Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vải thiều ở Thanh Hà (Hải Dương). Đó là những vần thơ ca ngợi vùng quê Thanh Hà nổi tiếng với vải thiều sai trái và ngon ngọt nhất.
thơ viết về Thanh Hà – Hải Dương (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: MÙA VẢI THANH HÀ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Ai về Thanh Hà với tôi không
Quê hương tôi đó một dòng sông
Quanh năm nước chảy trong xanh quá
Uốn khúc quanh co những cánh đồng
Ai về Thanh Hà với tôi không
Tháng năm vải chín thắm sắc hồng
Trên khắp xóm thôn thơm hương vải
Mùa này quê tôi vải mênh mông
Ai có nghe tên vải Thanh Hà
Tiếng đồn vang vọng khắp gần xa
Ngọt ngon thơm thảo như lòng mẹ
Đượm nghĩa tình trái vải quê ta
Anh mời em về với Thanh Hà
Quê hương anh đó cũng chẳng xa
Từ Hải Dương đi qua chợ Nứa
Không phải qua sông chẳng qua phà
Mình về quê thôi, về thăm nhà
Mình về thăm vườn vải bao la
Về thăm quê hương, về thăm mẹ
Xứng danh là con mẹ con cha.
BÀI THƠ: MÙA VẢI QUÊ EM
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Vải em là vải vườn nhà
Em là con gái Thanh Hà xứ đông
Vải do bố mẹ em trồng
Còn em xinh đẹp má hồng có duyên
Quê em trên bến dưới thuyền
Vườn cây xanh tốt khắp miền gần xa
Tháng năm mùa vải Thanh Hà
Xin anh hãy nhớ, nơi xa tìm về
Mời anh về với chốn quê
Cùng em bẻ vải chân đê trời chiều
Quê hương em đó thân yêu
Thanh Hà nức tiếng vải thiều ngọt thanh
Về quê thăm dòng sông xanh
Có con đò nhỏ chòng chành bến xưa
Qua sông đò vẫn đón đưa
Bao năm bến cũ đò chưa thấy già
Về thăm giếng nước cây đa
Nhớ ghé thăm nhé, người ta ngày nào
Quê hương ôi nhớ biết bao
Tháng năm, xin gửi lời chào quê hương.
thơ ca ngợi vải thiều Thanh Hà – Hải Dương (ảnh: internet) |
THƠ QUÊ HƯƠNG: THANH HÀ QUÊ TÔI
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Quê tôi có ruốc có rươi
Có dòng sông nhỏ có người tôi yêu
Quê tôi có những cánh diều
Tuổi thơ tôi thả những chiều chân đê
Đi đâu cũng muốn quay về
Thăm tuổi thơ với thăm quê hương mình
Thanh Hà miền đất đẹp xinh
Quê hương tôi đó hữu tình thân thương
Quanh co uốn khúc con đường
Hàng cây tỏa bóng ngát hương vải thiều
Ngọt ngào như sữa mẹ yêu
Nuôi tôi khôn lớn sớm chiều ấm êm
Sông quê dòng nước êm đềm
Dịu dàng như dải lụa mềm uốn quanh
Con đò xưa vẫn chòng chành
Nối đôi bờ lúa ngô xanh bốn mùa
Quê tôi có cáy có cua
Tuổi thơ tôi đã vui đùa ven sông
Mò cua bắt cáy trên đồng
Mùa hè cùng bạn tắm sông hàng ngày
Quê hương tôi đẹp ngất ngây
Dân quê chất phác nhưng đầy nghĩa nhân
Quê hương tôi có người thân
Yêu thương tôi bất kể gần hay xa
Tôi sinh trên đất Thanh Hà
Được làm con mẹ con cha một đời
Thanh Hà nhớ lắm quê ơi
Có ai về hãy cho tôi cùng về.
NHỚ THANH HÀ
Tác giả: Chưa rõ
Tôi muốn về thăm lại xứ Thanh Hà
Nơi đất lành chim đậu tận nơi xa
Nơi vải thiều chín mọng vùng cây trái
Cô gái Thanh Hà cười mỉm hớp hồn ta
Ngày tôi đi quê vải vẫn nhọc nhằn
Thương Mẹ hiền vất vả đã bao năm
Thương người Chị mồ hôi đầm khuôn mặt
Thương người Em Sớm hôm lo đèn sách
Ngày tôi đi ruộng lúa đã trổ bông
Vườn vải thiều đơm hoa nồng xóm bãi
Con sông quê vẫn uốn mình mềm mại
Đem phù sa tưới mát khắp ruộng đồng
Mẹ mỉm cười khi đưa tới bến sông
Cha vỗ nhẹ nhủ con không còn bé
Chị đưa Em cuốn sổ tay nho nhỏ
Em vụng về giúi Chị khúc ngô non
Thời gian nhanh như vó ngựa dập dồn
Thoảng chốc đã vài mươi năm xa cách
Bụi thời gian phủ trên đôi đầu bạc
Người mất người còn ruột quặn thắt đau
Tôi muốn về Thanh Hà đã từ lâu
Nhưng cuộc sống đôi khi chẳng chiều lòng người muốn
Nhớ Thanh Hà những khi màn đêm xuống
Thấp thoáng ai như dáng Mẹ thuở nào
Và dáng Cha vẫn hiền hậu thanh cao
Dáng Chị dáng Em vẫn mượt mà sống động
Nhớ lắm nhé chút tình quê đầm ấm
Nhớ tiếng cười thơ ấu của ngày xưa
Thanh Hà ơi ! vẫn vậy nắng rồi mưa
Vườn vải thiều vẫn ra hoa kết trái
Hẹn gặp nhé sợi nắng vàng quê Ngoại
Tôi muốn về thăm lại giấc mơ xưa.
thơ nói về vải Thanh Hà (ảnh: internet) |
VỀ THĂM QUÊ CHỒNG
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Anh là con mẹ con cha.
Sinh ra ở đất Thanh Hà xứ đông.
Làng Cổ Chẩm xã Việt Hồng.
Quê hương anh có con sông hiền hoà.
Bốn mùa chở nặng phù sa.
Sông Văn Úc đất Thanh Hà thân yêu.
Quê hương anh có vải thiều.
Ngọt ngon thơm ngát những chiều hạ sang.
Quê anh có cánh đồng vàng.
Lúa đang trĩu hạt mênh mang trời chiều.
Vi vu nghe tiếng sáo diều.
Tuổi thơ anh đó thương yêu thuở nào.
Quê hương hai tiếng ngọt ngào.
Tiếng chim ríu rít hàng cau bên đường.
Con đò nhỏ vẫn thân thương.
Ngày xưa hai buổi tới trường đón đưa.
Em có trở lại ngày xưa.
Cùng anh phơi nắng tắm mưa trên đồng.
Bên nhau thoả thích bơi sông.
Về quê em nhé quê chồng đó em.
QUÊ HƯƠNG HAI TIẾNG THÂN YÊU
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Quê hương tôi đất vải thiều.
Thanh Hà hai tiếng thân yêu vô cùng.
Dân quê tôi rất anh hùng.
Chống Pháp đánh Mỹ lẫy lừng chiến công.
Lúa ngô xanh thắm trên đồng.
Các cô thôn nữ má hồng đảm đang.
Đi đâu cũng nhớ về làng.
Thôn Cổ Chẩm đẹp ngỡ ngàng trong tôi.
Việt Hồng quê mẹ ta ơi.
Trong tim ghi dấu một thời ấu thơ.
Con sông quê nước lững lờ.
Con đò nhỏ nối đôi bờ yêu thương.
Tuổi thơ cắp sách tới trường.
Mùa đông đi bộ con đường dài ghê.
Chiều hè lội dưới chân đê.
Cùng bạn đánh dậm nón mê đội đầu.
Tôi về kiếm bạn trẻ trâu.
Giờ đây tóc đã phai màu thời gian.
Xưa bên nhau thuở cơ hàn.
Mà sao vẫn thấy ngập tràn niềm vui.
cây vải tổ Thanh Hà (ảnh: internet) |
THANH HÀ QUÊ VẢI
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Có ai về Bắc với ta.
Xứ Đông mảnh đất bao la tình người.
Thanh Hà có ruốc có rươi.
Có cô thôn nữ nụ cười dễ thương.
Ta về thăm lại quê hương.
Có tuổi thơ với ngôi trường thân yêu.
Hoàng hôn tím biếc bóng chiều.
Chân đê nghe tiếng sáo diều mộng mơ.
Thăm ngày xưa ấy dại khờ.
Đánh khăng đánh đáo bên bờ sông sâu.
Dù đi bất cứ nơi đâu.
Vẫn không quên được hàng cau quê nhà.
Tôi sinh trên đất Thanh Hà.
Được làm con mẹ con cha một đời.
Thanh Hà mảnh đất quê tôi.
Địa linh nhân kiệt sáng ngời xứ đông.
Thanh Hà tên gọi dòng sông.
Quê hương tôi đó trong lòng mãi ghi.
Thanh Hà quê vải lệ chi.
Cỏ may níu bước người đi quay về.
Chân trần bước dọc ven đê.
Tôi lang thang kiếm lời thề đánh rơi.