗi nhớ người yêu, tình dang dở

Tuyển chọn những bài thơ lục bát viết về nỗi nhớ người yêu, chuyện tình dang dở, tâm trạng cô đơn, buồn bã. Đó là những vần thơ tình lục bát buồn mới, hay nhất.

Thơ tình buồn lục bát
Thơ tình buồn lục bát (ảnh: internet)

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 01
THƠ LỤC BÁT: TÌNH BUỒN
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Em khóc đi…khóc nữa đi
Để cho nước mắt níu ghì nỗi đau
Tình nay tang trắng một màu
Trăm năm rồi cũng mất nhau giữa đời.
 
Chạnh lòng nhìn hạt tuyết rơi
Mà thương kỷ niệm một thời còn vương
Giờ đây dâu bể đoạn trường
Trái ngang chia cắt mỗi phương một người.
 
Nghẹn ngào nuốt lệ làm vui
Cho em cảm nhận nụ cười chưa tan
Dù ôm trái đắng bẽ bàng
Nhưng anh gắng gượng chẳng than thở sầu.
 
Đành rằng mình chẳng còn nhau
Cũng vì hai chữ nghèo giàu chia duyên
Khóc cho vơi hết lụy phiền
Một đời khắc khoải chao nghiêng chữ tình.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 02

THƠ LỤC BÁT BUỒN: TÌNH XA

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Nhìn về phương ấy xa xôi
Mà nghe ruột thắt tim bồi hồi đau
Từng chòm mây trắng đổi màu
Phải chăng báo hiệu thương đau đến gần.
 
Cuộc đời là cõi phù vân
Ngẫn ngơ…ngơ ngẫn vạn lần đau thương
Tình yêu đâu biết mà lường
Ôm nhầm trái đắng lệ vương giọt sầu.
 
Thơ tình vỏn vẹn đôi câu
Mà sao lận đận trong đầu khó phai
Nhớ nhau than ngắn thở dài
Thẫn thờ…thờ thẫn chờ ai…ai chờ.
 
Anh đi bỏ lại bơ vơ
Lời thương câu nhớ hửng hờ trôi xa
Bóng em nghiêng dưới chiều tà
Nhớ thương kỷ niệm sầu da diết sầu.
Thơ lục bát tình yêu buồn
Thơ lục bát tình yêu buồn (ảnh: internet)

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 03
THƠ LỤC BÁT BUỒN: HỎI ANH
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Hoàng hôn đã trốn cuối đồi
Còn mình em với đơn côi phủ đầy
Gió hờn bỏ vội chân mây
Thả trôi lơ lửng giăng đầy nhớ thương
 
Tình em anh bỏ cuối đường
Trái ngang đã cuốn chẳng phương nào về
Xa rồi lòng thấy tái tê
Tim nghe buốt lạnh não nề đớn đau
 
Rừng hoang lá chết bạc màu
Chiều về chim khóc tìm nhau…lạc loài
Rồi đây em sống lẻ loi
Ôm bao buồn tủi u hoài lặng câm
 
Dòng sông quạnh quẻ âm thầm
Ngày đêm chờ bóng tri âm mỏi mòn
Tình xưa em vẫn sắc son
Hỏi anh thề hẹn nay còn nhớ không?

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 04
THƠ LỤC BÁT: NỖI BUỒN CỦA HẠ
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Xin đừng rơi nữa phượng ơi
Để cho còn kịp nhắn lời người thương
Rằng ta thức trắng canh trường
Ôm bao nhung nhớ sầu vương chạnh lòng.
 
Nhìn theo con nước xanh trong
Chở bao xác phượng xuôi dòng sông trôi
Lặng nghe tim đập…bồi hồi
Bao nhiêu kỷ niệm chia đôi…chẳng về.
 
Cuộc đời sao lắm nhiêu khê
Trái ngang chua chát ê chề thương đau
Thề xưa cũng vội nhạt màu
Còn gì để lại cho nhau hởi người.
 
Hoa lòng nay chẳng còn tươi
Đành chôn dấu hết nụ cười…tình ơi
Dang tay hứng giữa đất trời
Phượng ơi đừng vội rụng rơi…Hạ buồn.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 05
THƠ LỤC BÁT BUỒN: MUỘN CHUYẾN ĐÒ
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Đò ngang tách bến xuôi dòng
Đời em đã lỡ qua sông muộn đò
Anh đừng khơi đống tàn tro
Hãy quên những buổi hẹn hò ngu ngơ
 
Tin anh em hóa dại khờ
Để rồi ôm hết bơ vơ giọt buồn
Đường đời duyên nợ không suông
Tình như chiếc lá gió cuồn cuộn bay
 
Trần gian sống được bao ngày
Sao anh nỡ để sầu ray rức sầu
Em ôm chầm cả thương đau
Tình giăng phủ kín một màu tang thương
 
Vẫy tay chia biệt đôi đường
Đốt trang thơ cũ khỏi vương vấn lòng
Thuyền đi đã bỏ bến sông
Chữ yêu sóng cuốn đang bồng bềnh trôi.
Thơ tình buồn dang dở
Thơ tình buồn dang dở (ảnh: internet)

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 06
THƠ LỤC BÁT BUỒN: NỤ CƯỜI CHUA CAY
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Anh về bươi đống thương đau
Xem bao chiếc lá thay màu rụng rơi
Và xem trong chốn tình đời
Được bao nhiêu kẻ không chơi vơi tình
 
Giọt sầu giọt nhớ lung linh
Nỗi đau duyên phận chúng mình thế thôi
Cũng yêu thương nhớ một thời
Rồi ôm tình lỡ nỗi trôi bồng bềnh
 
Cuộc đời sóng gió lênh đênh
Thuyền yêu bão tố gập ghềnh chao nghiêng
Đành cam nuốt lệ ôm phiền
Buông tay đi giữa oan khiêng…lần mò
 
Anh đừng khơi đống tàn tro
Tìm quên kỷ niệm hẹn hò ngày xưa
Đớn đau như thế cũng vừa
Chua cay cười gượng như chưa lần nhìn.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 07
THƠ LỤC BÁT BUỒN: EM VÀ TÔI
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Tôi và em chỉ thế thôi
Cũng ôm cay đắng bồi hồi như xưa
Đớn đau biết nói sao vừa
Khi tình lận đận vẫn chưa tìm về.
 
Lòng nghe buốt giá tái tê
Lời thương tiếng nhớ câu thề còn vương
Riêng tôi nuốt lệ đêm trường
Lòng canh cánh nhớ yêu thương dạt dào.
 
Nhớ từng kỷ niệm đã trao
Giờ đây lịm chết tan vào hư không
Mềm môi chỉ nửa nụ hồng
Để rồi ngơ ngẩn ngày trông đêm chờ.
 
Quá gần nhưng thấy bơ vơ
Nửa thương nửa tủi như hờ hửng nhau
Trong em như đã nhạt màu
Đành thôi gói ghém thương đau một mình.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 08

THƠ TÌNH LỤC BÁT BUỒN: PHẢI CHI

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Phải chi đừng nói lời yêu
Và không ngơ ngẫn trao nhiều tiếng thương
Đến khi mỗi kẻ một đường
Đâu ôm đau đớn vấn vương… giọt sầu.
 
Tình mình ngụp lặn bể dâu
Bởi anh em đã ngược cầu nợ duyên
Hai vai em gánh lụy phiền
Còng lưng cõng những oan khiêng cuộc đời.
 
Giọt buồn nghiêng đổ chơi vơi
Trôi theo thương nhớ tình vời vợi xa
Lệ tuôn từng giọt vỡ òa
Nhìn thương xác phượng trải qua mấy mùa
 
Thời gian như thể thoi đưa
Bao nhiêu kỷ niệm như vừa trôi đi
Tay trong tay cố níu ghì
Anh ơi nước mắt chia ly…thật buồn.
Thơ tình tâm trạng buồn của người con gái
Thơ tình tâm trạng buồn của người con gái (ảnh: internet)

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 09
THƠ LỤC BÁT BUỒN: VỀ CHỐN XƯA
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Một lần trở lại thăm quê
Chợt nhìn nhớ lại nơi thề hẹn xưa
Chung quanh chỉ có gió lùa
Với đôi chiếc lá đong đưa lìa cành
 
Yêu nhau từ độ tóc xanh
Hẹn nhau tháng rộng ngày lành nên duyên
Ngờ đâu tình vỡ lời nguyền
Em anh hai đứa chao nghiêng cuộc đời.
 
Thế rồi ngày tháng dần trôi
Kẻ Nam người Bắc nghẹn lời…chia xa
Nay anh về với quê nhà
Mới hay nỗi nhớ thiết tha chẳng còn.
 
Rừng xưa cây chết héo hon
Cỏ hoang che phủ lối mòn…liêu xiêu
Rừng xưa hoang vắng tiêu đìu
Lặng nhìn nát dạ… sầu hiu hắt sầu…

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 10

THƠ LỤC BÁT BUỒN: TÌNH ĐỜI

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Tôi đi tìm lại lời yêu
Mà sao nước mắt rơi nhiều hơn xưa
Thế gian đong đếm lọc lừa
Lời yêu đưa đẩy…đẩy đưa rã rời.
 
Thà rằng tình chết chơi vơi
Còn hơn lơ lửng giữa trời bơ vơ
Tiếng yêu le lói hững hờ
Như hoa trước gió chiều bơ vơ tàn.
 
Bởi nghèo nên chịu trái ngang
Em ham phú quý bẽ bàng tình tôi
Để con tim nhỏ bồi hồi
Bây giờ rỉ máu chia đôi…nát nhàu.
 
Còng lưng gánh mớ thương đau
Trách ai phụ khó tham giàu vội quên
Tình giăng trôi nỗi bồng bềnh
Cuốn theo con nước xuống lên giữa đời.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 11
THƠ LỤC BÁT BUỒN: LỠ DUYÊN
Thơ: Vũ Thắm

Tưởng rằng mình đã bén duyên
Nào ngờ không nợ thuyền quyên xa rời
Chẳng cùng dệt mộng người ơi
Đành thôi ngậm đắng muôn đời mất nhau
 
Anh đừng nói vậy em đau
Tình ta đã lỡ nhịp cầu yêu thương
Trong lòng giờ có tơ vương
Cũng chỉ thêm khổ trăm đường yến oanh
 
Hãy chôn vùi nhé đi anh
Để cho cuộc sống an lành ấm êm
Đừng để mọi thứ rối thêm
Đêm về trăn trở lệ mềm ướt mi
 
Giờ em chẳng nghĩ suy gì
Chấp nhận an phận chôn ghì nỗi đau
Chúc anh vững bước qua cầu
Tìm trong hạnh phúc người sau vững bền.
Thơ lục bát buồn viết về tình yêu đôi lứa
Thơ lục bát buồn viết về tình yêu đôi lứa (ảnh: internet)

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 12
THƠ LỤC BÁT BUỒN: ĐOẠN TUYỆT
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Thôi anh hãy bước xuống đò
Xin đừng khơi đống tàn tro làm gì
Phụ nhau tình chẳng còn chi
Hết thương thì chớ níu ghì thêm đau.
 
Lá xanh nay cũng thay màu
Gió lay động khẽ thi nhau rụng rời
Như tình mình đứng chơi vơi
Yêu thương đoạn tuyệt còn lời chát chua.
 
Thu Đông gió cũng chuyển mùa
Ôm câu tình hận sớm trưa ngậm ngùi
Anh về sống trọn niềm vui
Riêng em thầm lặng chôn vùi chữ duyên.
 
Bởi nay ván đã đóng thuyền
Em đành gánh cả oan khiên cuộc tình
Yêu thương giờ cũng lặng thinh
Trái ngang trút xuống chúng mình ly tan.
 
Sầu thương lê tấm thân tàn
Một mình lặng lẽ lòng man mác buồn.
Em về sớm mõ chiều chuông
Đêm đêm sám hối…ôm buồng tim khô.
 
Trang thơ chôn tận đáy mồ
Lãng quên kỷ niệm…tìm vô cửa thiền
Đau lòng phận gái thuyền quyên
Mộng tan vỡ mộng…ước nguyền gió bay.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 13
THƠ LỤC BÁT BUỒN: TÌNH MÃI KHÔNG VỀ
Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Trăng về tắm cuối dòng sông
Bỏ mây lơ lửng bềnh bồng chơi vơi
Em thương anh nhất trên đời
Vắng nhau đôi chút nghe hơi thở buồn.
 
Nhiều đêm nước mắt chợt tuôn
Nhìn trời chớp biển mưa nguồn xót xa
Tiếng yêu em quá đậm đà
Nhưng đời thì lắm phong ba bão bùng.
 
Biết bao giờ bước về chung
Phòng loan gối mộng mình cùng có đôi
Nhớ nhau lòng mãi bồi hồi
Sầu lang thang bước đơn côi chạnh lòng.
 
Một mình ôm bóng chờ mong
Hồn ngơ ngẫn thả bên dòng sông xưa
Đông nay cũng đã vào mùa
Trăm năm duyên nợ đong đưa chẳng về.

Thơ Lục Bát Buồn Về Tình Yêu 14
(đang cập nhật..)

Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận