Những bài thơ mùa đông Sài Gòn hay nhất

Tổng hợp những bài thơ viết về không khí của Sài Gòn khi bước sang mùa đông. Thời tiết khi vào Đông ở Sài Gòn không giống như mùa Đông ở những tỉnh thành miền Bắc, Sài Gòn ít lạnh hơn nhiều.

Những bài thơ mùa đông Sài Gòn hay nhất

CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
Những bài thơ ca ngợi Sài Gòn thân yêu hay nhất
Thơ hay tâm trạng bên ly cà phê giữa đất Sài Gòn

BÀI THƠ: SÀI GÒN ĐÔNG ĐÃ VỀ CHƯA?

Tác giả: Huynh Huynh

Sài Gòn đó, đông về chưa nhỉ.?
Em lạnh hay..cũng chỉ thấy nồng
Mây đen vần vũ tầng không
Mưa như thác đổ vào lòng..chốn đây.
Cầu vòng bắc, ngọn cây nối nhịp
Nhưng đường tơ chưa kịp đi về..
Lá rơi phủ kín chân đê
Con tim loạn chốn, sơn khê nhạt buồn.
Chiều bất chợt gió tuôn ào ạt
Sợ người yêu lạnh tạt mi môi
Nhưng giờ nơi ấy xa xôi
Bao nhiêu lo lắng bồi hồi nhớ thương.
Tình đã trót..nên vương, lòng đắm
Phố xa hoa..lâu lắm, có còn..
Hay là vui mộng vàng son
Bỏ quên tất cả lối mòn tím xưa.

BÀI THƠ: ĐÔNG SÀI GÒN

Tác giả: Phúc Vinh

Đông Sài Gòn có bao giờ lạnh đâu em
Mà nghe như rét mướt ở trong lòng
Dẫu nắng có về thắp lửa trên bao người che mặt
Vẫn còn nghe… rẻo trời cao, mây trôi về u ám
Đông Sài Gòn chiều đón những cơn mưa
Mưa rửa sạch…những dấu Thu buồn lá đổ
Mưa lấp đầy những con đường loang lổ
Mưa tìm ai…cho con phố phải ngã màu
Đông Sài Gòn , đêm buồn nghe rộn rã
Mưa chiều qua bày lên lòng sỏi đá
Lạc lõng bước chân đi…lỗi thời , bươn bả
Giữa đông người , tìm chút nương thân !
Rồi Sài Gòn một sáng của mùa Đông
Những buildings chọc trời mờ sương khói
Những con đường phủ mờ về muôn lối
Bỗng bừng lên những hối hả của mùa Xuân.

BÀI THƠ: LẠNH GỌI ĐÔNG

Tác giả: Hoàng Thanh Tâm

Sài Gòn chỉ hai mùa mưa nắng
Sao em thèm cái lạnh mùa đông
Nép vào anh tim nhịp phập phồng
Gió se lạnh luồn manh áo mỏng.
Mới ngày nào đón mùa xuân tới
Bầy trẻ thơ xúm xính áo hoa
Phút giao thừa trời đất giao hòa
Chớp một cái đông đà gõ cửa.
Miền viễn Tây tuyết dày băng giá
Em co ro lò sưởi cả ngày
Ở ngoài kia sương mù lớp lớp
Nhớ Sài Gòn không có mùa đông.
Một bóng câu thời gian gầy guộc
Mái đầu xanh sương nhuộm mây pha
Đường khuya vắng vọng về tiếng guốc
Vẫn nhớ sao hình bóng quê nhà.
Xa xôi lắm nửa vòng trái đất
Nhớ Sài Gòn không có mùa đông
Không tuyết dày chẳng có cây thông
Có tình anh một vòng tay nóng.

BÀI THƠ: NỖI NHỚ VÀO ĐÔNG

Tác giả: Ánh Nguyễn

Chiều mưa Sài Gòn đã cuối thu
Lác đác rơi mưa chiều buồn bã
Tháng mười giăng mưa rơi lã chã
Bởi tiết giao mùa đón đông sang
Mưa cứ đầy vơi như giọt sầu
Hồi ức ngày xưa sóng ngả đâu
Đông đến em ngồi đan áo ấm
Đưa mình trở lại thuở ban sơ
Hiu hiu gió lạnh se màu nhớ
Mưa tình thế thái nhớ thương ai
Thương mưa chiều nhớ màu lam tím
Nỗi nhớ làm mình khát cơn say
Ru giấc ngủ tình nhớ nhớ ai
Mưa rơi tí tách bên song thềm
Chạnh lòng mưa hát khúc ru êm
Thánh thót ru buồn trời trở đông.

BÀI THƠ: ĐÔNG-SÀI GÒN

Tác giả: Phượng Loan

Sài Gòn không có mùa đông
Hưởng rét, se se phương Bắc
Như mùa thu vàng se sắt
Ta nghe như gió nghịch mùa.
Sài Gòn không có mùa đông
Mây trời âm u sương phủ
Nhẹ nhàng như nắng cuối thu
Miền Trung cho ta gợi về.
Sài Gòn không có mùa đông
Hơi hướng hai miền Trung Bắc
Hoà thành phương Nam đậm sắc
Mưa nắng hai mùa em ơi!

thơ mùa đông Sài Gòn

BÀI THƠ: SÀI GÒN MƯA GIỮA MÙA ĐÔNG

Tác giả: Thu Trúc

Đã giữa đông sao trời lại đổ mưa?
Dù cái lạnh đã lưa thưa bớt rét
Giữa dòng xe tan tầm mãi kẹt
Áo mưa nào là áo em tôi…

Ôi ngại quá…nước mưa ướt đôi môi
Đông đã lạnh,tô màu son tê tái
Mắt không khóc sao tôi sầu khờ dại
Em lạnh không…cả đôi mắt ướt nhòa…

Trời mưa gần…sầm sập mưa xa
Cơn kéo tới,chẳng bao giờ báo trước
Giàn hoa nhà ai đã thôi óng mượt
Dây ti gôn lả tả rụng hoa tim…

Bên cửa ngồi chú mèo mắt lim dim
Nước văng tung vào sợi râu…hoảng hốt
Ôi cơn mưa giữa mùa đông bất chợt
Điện thoại rung…”Anh ơi có áo mưa không?”

Một tin nhắn thôi…mà ấm cả lòng…

BÀI THƠ: SÀI GÒN – EM VÀ MÙA ĐÔNG

Tác giả: Phạm Minh Thức

Sài Gòn bây giờ buồn như có mùa đông
Nép hiên nhà ai chợt nghe đắng lòng
Con phố quay tròn xoay như khói thuốc
Saigòn vắng em buồn trong mắt trông
Sài Gòn nhớ em chỉ mình ta biết
Phố hiu hắt buồn lặng lẽ một mình ta
Saigòn không mưa mà như ai khóc
Bóng trãi trên đường thương nhớ cuộc tình qua
Sài Gòn mất em làm chân ta mỏi
Còn lại những chiều gió níu đi qua
Nghe những buồn vui ngày xưa vọng lại
Con phố đông vui sao ta lại xót xa
Sài Gòn không còn mùa xuân trong mắt
Ai bảo đời vui khi thiếu bóng em
Sài Gòn đêm về còn nghe mùi nắng
Còn một chút buồn vẫn không muốn quên
Sài Gòn chiều im vàng ươm khói mỏng
Những chốn đi về lạc lối đường mưa
Sài Gòn không em bụi tình trắng tóc
Cây hoàng lan sầu không chịu nở hoa
Sài Gòn lại buồn như có mùa đông
Lạnh lắm em ơi ..em có lạnh không
Sài Gòn bây giờ cần manh áo ấm
Như ta cần em để được ấm lòng
Đâu đã đông về mà sao Sài Gòn lại rét
Ôi nắng ngày xưa em trôn đâu rồi
Sài Gòn úa nhàu lời ta da diết
Làm sao đây khi mất nhau người ơi
Ôi Sài Gòn mất em..tim ta vỡ
Mảnh tình rơi như mưa phủ mặt người
Giờ xa nhau Sài Gòn bắt đầu trở gió
Nhớ về nhau cũng chỉ có mình tôi
Xin mùa đông …lời hứa với Sài Gòn
Nếu có gặp em đâu đó trên đường
Xin hãy nói Sài Gòn tôi vẫn nhớ
Nhớ mùa đông và nhớ cuộc tình buồn

BÀI THƠ: MÙA ĐÔNG SÀI GÒN

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Anh quay về với Sài Gòn nắng gió
Thành phố ồn ào chẳng có mùa đông
Sài Gòn mùa này gió nhẹ trời trong
Chỉ se lạnh cho em hồng đôi má
Đất phương nam mùa đông sao thật lạ
Chẳng bao giờ thấy có lá vàng rơi
Cây cối bốn mùa vẫn cứ xanh tươi
Có phải thế mà lòng người phóng khoáng
Trời cứ xanh mây vẫn trôi lãng đãng
Như tình mình mãi lãng mạn bên nhau
Vẫn đắm say như thuở ấy ban đầu
Dù giờ đây mình cũng đâu còn trẻ
Mình cứ mãi mãi yêu nhau em nhé
Chúng ta sẽ cùng làm mẹ làm cha
Cuộc sống yên vui chung một mái nhà
Các con ngoan hiền đôi ta hạnh phúc.

BÀI THƠ: PHỐ ĐÔNG
Thơ: Phúc Vinh

Sài Gòn ngày nắng loang thềm
Đêm đông dan díu ngọt mềm mưa rơi
Giá băng ký ức…chơi vơi
Đường xưa lối cũ, gọi mời…cô miên
Đèn khuya rũ bóng ưu phiền
Phố đông, kỷ niệm…triền miên phố buồn !
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Comments
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận