Chùm thơ ca ngợi thủ đô Hà Nội hay nhất

Tuyển chọn những bài thơ ca ngợi thủ đô Hà Nội hay nhất. Đó là những vần thơ viết về vẻ đẹp, cuộc sống, con người và những đặc điểm văn hóa, du lịch nổi bật ở Hà Nội. Bên cạnh đó là tình cảm thiết tha dành cho Hà Nội.

Những bài thơ ca ngợi thủ đô Hà Nội hay nhất

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
Những bài thơ tình yêu viết về Hà Nội hay nhất
Chùm thơ hay viết về cây cầu Long Biên (Hà Nội)

BÀI THƠ: TÔI YÊU HÀ NỘI

Tác giả: Đặng Minh Mai

Chùm hoa nắng đang đung đưa theo gió
Chiều Hồ Tây con sóng nhỏ vui đùa
Đường Thanh Niên nhộn nhịp bước chân đưa
Chùa Trấn Vũ tiếng chuông xưa vọng lại
Mùi hương cốm Làng Vòng ta say mãi
Hoa Ngọc Hà hương sắc trải phố quen
Hà Nội ơi! Sao quá đỗi bình yên
Ngập lòng ta cả một miền yêu quý
Nét thanh lịch tấm lòng em chung thuỷ
Nở nụ cười không có luỵ sầu vương
Tà áo dài bay tha thướt thân thương
Em duyên dáng với má hường mắt biếc
Yêu Hà Nội lòng ta yêu tha thiết
Yêu si mê, yêu cuồng nhiệt Hà Thành
Yêu con người, quang cảnh, rặng cây xanh
Bao đổi mới đang ngọt lành kết trái.

BÀI THƠ: TỰ HÀO HÀ NỘI

Tác giả: Ngọc Hà

Hà Nội đó Thăng Long bay lượn
Thủ đô đây mắt hướng nhìn về
Thâm nghiêm phố cũ Hàng Tre
Đường dài bước rộng dọc đê Sông Hồng
Khi xa cách ngóng trông Lục Thủy
Mỗi chiều hè phượng vĩ đỏ hồng
Cánh buồm thơ bé bên sông
Cuối mùa nước lũ thả rông bên cầu
Long Biên nặng hai đầu lịch sử
Pháp phá tàn năm cũ rút đi
Giặc Mỹ bom trút như ri
Cắt tàu vận chuyển khô mì nuôi quân
Ngày thống nhất nhân dân cả nước
Hướng về đây thầm ước mong rằng
Bác Hồ sống đến bảy lăm (1975)
Hòa chung câu hát muôn năm… vẹn tròn
Bao năm tháng chẳng mòn tính cách
Người kinh kỳ thanh bạch tôn ti
Ai qua gặp gỡ rồi thì
Thẳm sâu lắng đọng khắc ghi cốt hồn
Thân thương lắm chiều buông tím lịm
Tây hồ bay bịn rịn Sâm Cầm
Thoảng đưa ngào ngạt sen tâm
Trà ướp tao nhã tiết xuân nồng nàn
Ai cũng nhớ phố Hàng ba sáu
Như bàn cờ nương náu thị dân
Trải qua nhà trống bao lần
Vẫn đây cốt cách con dân Vua Hùng.

BÀI THƠ: HÀ NỘI ƠI

Tác giả: Anh Dũng

Tôi vội vã đi tìm kỉ niệm
Nét ngàn năm tô điểm khung trời
Phố phường ba sáu đầy vơi
Theo cùng cảnh sắc muôn đời khát khao
Tôi vẫn nhớ lần vào lăng bác
Phút uy nghiêm điệu nhạc oai hùng
Người nằm đó chẳng gấm nhung
Người thời sống mãi đi cùng nước non
Đây Hà Nội tâm hồn cả nước
Đường Thanh Niên dạo bước Tây Hồ
Bánh tôm chả cuốn bún khô
Ngôi chùa Trấn Quốc bên bờ cây xanh
Thu Hà Nội tạo thành thi vị
Hương cốm thơm tri kỉ sen đồng
Còn đây hoa sữa chờ trông
Ru hồn sĩ tử mở lòng thơ ca
Hà Thành đó căn nhà hi vọng
Hồ Gươm soi ngọn sóng êm đềm
Tiếng lòng như muốn kể thêm
Muôn đời chẳng hết nỗi thèm đất cha
Tôi trở lại con Phà xưa cũ
Bến Sông Hồng ấp ủ tâm tư
Long Biên cầu nhỏ giã từ
Chương Dương còn đó dường như bóng hình
Đây kỉ niệm mối tình son sắt
Hà Nội ơi ai đặt tên này
Đi xa tôi muốn về ngay
Thương nhiều em gái đêm ngày ngóng trông.

BÀI THƠ: HÀ NỘI! NỖI NHỚ – TÌNH YÊU

Tác giả: Thủy Tiên

Xa lâu lắm chưa về thăm HÀ NỘI
Nhớ nao lòng vò trăm mối duyên tơ
Cổ Loa còn đó rêu mờ
Trắng hàng lông ngỗng đợi chờ Mị Châu
Kìa Rồng lượn…mây trên đầu vần vũ
Đất Thăng Long đã rực rỡ huy hoàng
Đông Đô lịch sử sang trang
Nghìn năm văn hiến tiếng vang đời đời.
Quốc Tử Giám là nơi đôi mình hẹn
Mùa thi về phượng nở quyện nhớ nhung
Khuê Văn Các, Tài-Đức-Trung
Tám hai tiến sĩ đá dùng ghi bia.
Chùa Một Cột còn đứng kia bền vững
Pháp phá mìn vẫn sừng sững hiên ngang
Mái cong, sen nở, rồng vàng
Biểu tượng huy hoàng của đất thủ đô.
Tả Vọng hồ chiều lăn tăn gợn sóng
Thê Húc cầu…nghiêng soi bóng đôi ta
Thuận Thiên kiếm sắc sáng loà
Chọc trời Tháp Bút viết là Thanh Thiên.
Phố Tràng Tiền anh dắt em dạo bước
Nhớ kem nhiều…lâu chẳng được về ăn
Hàng Đào nhuộm lụa tơ tằm
Hàng Trống cọp nằm tranh khắc thủa xưa.
Cột cờ dựng gió vui lùa phấp phới
Đứng trước lăng mặt trời mới ngủ say
Khâm Thiên, Quán Thánh mùa này
Ngất ngây hoa sữa heo may lại về.
Mong trở lại nghe tiếng ve năm cũ
Nức nở hoài bởi ngày đó chia xa
Từ em cất bước xa nhà
Hà Nội luôn là nỗi nhớ tình yêu.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận