Chùm thơ hay viết về quê hương Bình Thuận

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về quê hương Bình Thuận. Đó là những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người,… và những địa danh, địa điểm khu du lịch nổi bật ở Bình Thuận.

Những bài thơ hay viết về quê hương Bình Thuận

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
Chùm thơ nhớ nhà, nhớ quê của người tha phương
Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay
Chùm thơ cảm động bên cha mẹ sau bao ngày xa quê

BÀI THƠ: QUÊ TÔI BÌNH THUẬN

Tác giả: Hoa Cỏ Mây

Quê tôi đó rừng xanh biển bạc
Những con người khao khát dựng xây
Làm nên cuộc sống đủ đầy
Ấm no hạnh phúc lòng ngây ngất trời
Quê tôi đó người ơi hãy đến
Những tấm lòng quý mến bạn xa
Lagi một thoáng quê nhà
Buồn vui nào cũng có ta với mình
Kia Đồi Sứ đẹp xinh trước biển
Mõm Đá Chim ẩn hiện mây chiều
Càng nhìn lại thấy mến yêu
Sắc trời ửng nắng bao điều vấn vương
Đồi Cát giữa con đường hoa nắng
Hòn Rơm nhìn yên lặng biển khơi
Có ai gửi nhắn đôi lời
Về thăm Bình Thuận vui chơi tháng ngày
Thuyền ghe chở khoan đầy ấp cá
Biển xanh tươi đẹp cả bốn mùa
Nắng hồng tỏa mát cơn mưa
Hòn Bà giữa biển ai vừa ghé thăm
Hồ Nước Nóng bao lần trở lại
Chảy tự nhiên ấm mãi lòng tôi
Cạnh bên Hồ Cốc đây rồi
Bạn ơi hãy đến về nơi biển vàng
Bình Thuận mãi chứa chan lòng khách
Lagi mình nào cách xa đâu
Gần thôi ta bắt nhịp cầu
Về đi bạn nhé vài câu chuyện trò.

BÀI THƠ: VỀ PHAN THIẾT NGHE ANH

Tác giả: Quý Phương

Anh đến quê em có biển Đồi Dương
Hàng Phi Lao xanh gắng liền với cát
Bờ biển trải dài ngồi nghe sóng hát
Quê hương thân yêu Phan Thiết gọi mời
Con đường nên thơ dọc biển anh ơi
Như nốt nhạc như lời ca em hát
Đêm đêm trăng loang trên sông bàng bạc
Dòng Cà Ty xanh neo dậu thuyền bè
Anh đã bao giờ nghe khúc sông quê
Tâm tình đêm đêm khi thuyền cập bến
Vỗ mạn rì rào nồng nàn quyến luyến
Là dòng Cà Ty rực ánh đèn màu
Em đưa anh đi lên những đồi cao
Cồn cát bay bay bám vào chân bước
Một bên mây trời xanh in mặt nước
Một bên đồi cao uốn lượn cát vàng
Đồi Hồng ,Suối Tiên róc rách reo vang
Hòa mình biển xanh cát vàng nắng ấm
Rau muống biển trông giống như tấm thảm
Gọi mời dấu yêu để kể chuyện tình
Mũi Né đêm về điện sáng lung linh
Dạo cùng em bên con đường thơ mộng
Gió biển dạt dào cùng muôn tiếng sóng
Bình Thuận quê em là bức tranh tình
Về nghe anh em muốn chuyện đôi mình
Được biển gọi là chuyện tình đẹp nhất.

BÀI THƠ: PHAN RÍ CỬA

Tác giả: Sinh Hoàng

Đường về Phan Rí xa xa
Đi qua Phan Thiết rồi ra Chợ Lầu
Mấy sông,mấy núi,mấy cầu
Đường ra cảnh đẹp muôn màu xinh sao
Về nghe sóng biển rì rào
Hàng dương vi vút đón chào bình minh
Quê hương tha thiết bao tình
Nhớ mùi mắm ruốc, trà gừng, bánh căng
Xôn xao sóng vỗ đầu gành
Cát dài mát lịm bàn chân giang hồ
Xa rồi năm tháng ấu thơ
Cánh diều no gió bên bờ sông xanh
Ghe vô tôm cá no lành
Canh chua cá Bớp cá Cần chiên khô
Từ khi xa xứ đến giờ
Gót chân lãng tử bơ vơ xứ người
Nhẫm xem mấy chục năm rồi
Quê hương còn đó ta người ly hương
Dạt dào sóng vỗ trùng dương
Ai về Phan Rí quê hương về cùng.

Mời bạn xem tiếp phần cập nhật những bài thơ hay viết về quê hương, cuộc sống và tình yêu con người Bình Thuận trên trang blog kyuc.net..

thơ Bình Thuận

BÀI THƠ: BÌNH THUẬN QUÊ TÔI

Tác giả: Hoa Cỏ May

Tôi trở về một ngày lúa đơm bông
Thoảng trong gió bên cánh đồng mùi sữa
Người nông dân ấm tình quê chan chứa
Mùa vụ nào cũng nhớ lắm không quên
Chiều bên nhau bữa cơm trắng rau dền
Nhưng ngọt lắm với cái tên đạm bạc
Dù đi xa nhưng mặn nồng câu hát
Bình Thuận quê mình khao khát đắm say
Kia giàn mướp bờ ao nhỏ đong đầy
Hàng tre xanh bóng dáng gầy của mẹ
Lom khom bảo nụ hoa cà vừa hé
Trái lớn rồi mẹ hái gửi cho con
Tôi nhìn về nơi đôi mắt héo hon
Bàn tay sạm vẫn còn lo chưa dứt
Trái bầu xanh bám cheo leo bên vực
Suốt một đời đêm trăn trở nắng mưa
Bông lúa vàng chị tôi gặt sớm trưa
Chiếc xe trâu đã chở về bên mái
Từng ụ rơm tuổi thơ mình trở lại
Theo cánh diều mãi mãi ở trong tim
Cái nắng hanh góc nhà xưa trốn tìm
Biển dạt dào sóng êm đềm nhung nhớ
Đây quê hương gửi trao anh một thuở
Hãy về đi Bình Thuận đó em chờ.

THƠ LỤC BÁT: VỀ BÌNH THUẬN ĐI ANH

Tác giả: Hoa Cỏ May

Hãy về Bình Thuận quê em
Trong chiều biển nắng êm đềm hát ca
Đồi Dương Cồn Cát mặn mà
Về đi anh hỡi có ta với mình
Tháp Chàm thành cổ lung linh
Lầu ông Hoàng đó mối tình diễm xưa
Hòn Rơm Mũi Né phủ dừa
Đi ngang Đồi Sứ một trưa nắng hồng
Kê Gà biển rộng mênh mông
Bên trời Tà Cú cánh đồng lúa xanh
Chùa Hang Cổ Thạch trong lành
Cù Lao Câu đó như tranh lụa màu
Nghĩa tình cha mẹ trước sau
Ấm lòng của biển bên nhau tháng ngày
Hãy về ở lại nơi đây
Bánh canh gỏi cá rượu say bên đời
Chèo thuyền lướt ván ra khơi
Hòn Bà ở giữa biển trời luyến thương
Phía xa ruộng muối con đường
Người nông dân ấy tình vương vấn nhiều
Anh về mình lại thêm yêu
Mùa hoa muống biển tím chiều câu thơ
Anh ơi… Bình Thuận em chờ
Về đi anh nhé nguyệt tơ sẽ thành.
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận