Chính thơ và chế thơ hài hước: Chuyện tình Trương Chi

Mời các bạn cùng thư giãn với bài thơ Chuyện tình Trương Chi (chính thơ và chế thơ) do tác giả Đinh Kim Chung chuyển thể, cải biên từ câu chuyện cùng tên.

Chính thơ và chế thơ hài hước: Chuyện tình Trương Chi

Chuyện Tình Trương Chi (chính thơ)

Tác giả: Đinh Kim Chung

Mỵ Nương xưa đẹp tuyệt trần
Là con tể tướng đại thần trong cung
Nàng thường ra phía bờ sông
Trên chiếc lầu nhỏ mắt trông xa mờ
Dưới dòng sông lúc bấy giờ
Có anh đánh cá gần bờ Trương Chi
Người tuy xấu thậm xấu thì
Nhưng có tiếng hát mê ly lòng người
Một hôm anh lái chèo xuôi
Kéo chài nơi khác xa ngôi lầu này
Mỵ Nương tiếng hát đã say
Giờ im sóng nhạc buồn lây thêm buồn
Từ đó nàng đổ bệnh luôn
Không ai chữa được suối nguồn tương tư
Lương y, thầy thuốc mệt nhừ
Bắt mạch bốc thuốc vẫn như lúc đầu
Cha nàng dò hỏi người hầu
Mới biết nàng mắc nỗi sầu tương tư
Gian nan cũng quyết không từ
Mời Trương Chi đến thực hư thế nào
Trương Chi vừa mới bước vào
Vừa kịp ngả nón thôi nào mộng tan
Mỵ Nương sầu nát ruột gan
Trương Chi lột xác quỷ hoàn sang ma
Thế là từ đó trở ra
Mỵ Nương hết mộng hoan ca buồn rầu
Nhưng cũng từ ấy về sau
Trương Chi lại mắc nỗi sầu tình yêu
Mỵ Nương sắc đẹp mỹ miều
Trương Chi hát tủi phận nghèo đôi câu:
“Kiếp này đã dở dang nhau,
Thì xin kiếp khác, duyên sau lại lành”
Trương Chi mang mối hận tình
Nên không đi hết hành trình dương gian
Tiếc chi một mạng cơ hàn
Xót thay ma dại thân tàn còn đâu
Thời gian bỗng vụt qua mau
Mỵ Nương lại nhớ những câu ru tình
Biết Trương Chi đã quyên sinh
Nàng cho đắp mộ nhớ linh vong chàng
Lạ thay mộ ấy bàng hoàng
Đào lên đã thấy thân chàng nát tinh
Chỉ còn một trái tim xinh
Biến thành khối ngọc lung linh sáng ngời
Nàng cho gọi thợ tới nơi
Đẽo thành chén ngọc đầy vơi rót trà
Một hôm nàng rót nước ra
Thấy người đánh cá nhạt nhòa ở trên
Tiếng ca xưa cũng cất lên
Lời than câu trách tiếng rên não nùng
Mỵ Nương chợt thấy chạnh lòng
Giọt sầu bỗng nhỏ vào trong chén trà
Lạ thay cái chén tan ra
Cuộc tình cũng hóa phong ba cuối trời
Xưa nay ngẫm nghĩ sự đời
Tình yêu thực chất ông trời se duyên.

Chuyện Tình Trương Chi (Chế thơ hài hước)

Tác giả: Đinh Kim Chung

Mỵ nương xưa đẹp cực kỳ
Kiêu sa, quý phái là vì con quan
Trương Chi tiếng hát trời ban
Mỵ Nương nghe thấy đã toan yêu chàng
Mặc dù chẳng sống cùng làng
Nàng trên gác tía còn chàng trên sông
Thượng đế quả nhắm mắt trông
Lại se duyên quạ với công làm gì
Nàng say tiếng hát Trương Chi
Lầu son nghe tiếng lâm ly hát rằng
“Đời mình như chó rụng răng
Lênh đênh sông nước để quăng lưới chài
Suốt ngày bắt một, quăng hai
Chém cha cái kiếp hàm nhai tay làm”
Mỵ Nương như vỡ tâm can
Tiếng ca não nuột xé tan cõi lòng
Thương thương nhớ nhớ mong mong
Tương tư nằm bẹt ở trong xó nhà
Cái ông nàng gọi là cha
Mới gọi thầy thuốc để mà chữa cho
Nhưng nàng vẫn bệnh nằm co
Khiến cho thầy thuốc bó giò chịu luôn
Đứa hầu kể rõ ngọn nguồn
Là nàng mắc phải nỗi buồn tương tư
Cái thằng sông nước định cư
Sau khi đã rõ thực hư chuyện này
Cha nàng thấy thế gọi ngay
Trương Chi đến giải bệnh này xem sao
Trương Chi đến cúi đầu chào
Nhưng chàng cố giấu mặt vào nón mê
Lỡ đâu mình xấu nó chê
Mãi sau chàng mới nặng nề nhấc ra
Một khuôn mặt xấu như ma
Sẹo ngang sẹo dọc như là băm viên
Mỵ Nương thấy thế tức điên
Bõ công mình đã ưu phiền mấy năm
Không cần thầy thuốc lang băm
Nàng ngồi bật dậy phăm phăm không ngờ
Tưởng nó mặt đẹp trai tơ
Bao nhiêu mộng ước bây giờ vỡ tan
Trương Chi giờ lại miết man
Trong lòng lại thấy ngập tràn thương yêu
Mỵ Nương xinh đẹp mỹ miều
Nghĩ mình người xấu, phận nghèo biết bao
Chàng liền nhảy đại xuống ao
À quên! Chàng bỗng nhảy ào xuống sông
Thế là tình có như không
Làm sao thần chết dưới sông khước từ
Mỵ Nương lại sống vô tư
Thời gian thấm thoắt trôi như thủy triều
Nhưng vì tiếng hát đã xiêu
Mỵ Nương lại nhớ khá nhiều Trương Chi
Ước gì chàng giống Trương Phi
Lữ Bố cũng được! Không thì Quan Công
Chàng tuy chưa phải là chồng
Đắp cho cái mộ để không tủi hờn
Nhưng mà còn bất ngờ hơn
Vì quá căm hờn xác hóa ngọc xanh
Mỵ Nương cho thợ đẽo thành
Một cái chén ngọc màu xanh uống trà
Một hôm nàng rót nước ra
Hình thằng đánh cá nhạt nhòa đu đưa
Vẳng nghe đâu tiếng ca xưa
Mỵ Nương cảm động lệ thừa lại rơi
Bỗng nhiên cái chén bay hơi
Tan như đá nhúng nước sôi trong bình
Thế là mất một sinh linh
Nát một cuộc tình hộ đối môn đăng
Bây giờ bọn trẻ nói rằng
Tình mà như thế vất phăng cho rồi
Hát hay thì lắm tiền thôi
Thẩm mỹ một cái thôi rồi đẹp trai.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận