Tuyển chọn những bài thơ hay báo hiệu một mùa Đông lại tới. Đó là những vần thơ cảm xúc của thi sĩ khi cảm nhận những cơn gió bắt đầu mang hơi lạnh của mùa Đông đang đến thật gần…
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ tình lục bát mùa Đông hay nhất
♥ Chùm thơ Sầu Đông, tình buồn mùa đông hay nhất
BÀI THƠ: ĐÔNG THỨC
Tác giả: Nga Vũ
Đêm trở gió hình như mùa đang đợi
Len lén thu thổi nhẹ giấu mùa đông
Mùa trở mình cơn gió lại đi rông
Chiếc lá nhỏ rùng mình hơi trăn trở
Trong giấc ngủ gió đông còn run rẩy
Lại thầm thì hò hẹn gọi mùa sang
Thu đi rồi đông thức giấc hoang mang
Chân bước nhỏ lần mò trên quãng vắng
Đêm cứ thế cứ dài như nỗi nhớ
Cứ chòng chành thức ngủ giấc đông miên
Bờ vai gầy lạnh buốt gió bên hiên
Qua ô cửa tiếng vạc buồn đêm lặng
Đông cứ thế cứ thẫn thờ ngơ ngác
Gió gọi mùa mây chùng thấp chiều loang
Một chút heo may sót lại níu thu vàng
Thu trở gót lá ngập ngừng rơi xuống
Đông chuyển mình gió đổi chiều luống cuống
Rối đêm dài cho nỗi nhớ đi hoang
Cuộn vào đêm một chút gió thu vàng
Cho đông tới nhẹ nhàng thay áo mới.
BÀI THƠ: CHỚM ĐÔNG
Tác giả: Hạnh Nguyễn
Tháng Mười mới đẹp làm sao
Cây nghiêng lá đón gió vào chớm đông
Trốn đâu rồi hỡi Trời trong?
Để em tìm nắng về hong tóc mềm.
Gió đông thổi thật dịu êm
Vuốt ve làn tóc lướt trên vai gầy
Gió ôm quấn quýt cùng mây
Để cho ngày nhớ đong đầy niềm yêu.
Nghiêng nghiêng dáng nhỏ mỗi chiều
Lạnh ơi! Hôn nhẹ má yêu hao gầy
Đường khuya sương phủ giăng đầy
Mưa thả tí tách bay bay giọt mềm.
Chớm đông sao thấy êm đềm
Áo len anh tặng càng thêm ấm nồng
Mơ màng nhắn gửi mùa đông
Vòng tay ôm chặt ấm lòng nhé anh.
BÀI THƠ: LẠNH GỌI ĐÔNG VỀ
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Bên này trời rất nhiều mây
Thu về lá rụng gom đầy bàn tay
Trong lòng đong đếm vơi đầy
Mưa ngâu lất phất đường lầy lội trơn.
Thu về khép nép giận hờn
Heo may rả rích chờn vờn lắc lay
Vàng sân chiếc lá thu bay
Mà nghe rờn rợn đông quay quắt về.
Hơi thu chớm chút sơn khê
Áo vàng hoa cúc lối về tỏa hương
Đâu đây mộng vẫn bình thường
Nàng thơ quay gót nhún nhường hạt sương.
Thu về ru khúc nghê thường
Đong đưa chiếc lá vấn vương vỗ về
Đường xưa vắng vẻ lối quê
Tìm tà áo mỏng sao khuê xuyên mành.
Thôi đừng hờn giận đành hanh
Vàng thu điểm xuyến mầm xanh đợi chờ
Hơi thu thấm đẫm lẳng lơ
Như đang ngún nguẩy nhởn nhơ cợt đùa.
Sợi đông co rút lưa thưa
Lúc nghiêng lúc ngả cho vừa lòng thu
Giao hoà khoảnh khắc vi vu
Bốn mùa như thể khúc ru khó rời.
BÀI THƠ: ĐÔNG VỀ
Tác giả: Lãng Du Khách
Thế là thu đã chia xa
Trời buông mây xám nhạt nhoà tiễn thu
Sáng mai tỉnh giấc sương mù
Cơn gió se lạnh khẽ cù thịt da
Nhẹ nhàng cứ thế thu qua
Để bao nuối tiếc vỡ oà con tim
Lưng trời thảng thốt tiếng chim
Thiết tha gọi bạn đi tìm tránh đông
Còn anh xót cặp môi hồng
Rát khô giá buốt rét đông tê người
Tái tê em hé nụ cười
Sợ đau sợ rát môi tươi má hồng
Vội vàng anh thả tình nồng
Che thân bé nhỏ ấm không hỡi nàng
Vậy là đông đã dần sang
Cái lạnh se sẽ ngỡ ngàng tìm ta
Tê tê một chút làn da
Khiến ta sao động thiết tha tình nồng
Cùng nhau sưởi ấm rét đông
Trao hôn nồng thắm phiêu bồng đam mê
Sợ chi giá buốt tràn về
Tình ta vẫn cứ tràn trề yêu thương
Giao mùa là khúc nghê thường
Đổi thay để khúc yêu đương MÃI NỒNG !
BÀI THƠ: ĐÔNG SANG
Tác giả: Liên Phạm
Đông sang cảnh vật ê chề,
Tim như vụn vỡ trăm bề nhớ ai…
Tình yêu nồng thắm chợt phai,
Phương trời xa cách ngày dài nhớ sao…
Lời yêu thề hẹn hôm nào,
Em còn giữ trọn, nghẹn ngào hôm nay.
Nghe từ giã biệt đắng cay,
Đâu rồi, anh của những ngày hôm qua…?
Mùa thu vội vã rời xa,
Mang mùa đông đến thiết tha nỗi sầu…
Bầu trời ảm đạm mưa ngâu,
Nhạt nhoà cả nụ hôn đầu trên môi…
Mùa đông đã đến thật rồi,
Hàng cây khô đứng ngậm ngùi trong sương.
Mình em lẻ bước trên đường,
Lệ lòng từng giọt còn vương vấn hoài…
Mùa đông ngày ngắn đêm dài,
Tâm tư trĩu nặng nhớ ai cuộn lòng.
Nơi xa em gửi nhớ mong,
Về anh phương đó, tấm lòng của em!
THƠ GIAO MÙA THU-ĐÔNG
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Mùa thu tàn thật rồi sao
Còn đâu ngọt ngào hoa sữa
Đông đã thập thò trước cửa
Ngoài trời tắt gió heo may.
Cũng chẳng còn lá vàng bay
Chỉ còn cành gầy lá úa
Hương cốm cũng không còn nữa
Đâu còn chất chứa mưa ngâu.
Thu đã dời gót qua cầu
Chẳng hề ngoái đầu nhìn lại
Đông về nỗi buồn hoang hoải
Cúc tàn hoa cải trổ bông.
Ta nghe man mác trong lòng
Ngoài hiên gió đông se lạnh
Đông về loài chim đi tránh
Xa rồi những cánh thiên di.
Gió bấc nói nhỏ thầm thì
Tạm biệt thu đi vui nhé
Mùa đông bước chân nhè nhẹ
Giao mùa vui vẻ quanh ta.