Đến với bài thơ Anh Yêu Em Người Đàn Bà Đã Cũ (có lời bình hay)

Đến với bài thơ Anh Yêu Em Người Đàn Bà Đã Cũ (có lời bình hay)

Mời các bạn cùng Thanh Biên thưởng thức bài thơ Anh Yêu Em Người Đàn Bà Đã Cũ của nam thi sĩ Nguyễn Hưng cùng với lời bình luận rất hay của nữ thi sĩ Hoàng Anh. Chúc các bạn có những phút giây thật ý nghĩa!..

***Xem thêm: Chùm thơ kiếp truân chuyên, hồng nhan bạc phận (người phụ nữ)

Trước hết, mời các bạn cùng xem qua nội dung bài thơ nhé:

ANH YÊU EM NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÃ CŨ – Thơ: Nguyễn Hưng

Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Khoé mi sầu lam lũ vết thời gian
Nửa cuộc đời rớt lệ lối thu tàn
Trái tim đau bởi muôn ngàn vết xước.

Trong mắt em vẫn ngời lên ao ước
Dẫu phong ba thuở trước đã dập vùi
Phiên chợ đời ngỡ chẳng còn gì vui
Bởi niềm đau bùi ngùi đang giằng xé.

Nhưng em ơi vốn cuộc đời là thế
Quá khứ buồn chẳng thể mãi trở trăn
Thì ưu tư xin em hãy gắng dằn
Để ngày mai vết hằn mau bôi xoá

Anh hiểu em phải gượng nơi từng ngã
Cố xua đi rời rã mỗi bước chân
Vì xung quanh bao ràng rợ đang cần
Đâu cho em được chần chừ giây phút.

Hai trái tim đều lẻ loi côi cút
Sao không cùng chăm chút lại giấc mơ ?
Tình yêu đến có lẽ thật bất ngờ
Ai dám nghĩ… ngẩn ngơ như từng đã…

Hãy cho anh lau giọt sầu trên má
Bởi vì rằng sỏi đá cũng cần nhau
Và biết đâu ở ga cuối chuyến tàu
Đầy hoa thắm như câu chuyện cổ tích.

Chuyện tình yêu muôn đời tưởng cũ rích
Chợt hôm nay thình thịch những nhịp rung
Nhé em ơi… anh nguyện sánh bước cùng
Trọn con đường hoà chung từng hơi thở.

Ta dìu nhau trở lại ngày bỡ ngỡ
Như chưa hề vụn vỡ một thời đau
Sẽ xoá tan những ký ức u sầu
Em trinh nguyên… ngày đầu anh mới gặp.

Đến với bài thơ Anh Yêu Em Người Đàn Bà Đã Cũ (có lời bình hay)
anh yêu em người đàn bà đã cũ (ảnh minh họa)

Và ngay sau đâu là lời bình luận về bài thơ do nữ thi sĩ Hoàng Anh chia sẻ:

CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ – Hoàng Anh

Ai rồi cũng có một thời để yêu , một thời để nhớ.
Nếu tôi hỏi bạn : tình yêu là gì? Bạn có trả lời giống tôi không?
Tôi nghĩ sẽ có rất nhiều câu trả lời vì mỗi người tự cảm nhận vị ngọt và đắng khác nhau và vì còn do từng quan điểm nữa.

Tình yêu là gì mà trong các tác phẩm thi ca nhân loại đều không thể thiếu nó. Tình yêu là gì mà không có một nhà thơ nào là không nói đến trong tác phẩm của mình. Và thơ anh cũng vậy, đề tài tình yêu luôn là một món quà vô giá dành cho những con tim đang tan vỡ vì yêu.

Còn nhớ tôi đã từng đọc bài thơ BIỂN của đại thi hào Puskin có hai câu kết :

“Không gió lớn sóng to không là biển
Chẳng nhiều cay đắng chẳng là yêu”

Thế mới biết tình yêu đâu phải chỉ toàn là mật ngọt!!!

Như nào là “đàn bà cũ” ?!
Cũ phải chăng là đã từng ít nhất một lần đỗ vỡ, đã từng được hạnh phúc , đã từng là không cũ .. Thời gian trôi có khiến một người đàn bà bất hạnh trở nên cũ kỹ và chằng chịt vết thương lòng kia chẳng bao giờ hé nổi một nụ cười. Và tình yêu có thể khiến con người ta nở nụ cười, buồng tim héo rũ chợt như vừa được tái sinh. Tình yêu thật kỳ diệu chỉ một câu thôi ” anh yêu em người đàn bà đã cũ” đã khiến bao nhiêu người đồng cảm và nghẹn ngào mà chia sẻ:

“Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Khoé mi sầu lam lũ vết thời gian
Nửa cuộc đời rớt lệ lối thu tàn
Trái tim đau bởi muôn ngàn vết xước.”

Anh có trái tim nhân hậu , thấy được cái tình người.. Tình yêu bị người khác vứt bỏ đôi khi là một viên ngọc sáng trong vòng tay người khác. Và tôi thấy viên ngọc ấy đang toả sáng trong anh.

Người đàn bà trong sâu thẳm vẫn cứ khát khao được làm một người đàn bà đích thực, vẫn khát khao được hạnh phúc , vẫn khát khao được yêu và chờ đợi.. . Tác giả ví cuộc đời người đàn bà như phiên chợ muốn bán tủi chia sầu, muốn tìm được niềm vui nhưng lại tự răn mình trong những cơn đau giằng xé. Muốn .. nhưng lại sợ bị tổn thương thêm một lần nữa:

“Trong mắt em vẫn ngời lên ao ước
Dẫu phong ba thuở trước đã dập vùi
Phiên chợ đời ngỡ chẳng còn gì vui
Bởi niềm đau bùi ngùi đang giằng xé.”

Dường như, anh thấu hiểu cảm thông đến tận cùng với trò chơi mà tạo hoá ban cho số phận người đàn bà. Yêu chứ, thương chứ, xót chứ.. sao em không đứng dậy mà bước tiếp, dĩ vãng sẽ làm đau em đến bao giờ nữa. Hãy xoa dịu vết thương lòng bằng niềm tin ngày mai có nắng:

“Nhưng em ơi vốn cuộc đời là thế
Quá khứ buồn chẳng thể mãi trở trăn
Thì ưu tư xin em hãy gắng dằn
Để ngày mai vết hằn mau bôi xoá”

Người đàn bà đã cũ
Người đàn bà đã cũ (ảnh minh họa)

Tình yêu là một món quà mà thượng đế trao tặng mà ai cũng muốn cho đi và nhận lại. Không ai là hoàn hảo trên đời này cả, đừng đố kỵ, đừng hờn ghen, hãy để trái tim mình bao dung , và hãy biết tha thứ.. Thông điệp mà tác giả muốn truyền đạt trong bài thơ này là vậy. Thấu hiểu và cảm thông thì mọi thứ sẽ trở nên hoàn hảo, đừng chần chừ thêm bởi thời gian không cho phép chúng ta quay trở lại:

“Anh hiểu em phải gượng nơi từng ngã
Cố xua đi rời rã mỗi bước chân
Vì xung quanh bao ràng rợ đang cần
Đâu cho em được chần chừ giây phút.”

Người dàn bà khi đã bị vấp ngã phải hứng chịu sự đau khổ đến tột cùng, tưởng chừng như ngã quỵ. Nhưng họ phải gắng gượng phải đứng lên cuộc sống không cho phép. Những ràng rợ xung quanh là con cái, là mưu sinh, là họ hàng.. họ vẫn phải lao vào cuộc sống để kiếm tiền nuôi con ăn học và nuôi sống bản thân, trọn đạo hiếu với tổ tiên họ hàng. Vì thế họ ko cho phép mình gục ngã và nghiệt ngã của cuộc sống cũng không cho họ chần chừ. Chỉ nằm quỵ một ngày thì ngày ấy con cái ko có miếng ăn, ko có tiền đóng học..

Trái tim người đàn ông nhân ái kia ơi, tôi muốn hỏi anh là người đàn ông cũ .. hay là người đàn ông lữ thứ.. trái tim anh lẻ loi côi cút nhiều không vậy .. mà sao nhìn thấu được nỗi đau cùng cảnh ngộ này ?! Tình yêu có phải chăng là sự chở che, là cùng mơ một giấc mơ màu hồng, là cùng tay nắm tay .. thật chặt! Sau bao lần vấp ngã , phải vậy không anh:

“Hai trái tim đều lẻ loi côi cút
Sao không cùng chăm chút lại giấc mơ ?
Tình yêu đến có lẽ thật bất ngờ
Ai dám nghĩ… ngẩn ngơ như từng đã…”

Tôi lại nhớ tới lời yêu da diết của người đàn bà trong thơ Puskin :

” Em yêu anh bởi vì anh là nắng
Có hạt sương nào thiếu nắng lại long lanh”

Vâng, tình yêu khiến người ta trở nên dịu dàng xinh đẹp hơn, yêu khiến cỏ cây hoa lá đượm muôn sắc màu. Và đôi má tình nhân lại dường như hồng lên trong nắng sớm. Anh cứ lau nước mắt em đi thật dịu dàng và đàn bà ơi, tình đầu khiến chúng ta đau và nhớ khôn nguôi, nhưng tình cuối mới là vĩnh cửu, phải vậy không tác giả:

“Hãy cho anh lau giọt sầu trên má
Bởi vì rằng sỏi đá cũng cần nhau
Và biết đâu ở ga cuối chuyến tàu
Đầy hoa thắm như câu chuyện cổ tích.”

Đàn bà, chỉ cần những hành động nhỏ như thế thôi mà trái tim dường như tan chảy rồi. Chỉ một cử chỉ thôi đã khiến một người đàn bà yêu suốt đời không thể nào quên. Đàn bà là như thế đó!

Tình yêu như một phép màu, lời thơ thì viết bao giờ cho đủ. Yêu càng nhiều thì tình thơ càng lớn. Hàn Mạc Tử từng viết:

“Ta muốn hồn trào ra đầu ngọn bút
Mỗi lời thơ đều dính não cân ta..”

Còn nhà thơ Nguyễn Hưng thì ví von tình yêu nay “thình thịch những nhịp rung” ( cười mỉm). Và anh nguyện hoà tan từng hơi thở, tình yêu kỳ diệu lắm thay có phải không đàn bà cũ ơi. Vậy thì, nhận lời yêu anh nhé:

“Chuyện tình yêu muôn đời tưởng cũ rích
Chợt hôm nay thình thịch những nhịp rung
Nhé em ơi… anh nguyện sánh bước cùng
Trọn con đường hoà chung từng hơi thở.”

Tôi hay mắc bệnh tưởng tượng, hình như cũng có tí chút tâm hồn thi sĩ “mơ theo trăng” và “ngủ với trăng” giống Hàn thì phải, lại chợt đọc đâu đó câu ranh ngôn của các bác sĩ ” Tình yêu là một căn bệnh, cần chữa trị cho bệnh nhân bằng chế độ nằm giường”

Còn tình yêu của nhà thơ là “dìu nhau trở lại ngày bỡ ngỡ và tiếp tục mơ hai con người chưa hề cũ .. ” vẫn còn ” trinh nguyên” , như thuở ban đầu ( cười to). Và chúng ta cứ yêu như chưa bao giờ yêu với suy nghĩ trong vắt ngây thơ như lần đầu:

“Ta dìu nhau trở lại ngày bỡ ngỡ
Như chưa hề vụn vỡ một thời đau
Sẽ xoá tan những ký ức u sầu
Em trinh nguyên… ngày đầu anh mới gặp.”

Bài thơ dường như muốn nhắn nhủ với những người đàn bà đã và đang mất mát hoặc quá đau quá luỵ về dĩ vãng , về tình yêu và những vấp ngã. Hãy đứng dậy và mỉm cười với số phận. Biết đâu bạn sẽ là một viên ngọc toả sáng trong tay “người ấy”. Người đàn bà đã qua bão giông, dù thể xác có úa nhàu với bao vết cứa trái tim, bao nỗi đau trong tâm hồn. Nhưng người đàn ông đã đến bên cạnh, đã nắm tay làm trái tim loạn nhịp, trút bỏ đi tất cả những u sầu quá khứ và trả lại cho đời một người đàn bà có trái tim yêu thương, một tâm hồn ko còn gợn ưu tư, đau khổ. Đó là một người đàn bà trinh nguyên dại khờ đầy xúc cảm yêu thương trước một người đàn ông vị tha.

Vâng, cảm ơn bài thơ rất trữ tình và giàu tính nhân văn của anh. Chắc không ít giọt nước mắt của những người đàn bà sẽ rơi vì anh đâu( lại cười mỉm). Chân thành chúc anh có nhiều bài thơ để lại ấn tượng trong lòng độc giả.

Và chúc anh luôn dạt dào thi hứng trong ngôi nhà THƠ TÌNH ĐỂ NHỚ MỘT THỜI ĐÃ YÊU

Hoàng Anh
***Tham khảo thêm chùm thơ liên quan từ iini.net:

 

Thanh Biên
Theo dõi
Thông báo của
guest
10 Comments
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Hieu Pham
Hieu Pham

Hay ! Người đàn ông cao thượng rộng lượng bao dung ko bt nguời đàn bà cũ này có bị cưa đổ vì tình yêu chân thật của anh ấy

Bông Súng
Bông Súng

Vết thương lòng trôi dần vào kí ức
Rồi một chiều đánh thức lại con tim
Anh chỉ biết hạnh phúc mãi đi tìm
Mà xa quá lặng im hoài không thấy

Có lẽ nào tình là con thuyền giấy
Mãi trôi hoài nơi ấy quá xa xôi
Giọt nước mắt cay đắng mặn bờ môi
Mang hạnh phúc trôi dần vào quên lãng

Có những chiều gió đông về lãng đãng
Lá cũng buồn sao nhãng chẳng thèm bay
Đã một thời yêu người trong đắm say
Rồi tan vỡ ai hay nào ai biết

Xuân Hội
Xuân Hội

Không có Người đàn bà cũ, mà chỉ có người đàn bà Nhìn thì thèm nhưng Nem không ăn được.

Biển Xanh
Biển Xanh

Bài thơ rất hay và bài bình rất tuyệt tỷ Hoàng Anh. Chúc mừng 2 tác giả.

Kim Anh Le
Kim Anh Le

Lời thơ chan chứa yêu thương
Lời bình sâu đậm vấn vương lòng người
Lời thơ nghẹn trái tim tôi
Lòi bình khắc khoải những lời yêu thương
Ai hay chung một nẻo đường
Hoàng Anh nữ sĩ Nguyễn Hưng cùng một đôi !

Bông Súng
Bông Súng

Anh yêu em người đàn bà đã cũ
Như lá vàng rụng úa bởi mùa thu
Dẫu biết rằng tình kia nhiều ngang trái
Như bão giông như một áng mây mù

Anh yêu em cũng bởi mùa thu cũ
Đã một thời ấp ủ những sắc thu
Yêu màu nắng yêu lá vàng sau cuối
Chẳng ngại ngần em người đã cũ

??????????

Hồng Lượng
Hồng Lượng

Là những tâm hồn của những người tuyệt vời! Tưởng như không tả xiết nhưng những con người đã thổi bùng và thấu hiểu được nỗi yêu thương nói về tình yêu và những mối tình còn là dang dở… Ôi là ngây thơ! Là người đàn bà cũ..

Tony Ng
Tony Ng

Chữ cũ sao tự nó đã đau đớn, buồn bã sẵn rồi. Nếu tả một người trong phái yếu thì tôi không dám dùng từ ấy. Bốn câu đầu, tác giả không hẳn yêu như cuộc tình đôi lứa. Có lẽ đang tiếc thương vì nhìn thấy dấu vết thời gian và cảm nhận được cái số phần mỏng manh, ngắn ngủi. Mới nửa đời mà sao cô khóc như đã cuối mùa Thu. Hay là tác giả dang khóc dùm cô đó.
Bốn câu sau, hình như được bước gần hơn. Ta nhìn, cảm nhận những tia sống lẫn lộn trong nỗi buồn, niềm đau 'giằng xé' người đàn bà ấy.
Đời là thế .. dễ nói, dễ khuyên, cũng như .. cố gắng lên, ngày mai chưa hẳn tồi như quá khứ. Tám câu tiếp như lời khuyên, cái vỗ lưng của một người chưa hẳn ân cần, qua loa, không nhìn lại. Nếu đang tán 'người đàn bà cũ' thì nên xóa mấy câu ấy, hơi dư thừa.
À, đang tán người ta thiệt. Phần còn lại, có ngọt, có hứa hẹn, cũng ít hoa chương. Nếu là NDBC thì tôi sẽ mỉm cười trả lời, thơ hay, thơ đẹp, nhưng cái ví von của bạn chỉ mua đuợc nụ cười cảm ơn.
Bạn đã nhìn thấy cái cũ thì cũng xin hiểu cái kinh nghiệm của những vết nhăn đã thứ tự xếp đó.

Nguyễn Như Hải
Nguyễn Như Hải

Tác giả NGUYỄN HƯNG đã cho ta thưởng thức một bài thơ nói về người đàn bà cũ, phải nói là quá hay,đọc thơ anh ta có cảm giác anh chính là nhân vật trong thơ, người ta nói " có đồng cảnh mới đồng cảm" phải ko tác giả. Phải chăng là như vây vì trong bài viết của anh đã nói lên đc cái tâm tư,tình cảm,sự trăn trở ,băn khoăn và nỗi khổ của nhân vật,sau đó là sự cảm thông , động viên và chia sẻ với nhân vật. Là độc giả với khả năng diễn đạt rất hạn chế nhưng đọc bài thơ này tôi đã cảm nhận đ.c cái hay của bài thơ và tính nhân văn trong đó. Nhưng khi đc đọc lời bình của HOÀNG ANH .tôi mới thấy đc bài thơ quá tuyệt vời. Bằng ngòi bút của mình và lời văn sắc sảo. Chị đã phân tích,mổ sẻ và dẫn chứng bằng những lời thơ đã khiến cho ta cảm nhận đc cái hay của bài thơ. Phải chăng HOÀNG ANH mơi chính là nhân vật trong thơ người mà tác giả NGUYỄN HƯNG nuốn nói đến .Thật cảm ơn hai tác giả đã cho tôi cũng như các độc giả đã đc thưởng thức một bài thơ hay và một lời bình hay đến như vậy!

Huy Doãn
Huy Doãn

XIN CẢM NHẬN..
anh yêu em người đàn bà đã cũ
cái một thời lầm lỡ tuổi thanh xuân
nhưng giờ đây cái tâm hồn xáo trộn
giữa bộn bề cuộc sống mới gian nan
có thấu chăng tình ta hàn gắn
mộng mơ giờ xin gác tạm một bên
giờ anh yêu yêu người đã cũ
anh nguyện lòng hãy trân quý thời gian
để tâm hồn bớt vơi hoài kỉ niệm
mang cho đời hai ta mãi hồn nhiên
điều anh mong là tương lai hiện hữu
hạnh phúc này ta mãi vun trồng thêm…..
…xin mạo phép viết thế..
tg:huy doãn…