Chùm thơ Sầu Đông, tình buồn mùa đông hay nhất

Tuyển chọn chùm thơ mang chủ đề “Sầu Đông” với những vần thơ tình buồn mùa Đông hay nhất.

Những bài thơ Sầu Đông, tình buồn mùa đông hay nhất

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
Chùm thơ tình lục bát mùa Đông hay nhất
Chùm thơ tình ca mùa đông hay và lãng mạn nhất

BÀI THƠ: SẦU ĐÔNG

Tác giả: Lại Giang

Tình như con nước theo dòng
Tình như cơn gió bềnh bồng nổi trôi
Đông về buốt lạnh bờ môi
Mắt buồn hoen ướt, tim côi đợi chờ…
Thu tàn chạnh bóng trăng thơ
Nắng tràn nhớ giọt sương mờ ban mai
Đông về gợi bóng hình ai
Liễu buồn, mây lặng, trâm cài biếng khuây
Giọt thương, giọt nhớ vơi đầy
Giọt sầu đeo bước, trăng gầy tái tê
Đông về chuốc nửa câu thề
Cành hồng đã héo, lối về chông chênh
Đường trần ai khéo đặt tên
Bụi trần ai vẽ mà nên đông sầu…

BÀI THƠ: TÌNH ĐÔNG ANH & EM

Tác giả: Huệ Hương

Gió về giá rét mùa đông
Bờ môi em nẻ, má hồng khô hanh
Đông làm hoa úa trên cành
Chim không cất cánh, lên đành đậu chơi.
Đông về lạnh lắm người ơi
Ao ngoài cá chẳng thèm bơi vẫy vùng
Chú Trâu ngơ ngác cọ sừng
Đồng kia không cỏ muôn trùng Trâu đi.
Đông về lạnh tuổi xuân thì
Trai đơn gái lẻ có đi cùng đường ?
Hoa đào nở rộ vấn vương
Khoe mình đằm thắm người giương mắt chờ.
Đông này chẳng lẽ bơ vơ
Cỏ cây, hoa lá, vần thơ ta hòa
Đông nay đẹp bởi lời ca
Gửi niềm thương mến giữa ta, giữa mình.

THƠ ĐÔNG BUỒN: ANH Ở NƠI ĐÂU
Thơ: Tuyết Vân

Đông về rồi anh đang ở nơi đâu
Cơn gió bấc giăng sầu trên lối mộng
Mắt ngấn lệ, ôm nỗi buồn trông ngóng
Vẫn đợi chờ nóng bỏng giấc mơ yêu.
Gió đông về lay cành lá liêu xiêu
Em đã đến nơi tình yêu chớm nở
Chân bước vội qua từng con phố nhỏ
Tìm lại gì những thương nhớ nồng say.
Gió mùa về mang theo hạt mưa bay
Để cái lạnh dâng tràn vào nỗi nhớ
Đêm khuya vắng bản tình ca dang dở
Tiếng dương cầm nức nở khúc nhạc xưa.
Hạt mưa bay làm tóc rối chần chừ
Mang nỗi nhớ chứa đầy tim đau nhói
Anh có thấy tiếng tình yêu đang gọi
Đừng để em trong mòn mỏi đợi chờ.!!!

THƠ TÌNH BUỒN: SẦU ĐÔNG

Tác giả: Thủy Tiên

Có phải đông về gõ cửa không
Mà nghe lạnh giá ở trong lòng
Đem sầu chụm lửa sao còn cóng
Tí tách buồn lăn… hạt nhỏ dòng.
Gió quẩn ngoài hiên lá rụng rơi
Mây đen kĩu kịt gánh vai trời
Cô đơn cánh sải tìm nơi ngụ
Chấp chới cuồng phong mỏi mệt đời.
Hỏi nhớ sao mà mãi sục sôi
Người đi có phải đã quên rồi
Càng mong lại thấy mình loi lẻ
Mộng ảo kiếp này mãi chẳng nguôi.

BÀI THƠ: SẦU TƯƠNG

Tác giả: Hạ Buồn

Vai mang nặng gánh sầu tương
Liêu xiêu bấc lạnh đêm trường miên man
Niềm riêng lệ nức hai hàng
Dỗi người viễn xứ đông sang chưa về.!
Cô phòng quạnh quẽ tái tê
Nghiêng song đối ẩm trăng thề ướt mi
Ngửa tay bấm đốt xuân thì
Hồng hoang một thuở xanh rì rêu phong.

BÀI THƠ: ĐÔNG BUỒN

Tác giả: Nguyễn Thúy Hạnh

Dường như nay đã sang đông
Tim sầu héo hắt nỗi lòng cô đơn
Dường như gió thổi lạnh hơn
Sáng nay nắng bỗng dỗi hờn đi đâu
Nắng ơi nắng hãy về mau
Sưởi giùm tôi với tình sầu xót xa
Dường như đông cũng ghé qua
Đem theo giá lạnh nhạt nhòa trong đêm
Anh ơi có thấu nỗi niềm
Chờ anh sưởi ấm con tim lạnh lùng
Bao giờ mới được tương phùng
Trong vòng tay ấm ta cùng sánh đôi
Đông về lạnh lắm anh ơi
Gió như ngừng thổi mây trời quên trôi
Ước gì anh ở bên tôi
Đêm đông bớt lạnh tình thôi đợi chờ.

Bài Thơ Nỗi Buồn Đêm Vắng (bát ngôn)

BÀI THƠ: NỖI BUỒN ĐÊM VẮNG

Tác giả: Thanh Trần

Em có biết khi đông về quạnh vắng
Cơn gió chiều đưa tia nắng trôi xa
Mây giăng bay sương trắng phủ nhạt nhòa
Đêm giá lạnh tràn qua tình thôi hết

Em có biết tim anh giờ mỏi mệt
Chẳng dám yêu chẳng dám hứa một ai
Sợ tình xưa buồn theo tháng năm dài
Chưa thể hiểu ngày mai ra sao nữa
Em có biết tim anh còn một nửa
Một nửa kia giờ khuất tận chân trời
Ngày chia tay sao em chẳng nói lời
Câu anh hỏi vì đâu mình chia cắt
Bao nhiêu năm lòng vẫn đau quặt thắt
Lấy gì đây mà gói chặt con tim
Để tình xưa mãi mãi được ngủ im
Đừng khơi lại một mối tình hư ảo
Khẽ quay đi nước mắt cài vạt áo
Chờ nắng hồng cho cơn bão đi qua
Cuộc tình xưa mong trôi đến bến xa
Sao mơ vẫn thấy ngôi nhà hạnh phúc.

BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG BUỒN

Tác giả: Công Vinh

Đông về giá lạnh đìu hiu
Sương rơi ướt những cánh diều mộng mơ.
Thu tàn rụng xuống trang thơ
Sai vần, lỗi nhịp, bơ vơ cõi lòng!…
Còn đâu những áng mây hồng,
Còn đâu chiếc lá bềnh bồng lướt qua!
Đông về vọng nhớ quê nhà
Canh cơm Mẹ nấu, tương cà Mẹ nêm!…
Mưa chiều trút nước bên thềm
Thương Cha, nhớ Mẹ, từng đêm chạnh lòng!
Sương rơi phủ kín trời đông
Đời người viễn xứ, mênh mông nỗi buồn…
Ngoài trời vẫn mãi mưa tuôn
Trong lòng lệ chảy thành nguồn xót xa….

THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG BUỒN

Tác giả: Thảo Nguyên Xanh

Mùa đông đến lòng miên man nỗi nhớ
Một mối tình đã tan vỡ từ lâu
Mà trái tim cứ ôm mãi duyên sầu
Mãi khắc khoải bên nỗi đau…nghiệt ngã
Gió heo may ùa về trong vội vã
Khiến tim côi thêm lạnh giá hoang tàn
Mới ngày nào…hạnh phúc vẫn chứa chan
Mà giờ đây đã vỡ tan theo gió
Lời yêu ấy người đang tâm vứt bỏ
Bên ai kia…liệu người có vui không
Có ấm lòng hay lạnh giá đêm đông
Có hạnh phúc hay tim hồng…rỉ máu
Con đường cũ..tay trong tay từng dạo
Em lặng thầm…nhặt nhạnh dấu chân xưa
Nhặt nụ cười thuở hai đứa vui đùa
Nhặt hạnh phúc của ngày chưa tan vỡ
Đông lạnh lùng…giá buốt thêm nỗi nhớ
Em nghẹn ngào trong hơi thở…đắng cay
Mùa đông ơi sao mi nỡ đọa đày
Biến ta thành kẻ mượn vay tình cảm
Ta hận mi…ta hận mi nhiều lắm
Suốt cuộc đời có lẽ chẳng…bình yên.

THƠ MÙA ĐÔNG BUỒN
Tác giả: Tan Tran

Đông về giá buốt hởi người ơi
Ngập lối sương khuya lạnh quá trời
Thức trắng đêm tàn say bí tỉ
Ru niềm ký ức mộng đầy vơi
Đông về khó ngủ nhớ về ai
Gối chiếc loan phòng thiếu vắng ai
Ủ rũ màn đêm sầu lẽ bóng
Âm thầm chịu đựng nổi trần ai
Đông về lẽ bóng một mình ta
Quạnh quẽ cô đơn nổi nhớ nhà
Nặng gánh phong trần đi khắp ngã
Giang hồ tiếu ngạo chỉ mình ta
Đông về bão tố nổi phong ba
Khắp nẻo đường xa gió dậy à
Sóng vỗ ì ầm như giận dữ
Mưa tuôn xối xả khắp đầy nha.

BÀI THƠ: NỖI SẦU ĐÊM ĐÔNG
Tác giả: Hồng Cẩm

Là phận gái…thân mười hai bến nước
Em rất mong sẽ gặp được bến trong
Khỏi uổng công vương một kiếp má hồng
Sống hạnh phúc bên người chồng chung thủy
Là phận gái…em hết lòng trân quý
Chữ băng trinh giữ kỹ để tặng anh
Đợi trúc-mai duyên nợ được kết thành
Câu giai ngẫu được trời xanh kết mối
Nhưng nghịch cảnh…giờ rẽ chia hai lối
Bao ân tình đã vội sớm phôi pha
Chữ “đào hoa”…để dòng lệ nhạt nhòa
Câu chung thủy…đã bay xa theo gió
Đông đã đến…bấc non vờn trước ngõ
Rất lạnh lòng khi gió thổi vào tim
Hồn chênh chao chất ngất những nỗi niềm
Chân độc bước giữa đêm đông lạnh giá
Đời con gái…khi một lần vấp ngã
Như chim kia…sợ cả những cành cong
Khẽ nhẹ tay…ta khép cánh cửa lòng
Để an dưỡng…trái tim hồng…rỉ máu!
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận