Chùm thơ tình khúc mùa Đông rất hay (song thất lục bát)

Sau chùm thơ lục bát mùa Đông, kyuc.net xin tiếp tục tổng hợp và chia sẻ đến các bạn những bài thơ tình khúc mùa Đông hay nhất với thể thơ Song Thất Lục Bát.

Chùm thơ tình khúc mùa Đông rất hay (song thất lục bát)

 

THƠ TÌNH: MÙA ĐÔNG LẠNH

Tác giả: Thảo Nguyên Xanh

Đông giá lạnh…nhiều hơn lúc trước
Bởi giờ anh…sánh bước bên ai
Bỏ em với chuỗi ngày dài
Ấp ôm kỉ niệm mệt nhoài tim đau
Anh đã hứa…ngày sau vẫn mãi
Nắm tay em nếm trải…cuộc đời
Dẫu cho sóng gió trùng khơi
Sẽ cùng em vượt…không lời thở than
Niềm hạnh phúc ngập tràn tim nhỏ
Em hồn nhiên cứ ngỡ mãi bền
Nào đâu cho tới một đêm
Nhận dòng tin nhắn…mang tên chồng khờ
Tự chăm lo bản thân em nhé
Tình chúng ta có lẽ thế thôi
Bệnh em hết cách chữa rồi
Còn anh không thể…suốt đời nhớ em
Giọt nước mắt ướt nhèm mi đắng
Nó mỉm cười…ừ…chẳng sao đâu
Chúc anh hạnh phúc…bạc đầu
Cô ấy đến sau chắc hẳn…vuông tròn
Gió từng cơn lùa vào tê tái
Nó nép mình…áo vải mỏng manh
Trách đời sao quá chòng chành
Phận, duyên bạc bẽo…tuổi xanh lụi tàn.

THƠ TÌNH: LỜI HẸN ƯỚC MÙA ĐÔNG

Tác giả: Tony Hoàng

Em yêu hỡi…đông về lạnh giá
Ở nơi anh tuyết đã phủ đầy
Tiêu điều hoa lá cỏ cây
Bởi ngàn nỗi nhớ hao gầy mỗi đêm
Ở phương đó êm đềm em nhỉ
Biển hoàng hôn hùng vĩ yên bình
Chẳng hề buốt lạnh môi xinh
Rì rào sóng vỗ ru tình lứa đôi
Nhớ thủơ trước chung lời ước hẹn
Cũng mùa đông duyên bén buổi đầu
Lửa tình sưởi ấm lòng nhau
Đâu còn lạnh giá cung sầu nhớ nhung
Giờ xa mãi muôn trùng cách biệt
Đông lạnh về da diết niềm thương
Áo em sưởi ấm đêm trường
Tình anh sáng tỏ biên cương địa đầu
Gửi nỗi nhớ hằn sâu luôn giữ
Rước em về quá khứ chiều đông
Dù cho ướt lạnh môi hồng
Nụ hôn ước nguyện vẫn không vội vàng
Đợi xuân sang mùa không lạnh lẽo
Đón em về muôn nẻo tình ta
Đông sau…chắc sẽ chung nhà
Còn đâu giá lạnh ngày qua rã rời.

 

THƠ TÌNH: GỬI NGƯỜI NƠI XA

Tác giả: Đoan Vân

Đông gợi những đêm buồn se sắt
Nhớ mong người nét mặt sầu vương
Đôi ta chẳng được chung đường
Đèo Mây ngăn cách….vẫn thương anh hoài.
Dù nắng tỏa nơi này em nhớ
Phố đông người….vẫn sợ cô đơn
Trong mây ẩn nét tủi hờn
Hình như gió thổi….có cơn lạnh lùng.
Không anh bước về chung phố nhỏ
Dấu chân buồn…..in rõ nhớ anh
Lòng sao cứ mãi chòng chành
Ngàn năm ta vẫn….mong manh sợi tình.
Em tìm vội tay mình ủ ấm
Mắt u buồn lặng ngắm người qua
Lòng em,anh hiểu được mà
Mãi mong người ở nơi xa trở về.
Nơi anh ở lạnh tê,buốt giá
Áo mặc nhiều….với cả quàng khăn
Nghe em đừng có cằn nhằn
Ngủ đêm anh nhớ đắp chăn ấm vào.
Thương anh quá…làm sao ở cạnh
Khoác cho người một mảnh áo đông
Ủ cho anh đẹp giấc nồng
Những điều giản dị…..em mong cả đời.

 

THƠ TÌNH: ĐÔNG VỀ

Tác giả: Huyền Thư

Đông dẫu lạnh, em đừng tủi nhé
Để dòng châu, rớt nhẹ môi mềm
Buốt lòng chẳng được kề bên
Nhưng tình vẫn đẹp, êm đềm sắc son
Lời thuở nọ anh còn nhớ mãi
Sẽ bên người nối lại thề xưa
Vội chi…trách bởi duyên thừa
Dù Đông đã đến, anh chưa kịp về
Dù cách trở câu thề giữ vẹn
Chỉ mong rằng nghĩa bén tình say
Gió Đông thổi lạnh nơi này
Trời xa viết gởi, vì ai….cạn niềm.

THƠ TÌNH: MÙA ĐÔNG ẤM ÁP

Tác giả: Hà Thuận

Làn gió thổi, trời đông lạnh lẽo
Bỗng em về, lại kéo mùa xuân
Nụ hôn cháy bỏng trong ngần
Cùng trao tận hưởng đàn ngân khúc tình
Nghe rộn rã, bình minh nắng trải
Những dòng tin, đượm trái tim nồng
Vỡ òa sưởi ấm mùa đông
Em cười nở gật tơ hồng nối duyên
Tình trỗi dậy, xa miền tuyết phủ
Khép vòng tay, nguyện giữ câu thề
Lửa hồng rực cháy hồn mê
Men tình điểm khúc môi kề mộng ru
Mưa trĩu hạt, mây mù phủ lối
Chốn khuê phòng, vẫn thổi hồn bay
Cả hai cộng sức bao ngày
Cùng bao ngọn nến tình say ngỡ ngàng
Năm tháng đã, dầy trang kỉ niệm
Khúc ca mừng, cũng điểm tình xui
Rượu, hoa, pháo đỏ thơm bùi
Trầu cau lễ hỏi niềm vui ngập tràn
Ôi hạnh phúc, trời ban mãi hưởng
Vững tin lòng, một hướng tình ta
Giữ cho cuộc sống chan hòa
Tình yêu bản nhạc tình ca ấm lòng.

 

THƠ TÌNH: TÌNH KHÚC MÙA ĐÔNG

Tác giả: Hằng Lâm

Thu vừa đến mơ màng ấp ủ
Gió lạnh về tìm rủ mùa Đông
Bàn tay áp nhẹ má hồng
Khơi bao mộng ước ngóng trông dại khờ
Mang tình khúc ghép thơ em gửi
Ở nơi này chờ đợi đã lâu
Ngày giăng đêm mắc sợi sầu
Hồi âm sao chỉ thấy câu muộn phiền
Nơi hiu quạnh hẹn miền nhung nhớ
Chốn bơ phờ nức nở lặng im
Đường xa nên ngại bước tìm?
Hoang mang lỗi nhịp trái tim rối bời
Mùa Đông tới trao lời ý ngỏ
Chạm nỗi niềm cơn gió yêu thương
Cùng em bước tiếp chặng đường
Bên em mùa ngỡ vấn vương hẹn hò
Trong nét nghĩ đắn đo ai thấu
Gọi âm thầm lén giấu thênh thang
Xa xăm vời vợi dềnh dàng
Hỏi sao người để em mang muộn phiền?.

 

THƠ TÌNH: ĐÔNG LẠNH

Tác giả: Phan Kala

Đông đã đến u sầu mệt mỏi
Chỉ thương mình vẫn đợi tình em
Cỏ hoa rớt rụng bên thềm
Trào dâng kỷ niệm lòng thêm nhớ người
Đông ủ rũ đầy vơi cách biệt
Bởi vì ai hại chết tim này
Phụ tình bỏ đến trời Tây
Anh thì ở lại đêm ngày tối tăm
Trời lạnh giá trầm ngâm nỗi khổ
Tuyết rơi buồn mộng vỡ tình tan
Đớn đau lệ đẫm dâng tràn
Ngày đêm tủi phận buồn than giữa dòng
Ôi hạnh phúc chờ mong gõ cửa
Trái tim buồn khẽ tựa nhìn theo
Lỡ duyên bởi phận anh nghèo
Giờ đây ngậm đắng lòng đeo nỗi buồn
Tim đã chết sầu tuôn chẳng được
Bởi vì em vội bước theo chồng
Để sầu một bóng hoài công
Bao ngày ủ mộng hương nồng khát khao
Đông lạnh lẽo mây trào phủ lối
Nặng tình xưa gió thổi cung đường
Hỏi đời…giã biệt người thương?
Bao giờ thoát được đêm trường lẻ loi..
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận