Chùm thơ Phận Bèo Trôi thật hay mà buồn cho kiếp sống lênh đênh

Tổng hợp những bài thơ phận bèo trôi thật hay mà buồn viết cho những kiếp sống lênh đênh, những phận đời trôi nổi, những cuộc đời mãi tha hương,…
Chùm thơ do thành viên Sầu Công Tử tổng hợp và đóng góp cho kyuc.net.

Chùm thơ Phận Bèo Trôi thật hay mà buồn cho kiếp sống lênh đênh
thơ phận bèo trôi (ảnh: internet)

xem thêm: Chùm thơ tình Hoa Lục Bình với kiếp lênh đênh, trôi nổi

PHẬN BÈO TRÔI

Thơ: Diệu Phạm

Câu ca ví dặm lục bình
Bèo dâu trôi dạt tủi mình về đâu
Lềnh bềnh trong kiếp khổ đau
Than thân trách phận buồn rầu nát hoa
Sông dài đếm tháng ngày qua
Mỏi mòn rủ rượi xót xa não lòng
Vướng vào khổ ải long đong
Lênh đênh sóng bạc giữa dòng nước sâu
Hỏi trời…cho biết vì đâu ?
Gieo chi nên tội thương đau đời này
Hoa buồn sầu kiếp đoạ đầy
Thân tàn xơ xác đó đây dập vùi
Sương rơi lệ đổ ngậm ngùi
Bao giờ mới thấy nụ cười xuân tươi
Hay là đến hết cuộc đời
Vẫn còn mặn đắng nghẹn lời thở than !!!

THÂN PHẬN BỌT BÈO

Thơ: Phương Trang

Trời chua xót lệ mưa nào tạnh
Như phận em khổ gánh bao ngày
Cũng mơ giấc mộng nồng say
Mà sao lại vẽ cảnh này hỡi ôi
Buồn đau lắm nhưng rồi cũng thấm
Vì yêu ai sâu đậm vô ngàn
Thương nhiều sầu đẫm tâm can
Cung ngân lỗi nhịp tiếng đàn bi quan
Nhiều đêm vắng canh tàn thổn thức
Lệ vơi đầy như trực tràn ra
Cũng là số kiếp đàn bà
Người vào đài các em ba bốn sầu
Đời cay đắng biết đâu lường trước
Em với chàng liệu được sánh bên
Cùng xây mộng ước vững bền
Đàn ta hòa nhịp ghép tên đan vần
Cũng lo lắm bước chân dám nặng
Bởi vì yêu cay đắng sầu bi
Hôm nay hãy mãi sao bì
Tiếng xưa khắc khoải hỏi chi dối lòng…

xem thêm: Chùm thơ kiếp truân chuyên, hồng nhan bạc phận (người phụ nữ)

thơ buồn cho kiếp sống lênh đênh
thơ buồn cho kiếp sống lênh đênh (ảnh: internet)

PHẬN KIẾP LÊNH ĐÊNH

Thơ: Phạm Phương

Cũng màu tim tím tựa bao hoa
Sao lại lênh đênh kiếp chẳng nhà
Phận mỏng bềnh bồng đâu ốc đảo
Thân dài phiêu bạt khắp giang hà
Mong thay gặp được người quân tử
Thoả chí bao năm cũng gọi là
Phận mỏng âu đành cam kiếp khổ
Gọi mời mây nước cũng phôi pha.

KIẾP BÈO TRÔI

Thơ: Ngô Hoàng Anh

Lòng trăn trở gối sầu buông thả
Tiếng côn trùng rệu rã nỉ non
Gầy tay tìm chút hương còn
Tát nghiêng con nước soi hồn nổi trôi
Đời phiêu lãng màn trời chiếu đất
Lệ đầy vơi lây lất theo dòng
Nương theo nhịp sóng bềnh bồng
Mười hai bến nước dõi trông một màu
Thân đơn chiếc bạc nhàu mưa nắng
Giữa trời cao thầm lặng mái chèo
Vai mang nặng xác thân nghèo
Buông sào mặc sóng liêu xiêu bóng hình
Chiều vàng võ tròng trành nắng ánh
Cong mặt hồ thẹn cảnh bèo rong
Thuyền mơn con nước xuôi dòng
Đêm về trầm mặc cõi lòng xót xa
Trăng lờ lửng mượt mà tỏa sáng
Vén sương khuya dõi áng sao trời
Ngậm ngùi một kiếp bèo trôi
Vương dòng nước chảy khóc cười dở dang.

thơ thân em như kiếp bèo
thơ thân em như kiếp bèo (ảnh: internet)

THÂN EM MỘT KIẾP BÈO DÂU

Thơ: Thạch Lưu

Em như con nước xuôi dòng,
Mẹ cha kén rể em không được quyền
Nổi trôi theo kiếp tơ duyên
Trong nhờ đục chịu dám phiền ai đâu
Thân em chẳng khác bèo dâu
Nay đây mai đó về đâu sau này
Thương anh chi, để đắng cay
Kiếp này nặng nợ, nhớ hoài ngàn năm
Tình em chôn tận đáy lòng
Xuôi theo con nước bềnh bồng nổi trôi
Má hồng cũng sắp phai rồi
Còn đâu nhan sắc mặn mòi khi xưa
Một thời liễu rũ đong đưa
Bướm ong dồn dập sớm trưa ngang nhà
Lại thương cha yếu mẹ già
Mối duyên kết sẵn sao qua khỏi đầu
Nên đành chôn chặt thương đau
Sang ngang lỡ nhịp ôm sầu tháng năm
Giờ đây như kiếp dâu tằm
Nhả tơ trả nợ xác thân héo tàn .

ĐỜI NHƯ CÁNH BÈO TRÔI
Thơ: Hoàng Việt

Đời tôi như cánh bèo trôi
Bồng bềnh sông nước biết rồi về đâu
Đời tôi như mặt biển sâu
Biết đâu là đáy biết đâu là bờ
Cuộc đời chẳng đợi chẳng chờ
Tuổi xuân bỗng chốc bất ngờ vụt qua
Ngoảnh lại thì thấy đã già
Tình yêu cũng chỉ cho ta thêm buồn
Thân ta phiêu bạt muôn phương
Hồn thơ bay nhảy dặm đường ta đi
Cuộc đời ta chẳng còn gì
Vài dòng thơ thẩn cho đi với đời
Chỉ vui sống chọn kiếp người
Cho dù số phận được mười hay ba
Ta vui cho chọn đời ta
Làm thơ sống chọn tuổi già thảnh thơi
Còn bấy nhiêu sự trên đời
Không màng danh vọng không thời bon chen
Cuộc đời trôi nổi lênh đênh
Sống sao cho vẹn cho mình mà thôi.

thơ kiếp bèo trôi nổi
thơ kiếp bèo trôi nổi (ảnh: internet)

TÔI LÀ KIẾP BÈO

Thơ: Thiện Nhân

Quanh năm suốt tháng chỉ mình ta
Kiếp bèo trôi mãi tận nơi xa….
Tựa mình nghĩ lại tim se thắt
Nhìn lại thì ta sắp đã già
Gió thổi cuốn trôi cánh bèo đi
Xa thẩm ngàng khơi có lạ gì
Bèo tôi theo nước đi khắp chốn…
Chẳng biết phương nao đến chỗ nào
Cái lạnh đêm về của mùa đông
Bèo tôi se thắt buốt cõi lòng
Xuân sang nắng hạ bèo thêm ấm
Tôi chỉ kiếp bèo lạc trôi sông.

BẠC PHẬN
Thơ: Diệu Phạm

Bèo trôi cuốn mãi giữa dòng sông
Biết phải về đâu chết cỏi lòng
Khóc trách thương thân sao nghiệt ngã
Gieo đời phận bạc kiếp long đong
Ba chìm bảy nổi sầu vương lấy
Ngậm đắng ôm buồn vỡ ước mong
Lệ đổ tuôn rơi nào thấu hiểu
Hoa tàn nức nở có đau không ?!!!

thơ buồn viết cho phận má hồng
thơ buồn viết cho phận má hồng (ảnh: internet)

PHẬN MÁ HỒNG
Thơ: Thu Hà

Sinh ra cũng kiếp đàn bà
Tình Duyên Trắc trở cảnh nhà đơn côi
Một mình cuộc sống bèo trôi
Ba chìm bảy nổi cuộc đời gian nan
Có chăng số kiếp đa đoan
Dặm trường phận gái trăm ngàn đắng cay
Có ai hiểu nỗi thân này
Một mình vò võ tháng ngày lo toan
Biết bao cơ cực vô vàn
Mẹ già con bé lại càng xót xa
Vừa là mẹ cũng là cha
Bao nhiêu gánh nặng phận hoa đâu còn
Xác xơ thân gái héo mòn
Buồn đau tủi phận sắc son thờ chồng
Cô đơn lẻ bóng Khuê phòng
Nữ nhi một kiếp đôi dòng lệ cay.
Sầu Công Tử
Theo dõi
Thông báo của
guest
3 Comments
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Hoang Phi Long
Hoang Phi Long

PHẬN ĐỜI MỘT KIẾP HOA

Buồn cho số phận bèo trôi
Lục bình phận bạc lênh đênh giữa dòng
Nước lớn phải đậu xứ đông
Nước ròng phải thả tình tang héo mòn

Sống đời méo sẹo không tròn
Làm thân lưu lạc xứ người bôn ba
Cánh hoa tím lịm phai pha
Màu tím huyễn diệu thuỷ chung rặng ngời

Một màu đơn độc giữa đời
Lặng lẽ kheo sắc đưa Hương cam mình
Dù trời nổi loạn lôi đình
Mưa sa bão tố cuồn Phong ba đào

Sóng trào vùi dập kiếp thân
Chưa giờ oán nghiệt một lần trách than
Chỉ biết thui thủi kết đan
Gom từng mảnh vọng ước mơ sao này

Vương lên với cả hoài mong
Hiên Ngang bất khuất trí dũng kiên cường
Hạ lưu thâm sâu khó lường
Lục bình trôi nổi như dòng đời trôi…

Lan Hà
Lan Hà

PHẬN BÈO TRÔI

Bèo kia ai thả mà trôi
Bơi theo làn nước đứng ngồi không yên
Phận đời bạc bẽo vô duyên
Ba chìm bảy nổi lênh đênh sớm chiều
Ai ơi nhớ lấy một điều
Đừng ham danh lợi rồi thì cũng tan
Sống trong phú quý giàu sang
Gian nan một thủa cơ hàn thì sao
Tôi đây thân phận má đào
Hai bàn tay trắng vững vàng đứng nên
Không ham gấm lụa cao sang
Tảo tần khuya sớm gian nan không màng

Ngoc Le
Ngoc Le

PHẬN BÈO TRÔI
( Thơ họa – Nđt- Thủ vĩ ngâm)

Phách lạc tơ chùng lỗi ỏe ai
Thuyền quyên quạnh quẽ chốn cô đài
Đầy sân nguyệt vỡ tình sao hẩm
Sũng gối châu đầm ái laki phai
Bếp lụn tro hờn không kẻ dỗ
Đầu buông tóc giận chẳng trâm cài
Hồng nhan chịu cảnh bèo trôi mãi
Phách lạc tơ chùng lỗi ở ai ?