Chùm thơ hay tưởng nhớ cố nhạc sĩ An Thuyên

Dưới đây là những bài thơ hay được người hâm mộ sáng tác để tưởng nhớ về cố nhạc sĩ An Thuyên.

Sự ra đi của nhạc sĩ An Thuyên đã để lại bao tiếc thương cho người thân và đông đảo người hâm mộ.

Chùm thơ hay tưởng nhớ cố nhạc sĩ An Thuyên

Nhớ An Thuyên

Tác giả: Vũ Nguyên

Ca dao ai cắt vầng trăng
Để cho Cuội ngóng cung Hằng hỡi ôi
Câu thơ ai chặt để đời
Huế Thương oà khóc tiễn người đi xa
Chiều Sông Thương hỡi bài ca
Có còn thương nữa như là lúc xưa
Đêm Nghe Câu Hát Đò Đưa
Mà sao nghẹn tiếng chát chua trong lòng
Tiếng Đàn vang vọng long đong
Oán than Chỉ Tại Dòng Sông Đa Tình
Bóng trăng nay vẫn soi mình
Nhưng sao chẳng thấy dáng hình bấy nay
Bài ca Em Chọn Lối Này
Giờ nghe buồn lắm xót cay dặm trường
Hết rồi Hà Tĩnh Mình Thương
Thơ Tình Của Núi khói hương ngút ngàn
Quỳnh Lưu đất mẹ Nghệ An
Sụt sùi đổ lệ đưa tang khóc người
An Thuyên nay đã mất rồi
Hôm nay xin viết đôi lời nhớ ông.

BÀI THƠ: NGƯỜI VỀ ĐẤT MẸ

Tác giả: Đặng Minh Mai

Rất vội vã ông về đất mẹ
Để lại đời bao vẻ tiếc thương!
Xa quê bao tháng năm trường
Tay cầm chắc súng lên đường hiến dâng
Điệu ví dặm bâng khuâng câu hát
Khúc sông quê dào dạt lòng người
Xa quê đi khắp phương trời
Lòng không nguôi nhớ một thời ấu thơ!
Đêm nghe hát đò đưa nhớ Bác
Neo đậu rồi khúc hát bến quê
Yêu nhau giữ trọn lời thề
Ca dao em nhớ cùng về với tôi
Ông để lại bên đời câu hát
Thật mượt mà bát ngát dân ca
Hôm nay Người đã đi xa
Đi về đất mẹ bao la đón chờ!
Lòng tiếc nuối lời thơ chia sẻ
Mong linh hồn ông sẽ siêu sinh
Quê hương Xứ Nghệ đẹp xinh
Về trong đất mẹ thắm tình quê cha!

BÀI THƠ: VẦNG TRĂNG KHUẤT

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Cắt nửa vầng trăng, làm con đò nhỏ
Vầng trăng còn đây, người bỏ ra đi
Để cho đời thương tiếc khóc ướt mi
Trời đổ mưa, như có gì muốn nói
An Thuyên ra đi, sông quê mùa nước nổi
Sóng lòng sông, hay sóng mỗi lòng người
Nơi quê nghèo mẹ mang chiếc áo tơi
Úp mặt trên đồng cả đời mưa nắng
Đời mẹ bần hàn thân cò thầm lặng
Tần tảo quê nhà cay đắng nuôi con
Mỗi lần về quê vẫn vẹn tấm lòng son
Thương dòng sông quê, người con xứ Nghệ
Bao năm qua rồi tình người vẫn thế
Mặc cho đời dâu bể đã đổi thay
Những lúc buồn anh lại trở về đây
Úp mặt vào sông quê, vơi đầy nỗi nhớ
Nhớ ngày xưa ngóng mẹ nghèo đi chợ
Tuổi thơ và nỗi nhớ bánh đa vừng
Mang theo tuổi thơ cay đắng đã từng
Rút ruột cho đời thơ rưng rưng lệ
Cầu chúc người đi, luôn an nhiên nhé
Người trở về với đất mẹ thân yêu.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận