Những bài thơ hay viết về chuyện đánh ghen thường xảy ra ở phụ nữ trong xã hội hiện nay. Đồng thời phê phán những người trong cuộc để xảy ra những sự việc không hay như thế này.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ ghen tuông vui, hài hước nhất
CÔ GÁI BỊ ĐÁNH GHEN HỘI ĐỒNG
Tác giả: Chí Phèo Là Anh
Trời ơi thật khổ thân em
Tại sao bị đánh tèm nhem thế này
Trước kia đâu có như vầy
Giờ thì em bị đọa đầy vì “phây”
Tội cho em bé thơ ngây
Chỉ vì chuyện nhỏ cả bầy đánh em
Người thì đánh người thì xem
Bao nhiêu cái tức đánh mềm thân em
Thân em bé nhỏ yếu mềm
Sức môi chảy máu đánh thêm tới cùng
Em ơi gặp phải người hung
Dù em có đúng cũng cùng đường thôi
Em ơi đi đứng ăn ngồi
Nói cho chuẩn mực không thôi bị hoài
Bao nhiêu trận đánh đọa đoài
Mong em sống tốt tháng ngày về sau.
Bài Thơ: Đánh Ghen
Tác giả: Lê Thị Hòa
Một lần tôi có dạo chơi,
Trên hè phố nhỏ, đám người vây quanh
Tò mò tôi bước thật nhanh,
Thấy người con gái thất thanh kêu làng.
Một bà túm đánh cô nàng ,
Đám đông cổ vũ phũ phàng tôi la
Thôi đi ! Hãy đứng xê ra ,
Cớ sao lại đánh người ta thế này ?
Mồm năm miệng bảy nói ngay,
Rằng : con đ-ĩ đó thường hay lòng thòng
Đánh cho nó nát má hồng,
Cho chừa cái thói cướp chồng người ta.
Tôi xin tất cả hãy tha,
Cho cô bé ấy xấu xa đã đành
Lỗi là cũng ở tại anh
Nếu yêu thương vợ, đâu thành thế ni
Chị mà đánh có đổi chi,
Hay chồng chị lại tìm dì khác sao ?
Quay sang tôi bảo má đào,
Trông cô đẹp gái có nào kém ai
Bao nhiêu trai trẻ trên đời,
Sao mà không chọn để người tả tơi
Chị ơi ! trai trẻ trên đời ,
Em yêu dâng hết mà người phụ em
Bụng em ngày một to thêm ,
Đến ngày sinh nở – Đêm đêm khóc thầm
Con em khát sữa tím bầm ,
Hai đầu vú , bé bú mầm chẳng ra
Đói lòng con trẻ khóc la ,
Khổ tâm, làm mẹ xót xa cõi lòng
Nên đành đem bán má hồng ,
Bán thân cho khách lấy đồng nuôi con …
Mọi người mai mỉa : nỉ non ,
Tin vào miệng đ-ĩ chẳng còn cái chi
Tôi đành phải nói gạt đi :
Thế gian bao việc kiếm gì việc đây ?
Chị cho một ít tiền này !
Đem về mua sữa qua ngày cho con .
Kiếm tìm việc khác sạch hơn ,
Việc này ô nhục, thân còn ra chi .
Rồi tôi rẽ lối em đi ,
Bóng em đã khuất còn gì mà trông
Thế rồi cũng tản đám đông,
Tôi về ngẫm nghĩ thương hồng tiếc hoa.
Đau lòng trẻ khóc oa oa,
Vì tình mẫu tử mới ra thế này.