Chùm thơ hay viết về Sài Gòn thành phố tôi yêu

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về Sài Gòn, đó là những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người, những điểm đến du lịch đầy lý thú ở SG – thành phố Hồ Chí Minh.

Những bài thơ hay viết về Sài Gòn thành phố tôi yêu

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
Những bài thơ ca ngợi Sài Gòn thân yêu hay nhất
Những bài thơ Sài Gòn về đêm hay nhất

BÀI THƠ: YÊU QUÁ SÀI GÒN

Tác giả: Trung Hưng

Sài Gòn nơi này đẹp đến nỗi say mê
Cái đẹp của bàn tay con người sáng tạo
Đêm Sài Gòn, đêm lung linh huyền ảo
Ánh điện rực trời, nhấp nháy khắp mọi nơi..
Chẳng bao giờ Sài Gòn thấy nghỉ ngơi
Như sức trẻ luôn tràn trề nhựa sống
Người Sài Gòn những con người năng động
Hừng hực đầu tàu kéo cả nước đi lên..
Người Sài Gòn lòng nhân ái có dư
Gặp kẻ khó khăn chẳng ngần ngừ giúp đỡ
Dẫu có bị lừa cũng chỉ cười vỡ lỡ
Chẳng toan tính nhiều chẳng nghĩ chuyện hơn thua..
Sài Gòn muôn đời ngự trị trái tim tôi
Rừng rực dạt dào hôn Sài Gòn nóng bỏng
Vòng tay ôm chẳng bao giờ nới lỏng
Yêu quá Sài Gòn…Yêu chết mất đi thôi!…

BÀI THƠ: CHIỀU SÀI GÒN

Tác giả: Đặng Minh Mai

Bước bên em chiều Sài Gòn ngập nắng
Hàng me xanh, xanh thắm biếc một màu
Khúc khích cười gió tình tự cùng nhau
Rồi ùa chạy hôn lên đầu ngọn lá
Bến Nhà Rồng đang nghiêng mình đẹp quá
Chính nơi đây Bác đã bước lên đường
Theo Cách mạng, Người giải phóng quê hương
Cho đất nước mãi trường tồn hưng thịnh
Chợ Bến Thành người nói cười rả rích
Nào bán mua trông rất thích, rộn ràng
Khách đến rồi lòng xao xuyến, mênh mang
Những toà nhà cao ngập tràn phố thị
Chuông nhà thờ ngân tiếng xa huyền bí
Đức Bà ơi! Nét kỳ vĩ vô cùng
Tà áo dài bóng thiếu nữ bay tung
Chiều dịu dàng em bước chung cùng gió.

BÀI THƠ: SÀI GÒN THẬT ĐÁNG YÊU

Tác giả: Toàn Tâm Hòa

Em thấy không Sài Gòn thật đáng yêu !?
Thành phố trẻ với rất nhiều thay đổi
Sông Sài Gòn trườn mình trong nắng mới
Bến Nhà Rồng cờ phất phới tung bay
Em thấy không Sài Gòn buổi sáng nay !?
Bao nhịp sống vương đầy từng con phố
Đường Nguyễn Huệ tấp nập người đi bộ
Từng con đường xe cộ dập dìu qua
Sài Gòn ơi như một khúc tình ca
Bao âm thanh cùng ngân nga buổi sáng
Bên quán cóc ngồi thả hồn tản mạn
Chuông Nhà thờ Đức Bà vọng mênh mang
Anh cùng em nắm tay bước lang thang
Chợ Bến Thành nét nghiêm trang , cổ kính
Bao dấu ấn của Sài Gòn – Gia Định
Như con rồng thức giấc chuyển mình bay.

THƠ LỤC BÁT: SÀI GÒN ƠI

Tác giả: Duy Sơn

Ở gần chẳng bén duyên thơ
Xa rồi mới thấy thẫn thờ chơi vơi
Sài Gòn ơi, Sài Gòn ơi
Bao năm ta sống bên người đó thôi
Hồn nhiên như hít khí trời
Nắng mưa ta cứ thảnh thơi đi về
Cơ quan, xí nghiệp, bạn bè…
Tinh mơ đã tấp bên hè – cà phê
Tan tầm đi đón con về
Cùng em qua chợ hả hê sắm đồ
Dẫu nghèo cũng thể cá cua
Cọng hành, quả khế… cay chua đủ đầy
Trạm xăng tiếp sức hàng ngày
Yếu đau thân hữu thăm ngay chật nhà
Cuối tuần rủ bạn la cà
Rượu bia như thác đổ ra suối nguồn
Ra đường cứ nghĩ mà thương
Chật như nêm vẫn nhịn nhường nhau đi
Suốt ngày inh ỏi còi xe
Sục sôi như thể tiếng ve gọi bầy
Xuân về hoa nở đó đây
Gặp em vẫn dáng thơ ngây thuở nào
Chưa cười ánh mắt đã trao
Con tim ta lại xôn xao thẫn thờ
Đi trong đời, đi trong mơ
Tới đâu cũng thấy ngẩn ngơ sắc màu
Bây giờ bay tít trên cao
Nhìn quanh chỉ thấy trời sao mịt mùng
Càng xa em càng lạnh lùng
Càng thương nhớ những ngày cùng bên nhau
Sài Gòn ơi! Hẹn ngày sau
Ta về nối lại nhịp cầu yêu thương.

BÀI THƠ: SÀI GÒN HOA LỆ

Tác giả: Nguyễn Nhật

Ta đứng giữa Sài Gòn hoa lệ ấy
Phố thân quen cứ lạ lẫm làm sao
Những toà nhà mỗi bửa mọc thêm cao
Đường ngang dọc nối dài chi chít lắm
Dinh Độc Lập…cuộc trường chinh vạn dặm
Kết thúc thời bom đạn mấy mươi năm
Là chứng nhân bao sóng gió thăng trầm
Những triều đại đã đi vào lịch sữ
Nhà Hát Lớn thu mình vô quá khứ
Còn lại gì khi khép bức màn nhung
Những vở tuồng, son phấn, phím tơ chùng
Đời nghệ sĩ là hào quang ảo mộng
Chiều trên Bến Bạch Đằng vươn nhẹ sóng
Kẻ yêu nhau hóng gió gửi tình bay
Mấy con tàu chậm rãi hú còi dài
Trời xanh biếc lũ chim hoài uốn lượn
Nhà thờ Đức Bà vươn đôi tháp đứng
Chuông giáo đường lay động những hàng me
Bài thánh ca cũng cất tiếng theo bè
Bên góc nhỏ tình nhân quì ước thệ
Mùa xuân dạo chợ Hoa đường Nguyễn Huệ
Những sắc màu làm rạo rực hồn ta
Vạn mùi hương quyện theo gió giao hòa
Như muốn gọi tình xuân về lảng vảng
Lướt qua Chợ Bến Thành tìm bóng dáng
Cố nhân còn bận bịu nữa hay không
Mối tình xưa chắc cũng đã xuôi dòng
Vào vòng xoáy một Sài Thành tất bật
Ôi Hòn Ngọc Viễn Đông tình quá đắt
Đánh đỗi bằng đêm thức trắng đi hoang
Hắt hiu buồn đại lộ cúi đèn vàng
Nhìn nhân thế bán mua đời rẻ mạt
Trên phố vắng vang đâu đây tiếng hát
Bản tình ca uẩn khúc Trịnh Công Sơn
Kẻ thất tình nghe hết dỗi rồi hờn
Xin mượn rượu đêm Sài Gòn cạn chén !

BÀI THƠ: KÝ ỨC SÀI GÒN
Tác giả: Đồng Thanh Huyền

Tôi trở về từ đô thị phồn hoa
Nơi bạn bè tôi tối ngày vội vã
Nơi người thân tôi miệt mài hối hả
Giữa dòng đời tất tả với mưu sinh.
Tôi trở về từ đô thị lung linh
Nơi cầu Ánh Sao nghiêng mình soi bóng
Nơi bến Nhà Rồng chúng con vẫn ngóng
Chờ đón Bác về thỏa nỗi chờ mong .
Tôi trở về từ nơi ấy biết chăng
Lũ bạn tôi cũng dăm thằng mươi đứa
Hối hả bon chen nỗi niềm chất chứa
Cơm áo gạo tiền mấy đứa thảnh thơi.
Tôi trở về từ nơi ấy xa xôi
Nơi cách quê tôi cả ngàn cây số
Vẫn thấy thân quen bởi tấm lòng rộng mở
Của những người luôn hớn hở với tình quê
Tôi trở về đem theo nỗi đam mê
Của lũ bạn vẫn hướng về quê cũ
Vội vã gặp nhau bao giờ thấy đủ
Chia tay rồi vẫn thủ thỉ nhớ không ?
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận