Chùm thơ viết về nỗi lòng công nhân nghèo, xa nhà

Chùm thơ viết về nỗi lòng công nhân nghèo, xa nhà

Hôm nay có công việc nên tôi phải tranh thủ thức dậy sớm. Vừa mở cửa ra đã thấy những cô chú, anh chị công nhân đã dậy từ sớm và chuẩn bị đi làm rồi. Và tôi biết họ luôn bắt đầu 1 ngày mới như vậy…

kyuc.net xin chia sẻ các bạn những bài thơ hay nói về nỗi lòng của những người công nhân rời xa quê nghèo để lên thành phố làm việc.

Thơ nỗi lòng công nhân xa nhà nhiều vất vã

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Văn Hậu

Sáng ra chẳng thấy mặt trời
Lao vào công việc từ ngày đến đêm
Cơm canh chẳng có thứ chi
Ăn cho qua bữa đến giờ làm thôi

Ngày làm thì cũng như đêm
Có bao nhiêu đó mà làm thế thôi
Lúc về cũng chẳng được yên
Này là đứng lại xếp hàng cái coi

Mày mà chen lấn lung tung
Tao cho biên bản tháng lương mất tiền.

CÔNG NHÂN – Thơ: Minh Thiên

Quần quật từ sáng đến hôm
Cơm không đủ bữa, ốm nhom hao gầy
Tối về xóm trọ bầy hầy
Tuổi thân rượu đế nóc đầy cho quên.

Mặc kệ ngày tháng buồn tênh
Lương đầu tháng lãnh, chênh vênh nợ nần
Mần năm, mần tháng phải mần
Cả đời không có một lần thảnh thơi.

Thơ công nhân nhiều vất vã lo toan
Thơ công nhân nhiều vất vã lo toan.

Bài thơ Kiếp Công Nhân nhiều vất vã

Thương cho cái kiếp công nhân
Một ngày tám tiếng, chai sần đôi tay
Sáng nào cũng gặm củ khoai
Chiều về xe đạp, mệt nhoài cái chân.

Cứ thế…rồi cũng quen dần
Đồng lương mỗi tháng cũng gần 3 chai
Quen em, cô gái chân dài
Tiền em xài phí, mỗi ngày 4 trăm.

Hết tiền em lặng mất tăm
Còn anh nhịn đói lặng thầm đớn đau
Thấy em đi với người giàu
Chiếc pho hai cửa, có màu đỏ tươi.

Trông em ra vẻ khi người
Nhìn anh, nhếch mép em cười bĩu môi
Thôi thì….đành chịu đơn côi
Sáng ra anh vẫn…..gói ..xôi mỉm cười..!

Bài thơ Công Nhân Vất Vã mà Lương ít ỏi

Công nhân vất vả trăm bề
Cơm ăn hai bữa chẳng thấy phê
Ngày ngày tăng ca và tăng mãi
Đồng lương ít ỏi cảnh nhà thuê

Sáng sáng đi làm đầy suy tính
Tối về mì gói thật buồn ghê
Thời gian hạnh phúc hồn xa vắng
Một cõi đi về chán tái tê!

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ lục bát: Thái Tài

Bôn ba rời chốn quê nhà
Ôm theo hy vọng thiết tha đổi đời
Mưu sinh lao khổ đầy vơi
Gian nan vất vã sống đời công nhân

Hao gầy khuya sớm xác thân
Tăng ca thêm việc chẳng hề oán than
Mong sao thêm được nhiều hàng
Cuối tháng được lãnh thêm vài ngàn lương

Đêm đêm khắc khoải canh trường
Chi li tính toán tương lai mịt mờ
Bao nhiêu khao khát mộng mơ
Bấy nhiêu trăn trở lo toan đủ bề

Tiền điện nước….tiền nhà thuê
Tiền cơm tiền áo…não nề lắm thây
Chải bương khó nhọc đêm ngày
Chỉ mong cuộc sống đủ đầy bình yên

Miệt mài cần mẫn chuân chuyên
Vẫn luôn chịu khó siêng năng từng giờ
Vẫn luôn hoài vọng ước mơ
Tương lai rạng rỡ ấm no gia đình…

***Xem thêm: Chùm thơ nhớ nhà, nhớ quê của người tha phương

Thơ viết về người công nhân lương thấp, nhiều vất vã

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Lê Duyên

Cuộc đời công nhân
Gian truân vất vả
Sớm hôm tất tả
Đi sớm về khuya.
Lương vừa cầm về
Trải đều các quán
Tiền nhà tiền điện
Tiền nước tiền ăn
Trăm thứ bà rằn
Đủ ăn tàm tạm
Cơm rau đạm bạc
Ba bữa qua ngày
Lao động hăng say
Vẫn hoàn nghèo khổ.

PHẬN ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Thanh Linh

Mấy ai biết phận đời túng thiếu
Kiếp công nhân ai hiểu được đây?
Dầm mưa dãi nắng đêm ngày
Thức khuya dậy sớm hao gầy xác thân.

Vội thức giấc khi trời chưa sáng
Trăng mùng mười ló dạng đầu non
Ngoài sân sương ướt vẫn còn
Gà kia chưa gái, cú con chưa về.

Mặc quần áo đi làm vội vã
Quán bên đường lót dạ qua loa
Bánh mì, cháo trắng, nui sò
Ăn gì cũng thế, cho no được rồi.

Chiều về đến khi thì ăn quán
Đôi khi thì cũng chẳng có cơm
Một mình hiu quạnh sớm hôm
Tối về một gói mì tôm no lòng.

Ngày đầu tháng tiền phòng phải đóng
Lãnh lương thì cũng “hõng” bao nhiêu!
Tiền cơm, tiền nước, chi tiêu
Tính ra có lúc còn nhiều hơn lương.

Rồi cuối tháng không tiền phải đói
Nổi lòng này biết nói với ai?
Thôi đành ngậm đắng nuốt cay
Buồn cho số kiếp, thương thay phận đời.

Thơ viết về đời công nhân lương thấp, nhiều thứ phải lo
Thơ viết về đời công nhân lương thấp, nhiều thứ phải lo.

CUỘC ĐỜI CÔNG NHÂN – Lục bát thơ: Nguyễn Mây

Công nhân là thế này đây
Tô mì lót dạ qua ngày là xong
Đôi khi cũng thấy xót lòng
Nhưng thôi mặc kệ cũng không hề gì!

Ai trong hoàn cảnh cu li
Mới hay thấu hiểu những gì buồn vui
Thời gian vẫn cứ lặng trôi
Tuổi xuân gửi lại về nơi trốn nào!

Thân em như kiếp con con tằm
” kiếm ăn được mấy đêm nằm nhả tơ”
Cả đời chẳng dám ước mơ
Ngày làm vất vả mong chờ đến lương!

Nhận tiền mà thấy thảm thương
Số tiền ít ỏi biết nhường chia sao?
Rưng rưng dòng lệ trực trào
Thương cha mẹ lắm biết sao bây giờ!

Ở quê mẹ cũng đang chờ
Chút tiền con vẫn hằng mơ gửi về
Người ơi! Em nói người nghe
Tiền lương gửi mẹ đã về đến nơi!

Tết này em lại lẻ loi
Tiền đâu? Mua vé để rồi về quê!!!!!

PHẬN CÔNG NHÂN – Thơ: Chu Thế Vinh

Thật vất vả bởi còn túng thiếu
Phận công nhân ai hiểu ai hay
Dầm mưa dãi nắng đêm ngày
Thức khuya dậy sớm hao gầy tả tơi

Mở mắt dậy khi trời chưa sáng
Trăng mùng mười ló rạng đầu non
Ngoài sân sương ướt vẫn còn
Gà kia chưa gáy cú con chưa về

Mặc quần áo rồi thì vội vã
Quán ven đường lót dạ đơn sơ
Bánh mì cháo trắng hoặc ngô
Ăn gì cũng được miễn no được rồi

Gian nan nhất tiết trời nắng hạ
Mồ hôi rơi tầm tã đêm ngày
Thế nhưng cũng vẫn hăng say
Bán hàng phục vụ bác này chị kia

Tối nuốt vội đôi thìa cơm nhã
Lấy sức bởi vất vả suốt ngày
Ngẫm đời sao lắm đắng cay
Buồn cho số phận kiếp này công nhân.

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Tùng Trần

Đời công nhân vất vả lắm ai ơi
Đổi chén cơm bằng nụ cười héo hắt
Cũng có khi phải trả bằng nước mắt
Nhịn bao lời mà se thắt con tim

Đời công nhân chỉ biết sống lặng im
Sáng tinh mơ lo tìm đồ lót dạ
Khi gói mì tôm cùng ly nước lã
Chiều ổ bánh mì vội vã tăng ca

Đời công nhân cơm mắm muối dưa cà
Có kẻ phải..xa mẹ cha già yếu
Bởi kiếp nghèo với bộn bề túng thiếu
Cũng có người chữ hiếu chẳng trả xong

Đời công nhân như con nước giữa dòng
Cứ nổi trôi bềnh bồng không lối thoát
Nghĩ tương lai mà ngậm ngùi chua sót
Cũng phận đời sao chẳng được như ai

Đời công nhân gian khổ cứ miệt mài
Chẳng biết đâu chữ ngày mai tương sáng
Nên những khi lệ đêm trường lai láng
Thấy đời mình như một áng mây đen.

***Xem thêm: Chùm thơ hay viết về những người đi làm thuê vất vã

Thơ công nhân nghèo nợ nần vì nhiều thứ phải lo

KIẾP CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp

Trời sinh số kiếp bần cùng
Làm hoài vẫn nợ tứ tung nè trời!
Đêm ngày mệt mỏi chơi vơi
Cơm không đủ bữa, nụ cười hắt hiu

Tiền thuê nhà trọ tăng nhiều
Rồi tiền điện nước, tiền tiêu xăng dầu
Việc làm thì chẳng ra đâu
Có bao nhiêu đó, nhức đầu chịu thôi

Công nhân cực khổ lắm rồi
Thôi đành mặc kệ, mồ hôi rơi đầy
Cuộc đời ngẫm thấy đắng cay
Buồn cho số phận, hao gầy tả tơi

Sáng ra chưa thấy mặt trời
Ngoài đường sương xuống còn rơi ướt người
Bánh mì, cháo trắng,… cầm hơi
Ăn cho qua quít, phận đời công nhân

Nhớ quê lòng dạ bần thần
Bao năm trăn trở, xác thân hao mòn
Tối về gác trọ cỏn con
Mưu sinh khổ nhọc…Chẳng còn yêu ai!

VIẾT VỀ NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

Sinh ra từ ở làng quê
Nhưng em bỏ nghề cày cấy ruộng nương
Giờ đây công việc em thường
Đi theo con đường làm chú công nhân

Công, nông hai việc sát gần
Em vốn chuyên cần nên thích hợp thôi
Ruộng nương bán cả hết rồi
Nên em hết thời đội nắng cõng mưa

Cày cấy năm có hai mùa
Công nhân ta vừa có việc quanh năm
Ngày công thu nhập tiền trăm
Nếu tính không nhầm được mấy chục cân

Cộng thêm chăm chỉ chuyên cần
Mỗi tháng cũng gần chi đủ xăng xe
Tránh được cái nắng mùa hè
Đỡ rượu đỡ chè đám xá bỏ công

Có việc ta khỏi nông bông
Sáng cấy trưa trồng chiều tối gặt ngay
Thế là đã hết một ngày
Công nhân thế này hơn hẳn nông dân…

NHỮNG GIỌT MỒ HÔI – Thơ: Việt Hoàng

(Song thất lục bát)

Dưới cái nắng đầu mùa gay gắt
Những con người nhanh mắt nhanh tay
Công nhân làm việc hăng say
Mồ hôi nhễ nhại suốt ngày nắng oi

Những tia nắng xăm soi từng chỗ
Chiếu rọi vào từng lỗ hở da
Mồ hôi chảy xuống mặn mà
Vì lo cuộc sống chúng ta phải làm

Vì công việc mải ham làm miết
Chuyện trò vui quên hết nhọc nhằn
Đi làm kiếm được miếng ăn
Ta mới thấy được khó khăn thế nào

Nói vậy thế làm sao thấy được
Cuộc đời không nói trước điều gì
Còn khỏe ta vẫn phải đi
Trước là lao động sau thì kiếm ăn

Đường tương lai khó khăn chồng chất
Cuộc đời còn chật vật gian nan
Thì thôi đừng có phàn nàn
Mồ hôi đổ xuống xua tan đói nghèo…

ĐỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Đoàn Văn Tiếp

Đời công nhân số phận sao lầm lũi
Làm cả đời đeo đuổi chẳng lên lương
Muốn đổi thay cuộc sống khó trăm đường
Đành phải chịu thảm thương vui vẻ sống!

Sống tâm đức nên cuộc đời thất vọng
Chuyện thường tình lắng đọng mãi trong ta
Cũng đôi khi thấy ngượng nghịu cười xòa
Đành im lặng bỏ qua cho an phận !

Muốn thay đổi cuộc đời sao vương vấn
Nên ưu tư lấn cấn cứ bần thần
Ước mơ nhiều kết quả nặng ngàn cân
Phải gánh chịu nợ nần không trả nỗi!

Giờ ngó lại thấy cuộc đời tăm tối
Đời công nhân dằn vặt nỗi chán chường
Ôm trong lòng bao cay đắng đau thương
Đành buông bỏ đời vô thường chẳng tiếc.

***Xem thêm: Chùm thơ nỗi nhớ cha mẹ của người con xa xứ thật hay

Những bài thơ tâm sự đời công nhân với những sáng tác mới nhất

VIẾT VỀ CÁC ANH CHỊ CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

Viết về Anh chị công nhân
Hăng say lao động chuyên cần đảm đang
Xuất thân từ những xóm làng
Đồng ruộng bán hết chuyển sang nghề này

Còn trẻ xin vào ngành may
Những người quá tuổi việc này việc kia
Xã hội mọi việc phân chia
Mỗi người một việc nọ kia mà làm

Vì còn sức khỏe phải ham
Đến khi già yếu chẳng làm được đâu
Công nhân chẳng mệt cái đầu
Đồng lương hàng tháng cũng đâu thiếu tiền

Thôi thì cuộc sống bình yên
Chi tiêu hợp lý đồng tiền làm ra
Chỉ mong đời sống hài hòa
Thoát li đồng ruộng là ta sướng rồi

Đành rằng cũng đổ mồ hôi
Nhưng ta không phải đứng ngồi nắng mưa
Tuy chẳng có của dư thừa
Không còn chịu cảnh sớm trưa ngoài đồng

Vẫn là cái phận công, nông
Nhưng ta thoát cảnh ruộng đồng nấm chân
Chúng mình chăm chỉ chuyên cần
Cuối năm được thưởng những phần quà to…

NGƯỜI CÔNG NHÂN – Thơ: Nguyễn Tài Nghị

Sáng đi làm trời còn mờ tối
Đêm ra về phố gọi đèn lên
Ngày ngày như thế đã quen
Cũng vì cơm áo bon chen với đời.

Lúc sáng đi tươi cười vui vẻ
Khi tối về xương rẽ cũng nhừ
Có khi người ngợm lừ đừ
Nhưng vì cuộc sống chẳng từ gian nan

Đời công nhân lầm than lăn lộn
Miếng cơm ăn bị trộn mồ hôi
Hỡi ai ,những kẻ ăn chơi
Biết chăng cống hiến của người công nhân ?!

NỮ CÔNG NHÂN NGÀNH CƠ KHÍ – Thơ: Hoa Sữa

Phụ nữ ngành cơ khí
Vất vả nào ai hay
Áo quần bẩn suốt ngày
Dầu máy thật nhem nhuốc

Đôi bàn tay gầy guộc
Khuân sắt thép thương ghê
Giày bảo hộ nặng nề
Cõng bàn chân bé nhỏ

Trong nghề mới hiểu rõ
Tiếng ồn nhức cả tai
Ca kíp suốt đêm dài
Canh máy không ngừng nghỉ

Anh từng có suy nghĩ
Phụ nữ là yếu mềm
Đến công ty mà xem
Họ mạnh mẽ thế nào

Những cỗ máy thật cao
Công suất vài trăm tấn
Nguy hiểm là vô tận
Tới tính mạng con người

Vận hành máy vẫn tươi
Những bông hoa xinh đẹp
Yêu đôi bàn tay thép
Đang mải miết xây đời…

TÂM SỰ NGƯỜI CÔNG NHÂN MỘC MÁY – Thơ: Gió Đại Ngàn

Là phận gái từng ngày vui với gỗ
Có nỗi niềm chưa thổ lộ cùng ai
Hết xuân qua mùa hè đến dông dài
Cứ lặng lẽ vết chân chai nền xưởng

Rồi mỗi buổi cùng tiến về một hướng
Chẳng sai giờ dù gió chướng lạnh da
Bởi trong tâm công ty cũng là nhà
Có công việc để cho ta nguồn sống

Đến nhà máy nhiều dây chuyền chuyển động
Tiếng máy bào máy cắt rống inh tai
Máy ghép ngang máy khoan mộng máy mài
Làm rộn rã mỗi ban mai thức dậy

Làm nghề mộc cũng hiểm nguy lắm đấy
Tiếp súc cùng dao sắc cấy hợp kim
Luôn chú tâm nếu không muốn phải tìm
Vài ngón tay nằm im trong hút bụi

Cũng cơ cực và mang nhiều nỗi tủi
Nhưng bản thân vẫn gần gũi yêu nghề
Dốc sức mình hòa với những đam mê
Dẫu thấm mệt mà không hề chán nản

Cầm cây bút viết đôi dòng tản mạn
Để cho đời cho bạn biết nghề tôi
Đêm về khuya sương xuống đã lạnh rồi
Cả nhà máy dần trôi vào giấc ngủ.

CHỊ NẤU ĂN CHO CÔNG NHÂN – Thơ: Việt Hoàng

(Lục bát biến thể)

Tôi viết tặng chị nấu ăn
Vất vả nhọc nhằn phục vụ công ty
Hằng ngày tính toán chi li
Tính phải ăn gì ngon miệng công nhân

Các chị niềm nở ân cần
Chia xuất chia phần từng xuất đếm đong
Khi mọi người đã ăn xong
Các chị xoay vòng dọn dẹp rửa lau

Các chị phân việc cho nhau
Bếp núc sạch làu thực phẩm vệ sinh
Các chị cố gắng hết mình
Giữ được cảm tình tất cả công ty

Các chị vất vả quản chi
Tất cả là vì sức khỏe công nhân
Cảm ơn tôi viết mấy vần
Lời thơ thêm phần lao động hăng say…

KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về cuộc sống khó khăn, vất vã của người công nhân từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ cảm nhận, nỗi niềm của bạn về cuộc sống công nhân ở phần bình luận bên dưới nhé!.

Theo dõi
Thông báo của
guest
9 Comments
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Huỳnh Vân
Huỳnh Vân

……..Đời công nhân…….
Đời công nhân.. đời còn nhiều vất vả
Vì đồng tiền.. Vì manh áo gạo cơm
Vì còn lo.. Mẹ già quê nhà còn nghèo khó
Vì tương lai.. Trước mắt còn chờ đó
Đời công nhân.. Vài lời thơ bỏ ngỏ
Ai hiểu lòng chớ có trách người ơi…

Truong Giang Vu
Truong Giang Vu

ĐỜI CÔNG NHÂN

xa quê hương lên bình dương làm mướn
Ba năm rồi chưa về lại thăm quê
nhớ mẹ cha nhớ con nhỏ quê nhà
Bao tháng ngày mòn mỏi đợi ngóng trông
Nơi xứ lạ quê người con giấc va
Phận đời công nhân sáng sớm tối về
Bệnh ôm đau chưa lần giám xin nghĩ
Chi sơ rằng mất tiền thưởng tiền công
Hai mươi sáu công bốn ngày chủ nhật
Cuối tháng tròn lãnh được tam triệu hơn
Nào là tiền tro tiền ăn tiền quán
Tính xông rồi còn chút gùi về quê
Có tháng đu tháng dư tháng thiếu
Đến bao giờ con về lại quê hương.

Huỳnh Thảo
Huỳnh Thảo

Có ai hiểu đời công nhân ko ạ ngày đi làm 9tieng rưỡi. Mà vô làm áp lực càng nhiều cái gì cũng đòi hỏi nhưng mún bóc lột sức lao động ý. Ko đạt yêu cầu thì chữi như thú. Làm như nge chữi lãnh lương ý.
Nản vô dùng làm nhìu thì ko đủ sk. Làm ít thì bị nói… Qá chán.
Có ai cùng cảnh ngộ ko….

kiều my
kiều my
Trả lời  Huỳnh Thảo

Trước đây, cũng làm như chị. Làm không đủ sản lượng đưa ra thì chửi. Có khi chửi cả ngày. Nghĩ lại thấy ngán ngẫm vô cùng.

Lưu Vũ Mặc
Lưu Vũ Mặc
Trả lời  Huỳnh Thảo

Như e làm nhàn đâm ra chán cái nghỉ luôn @@ cũng áp lực nữa. Làm QA k bắt hàng thì xếp chửi,mà bắt hàng thì công nhân chửi. Tính ra làm công nhân chỉ việc làm tới tháng lấy tiền chỉ bị mỗi cấp trên chửi. Còn làm mà có chức vụ là vừa bị trên chửi vừa bị dưới rủa.. !

Trần Tú Linh
Trần Tú Linh
Trả lời  Huỳnh Thảo

Em còn làm ngày 12 tiếng cơ, cũng bị chửi, bị ganh ghét mệt lắm nhưng cố gắng kiếm tiền vậy, k được học hành thì phải chấp nhận lđ chân tay vất vả.

Nguyễn Hữu Toản
Nguyễn Hữu Toản
Trả lời  Huỳnh Thảo

Nếu bạn gặp một ngày tồi tệ trên công ty, bạn hãy nghĩ đến những người đã vài tháng nay không xin được việc, có việc làm là tốt rồi bạn, đôi khi cuộc đời thay đổi theo cách mà chúng ta không hề muốn.

Vangioi Nguyen
Vangioi Nguyen

NAM CÔNG NHÂN TỰ SỰ…….
…………..****************………………
Lương em mỗi tháng cỡ năm chai (triệu)
Một nữa gửi cha mẹ tiêu xài
Số tiền ít ỏi em còn lại
Chi tiêu cho đủ ba mươi ngày
………..
Cơm trưa đã có công ty đãi
Sáng chiều,ăn bụi cũng xong ngay
Tiền phòng,điện nước,rồi điện thoại
Thanh toán xong xuôi,muốn tắt đài
……….
Nhiều lúc cùng bè bạn lai rai
Mồi màn chỉ có cóc,ổi,xoài
Bạn gái nhìn vô là nó oải !
Chưa kết ân tình,đã bái bai
………….
Tuổi em giờ đã ba mươi bảy
Chẳng có mảnh tình để vắt vai
Cuối tháng thì trên răng,dưới …ái
Dám đâu mơ mộng chuyện lâu dài
…………..
Vangioi Nguyen 18/5/18

Vangioi Nguyen
Vangioi Nguyen
Trả lời  Vangioi Nguyen

NỮ CÔNG NHÂN TỰ SỰ…………
……………..************……………….
NGÀY ấy em còn ở quê nhà
Tuổi xuân phơi phới,dáng thướt tha
Bướm ong bay lượn vờn trước ngã
Biết bao chàng ghẹo nguyệt,trêu hoa
…………..
Nhưng nhìn gia cảnh không khấm khá
Song thân thì tuổi cũng đã già
Không muốn thấy gia đình tơi tả
Em tìm sinh kế tận phương xa
……….
Sài Gòn thành phố lớn nguy nga
Xin vào làm một hãng CHI NA
Đồng lương eo hẹp,sao hẻo quá
Nên ngày nào cũng phải tăng ca
……….
Tích cóp bạc tiền,giúp mẹ cha
Thấm thoát mà mười mấy năm qua
Ong,bướm ngày xưa giờ xa lạ
Nhan sắc thời gian đã nhạt nhòa
…………
Tuổi em giờ đã cuối hàng ba
Phòng đơn,gối chiếc các anh à!
Canh dài nước mắt rơi tầm tả
Chờ đợi ong vờn hút mật hoa
……………
Em chẳng cần người quá kiêu sa
Cũng chẳng ham gấm vóc,lụa là
Chỉ mong anh ấy không gian trá
Chân chất,hiền lương sống thật thà
………….
Vangioi Nguyen 17/5/18