Tuyển chọn những bài thơ nói lên tâm trạng của một người khi quay về thăm lại ngôi trường xưa – nơi đã từng theo học.
Đây là những bài thơ tiếp nối sau chùm thơ lục bát viết về mái trường xưa, ký ức học trò mà kyuc.net đã từng tổng hợp & chia sẻ.
BÀI THƠ: THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười một con thăm lại trường xưa
Cây bàng già giờ lưa thưa lá đỏ
Chiều mùa đông lạnh sắt se cơn gió
Về thăm trường mà nỗi nhớ khôn nguôi
Trường cũ còn đây mà sao chẳng thấy người
Vẫn nghe đâu đây tiếng cười trong sáng
Những bước chân của thầy trên bục giảng
Nét chữ của thầy trên tấm bảng màu đen
Thầy lái đò đưa lớp lớp đàn em
Qua con sông với sách đèn bút mực
Thầy truyền cho con biết bao kiến thức
Dạy làm người sống trung thực ra sao
Bao thế hệ chúng con rất tự hào
Có một người thầy thanh cao bình dị
Nơi chiến trường thầy từng là dũng sĩ
Trong đời thường thầy chung thủy sắt son
Con về thăm mà thầy đã không còn
Bụi phấn bao năm bào mòn lá phổi
Con về đây thấy lòng mình có lỗi
Giọt nước mắt buồn nóng hổi giữa mùa đông.
THĂM TRƯỜNG XƯA – Thơ: Hoàng Lan
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa
Dấu ấn thời gian kể chẳng vừa
Bạn hữu còn đây thầy đã khuất
Đâu rồi tiếng giảng, học trò thưa
Nắng ngủ trên vai gợi nhớ đầy
Đôi tà áo trắng tuổi thơ ngây
Ôm nghiêng tập sách giờ tan học
Để gã tình si trải mộng gầy
Người theo gót Ngọ thuở xuân hường
Đến tận bây giờ vẫn luyến thương
Chiếc lá trơ xương còn ép vở
Chùm hoa hái trộm nở bên tường
Lũ bạn hồn nhiên mấy đứa về
Đôi người lỡ vận náu ngoài quê
Vài trang nữ sắc quên thời cuộc
Giấu kín tâm tư những ước thề
Sân buồn quạnh vắng nắng lưa thưa
Kỷ niệm thân thương ngỡ mới vừa
Ký ức êm đềm như vẫy gọi
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa.
NHỚ ƠN THẦY CÔ – Thơ: Ngọc Hồ
Nay về thăm lại trường xưa
Với bao kỉ niệm ngỡ vừa hôm qua
Thầy cô giờ đã tóc ngà
Tiễn bao thế hệ bước ra trường đời.
Trên môi luôn nở nụ cười
Thành công em nhé là lời gởi trao
Thầy cô luôn mãi ngọt ngào
Mặc dù đâu phải trò nào cũng ngoan.
Ân cần khuyên nhủ nhẹ nhàng
Đúng sai phải trái chẳng màng cực công
Trước sau vẫn mãi một lòng
Tận tụy với nghiệp vun trồng trăm năm.
Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Chúc thầy cô khỏe để làm việc nhân
Trăm năm một kiếp hồng trần
Tiếng thơm để lại ngàn lần khắc ghi.
GẶP LẠI BẠN THỦA CHUNG TRƯỜNG – Thơ: Nhật Minh
Lòng nghẹn ngào khi về thăm trường cũ
Trường còn đây tường mái phủ rêu đầy
Các bè bạn từ thủa còn thơ ngây
Cùng về đây vui vầy ngày họp mặt.
Cái bắt tay những cái ôm thật chặt
Mấy chục năm xa mặt chẳng cách lòng
Hẹn gặp nhau vào ngày gần cuối đông
Được gặp nhau trong niềm vui khôn tả.
Quên hết mình bây giờ đã già cả
Vẫn đùa giỡn nói ra rả mày tao
Vẫn y như thủa đi học ngày nào
Kể thao thao biết bao nhiêu chuyện cũ.
Chia tay nhau biết bao lời nhắn nhủ
Lệ rưng rưng cứ thường trú trên mi
Bao quyến luyến khi chuẩn bị chia ly
Nỗi vấn vương biết lấy gì tả được !
XÚC ĐỘNG NGÀY VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Khanh Nguyen
Về trường cũ, nghe buồn lắng đọng
Bục giảng xưa, vắng bóng cô ngồi
Bao ngày cách biệt xa xôi
Giờ con trở lại bồi hồi nhớ thương.
Lúc còn bé, vẫn thường tinh nghịch
Lười học hành, chỉ thích rong chơi
Cô khuyên, cô bảo hết lời
Chỉ đường, dẫn bước đến nơi con cần.
Buồn lặng lẽ, trào dâng nước mắt
Sân trường giờ, nắng nhạt hơn xưa
Thu sang hạ đến mấy mùa
Những gì cô dạy con chưa quên lời.
TRƯỜNG XƯA – Thơ: Quốc Thủ
Mỗi lần thấy lá bàng rơi
Giật mình lại tiếc một thời mộng mơ
Sân trường nay rộng hơn xưa
Tán bàng ngày ấy bây giờ lên cao
Gió ru vách lá cồn cào
Đậy che mái lớp thưở nào lật lay
Nhớ thời áo trắng em bay
Quần chùng lội ruộng cỏ may sớm chiều
Ngập ngừng chưa kịp lời yêu
Mùa thu biết rụng bao nhiêu lá lành
Nhớ đêm pháo sáng đèn xanh
Em vào xứ Huế, anh hành quân xa
Giã từ đèn sách tuổi hoa
Sẩy chân vào chốn mưa sa thác ghềnh
Khóc cười giữa kiếp nhân sinh
Biết mưa nắng, biết phận mình ra sao
Tóc xanh trắng tự khi nào
Thì đâu còn nữa má đào nguyên trinh
Còn đâu cái dáng trúc xinh
Bụi thời gian nhuốm chúng mình thành tre
Cây nghiêng gom hết nắng hè
Lộc vừng rãi tím lối về chơi vơi
Anh gần tàn một cuộc chơi
Thương em đất khách quê người nắng mưa
Hẹn ngày về lại trường xưa
Búp bàng hái chổ trú mưa năm nào.
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA – Thơ: Bình Minh
Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Hàng phượng vĩ đong đưa chiều tĩnh lặng
Bàng thay lá nhiều phen trong chiều vắng
Bao năm rồi yên ắng kỷ niệm xưa
Trường cũ ơi! Yêu biết mấy cho vừa
Những kỷ niệm Nắng Mưa thời son trẻ
Bao Thầy Cô dưỡng ta như người mẹ
Giờ đâu còn khe khẽ nỗi buồn rơi
Này Bảng đen cửa sổ chỗ ta ngồi
Vẫn còn đó ta nhớ thời cắp xách
Trở về đây bao năm rồi xa cách
Nhung nhớ nhiều hờn trách bởi thời gian
Lâu lắm rồi không có dịp thở than
Cùng bè bạn chứa chan dòng lưu niệm
Bao ân tình ngày xưa còn lưu luyến
Giờ chỉ còn như tiếng thở đêm mơ.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ – Thơ: Trần Đình Sơn
Ta trở lại thăm mái trường ngày cũ
Tuổi học trò luôn ấp ủ trong tim
Ghế đá xưa giờ trống vắng im lìm
Bao kỷ niệm hoài ghim trong nhật ký.
Trang lưu bút ép đầy hoa phượng vỹ
Vẫn mang theo làm kỷ vật không rời
Bạn bè giờ mỗi đứa ở một nơi
Còn đâu nữa khung trời ngày xưa đó.
Chân lê bước âm thầm trên lối nhỏ
Xác phượng rơi thắm đỏ cả sân trường
Tiếng ve sầu rả rích nỗi niềm thương
Ngân khúc nhạc du dương buồn da diết.
Bao năm tháng từ khi mình cách biệt
Chuỗi thời gian mải miết chẳng ngừng trôi
Mắt trông xa thấy trong dạ bồi hồi
Nơi cuối lớp… bạn tôi không còn nữa.
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA – Thơ: Trần Kiệt
Xuân đã cạn những ngày vui cũng tắt
Hạ giao mùa gieo hạt nắng chói chang
Chợt mưa xuân rơi tán lá muộn màng
Con đường vắng lang thang về kỷ niệm.
Mái trường xưa dạo quanh từng bước đếm
Trống tan trường như đã điểm đâu đây
Vội nhìn quanh chẳng thấy bóng cô thầy
Gió lay nhẹ hai hàng cây phượng vĩ.
Mùi hương quen thoảng về bao ý nghĩ
Tiếng ve sầu tha thiết luỹ tre xanh
Bạn bè muôn nơi mỗi người mỗi cảnh
Hồn ta nương theo cánh phượng bên đường.
TRƯỜNG XƯA – Thơ: Diệp Ly
Chiều hôm nay trở về thăm trường cũ
Mái ngói hồng giờ phủ bóng thời gian
Con đường quen sao e ngại ngỡ ngàng
Nghe trống vắng như hồn hoang lạc lối.
Thảm cỏ xanh đan bàn chân bối rối
Khoảng sân này thay đổi cả hàng cây
Gốc còng già ngày cũ đứng nơi đây
Nay vắng dạng nghe cay cay tròng mắt.
Ký ức xưa gõ vào tim khoan nhặt
Đốt cháy lòng se thắt mối tình thơ
Mình chia tay hạ cuối đến bây giờ
Ai còn nhớ ai hững hờ kỷ niệm?
Nợ áo cơm nên ngày xanh tắt lịm
Bao năm rồi còn biền biệt xa xôi
Đêm từng đêm tiềm thức cứ bồi hồi
Dòng phấn trắng nhẹ trôi vào giấc mộng.
Bạn bè thân thầy cô giờ vắng bóng
Còn riêng mình lạc lõng giữa hoàng hôn
Bóng chiều rơi đè nặng cả linh hồn
Nghe nuối tiếc dỗi hờn ai lỗi hẹn.
THẦY TÔI – Thơ: Songyen Le
Tôi đứng lặng trước sân trường năm ấy
Se thắt lòng khi nhớ lại ngày xưa
Cũng nơi đây, yêu biết mấy cho vừa
Hàng phượng vĩ đã bao mùa thay lá.
Mặc mưa gió với dòng đời nghiệt ngã
Vững tay chèo đưa tất cả sang sông
Bụi phấn rơi trên mái tóc bềnh bồng
Thầy vẫn thế, hết lòng vì sự nghiệp.
Bao thế hệ đã qua đò bước tiếp
Chỉ riêng Thầy mài miệt lực lao tâm
Mặc thời gian với dòng chảy thăng trầm
Gieo kiến thức, ươm mầm cho cuộc sống.
Trên bục giảng, giọng Thầy như bay bỗng
Nâng bước trò đến ước vọng tương lai
Tự ngàn xưa và mãi tận sau này
Ơn sâu ấy, ngàn ngày luôn ghi nhớ.
EM VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA – Thơ: Phạm Thanh Nhỏ
Gió lạnh về mênh mang
Cây bàng khoe lá đỏ
Sân trường xưa còn đó
Cổng mở cửa vẫy chào
Đoàn học sinh xôn xao
Mà lòng tôi bỡ ngỡ
Thầy cô xưa một nửa
Nay đã về nơi đâu
Trái tim tôi nhói đau
Nỗi nhớ về da diết
Ơn thầy cô em biết
Giữ trọn trong tim mình
Lời thầy dạy học sinh
Tình yêu thương nhân ái
Em sẽ còn nhớ mãi
Những giây phút ban đầu
Hôm nay thầy đi đâu
Mà sân trường trống vắng
Em cúi đầu thầm lặng
Với nỗi buồn cô liêu
Cảnh sắc đổi thay nhiều
Nhưng tình thầy còn đó
Em luôn là trò nhỏ
Trong tình thầy bao dung!
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ thăm lại mái trường xưa thật hay và xúc động từ nhiều tác giả. Hãy cùng chia sẻ cảm xúc trong ngày về lại mái trường cũ ở phần bình luận bạn nhé!.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Nay nhớ lại ngày về thăm trường cũ
Lời hẹn này ấp ủ cũng từ lâu
Tóc chớm phong sương bạc trắng mái đầu
Thời gian đã phai màu trong ký ức
Phượng sân trường vẫn màu hoa đỏ sắc
Gốc bàng già ai đó khắc tên nhau
Lá vẫn xanh nhìn thăm thẳm một màu
Bao bạn cũ nhìn đâu không thấy nhỉ
Ngồi một chỗ mà lòng vương vấn nghĩ
Tuổi học trò đẹp nhất chỉ thế thôi
Nghẹn ngào đau mà chẳng nói nên lời
Mỗi một đứa ở phương trời cách biệt
Bao ước hẹn nỗi nhớ nhung da diết
Tình cô trò tha thiết mãi không quên
Có những người cô chẳng nhớ đến tên
Khi nhắc lại thì cô liền bỡ ngỡ
Bao thế hệ đã qua con đò nhỏ
Người lái đò còn đó chở qua sông
Giữa dòng đời sóng nước chảy mênh mông
Tay lái vững tấm lòng người cầm lái.
Ôi tình cảm với thầy luôn nhớ mãi
Trường mến yêu sau buổi ghé lại thăm
Bài thơ đẹp như một ánh trăng rằm
Tỏa lung linh trong ngày mừng nhà giáo.
LƯU BÚT NGÀY GẶP MẶT
Đã qua rồi… Mùa hoa bưởi tháng ba
Thoáng đâu đây chùm phượng hồng cháy đỏ
Đón con về thăm trường xưa ngày đó
Bao năm rồi kỷ niệm vẫn chưa xa
Gặp lại thầy bao ngày tháng chia xa
Vết chân chim in hằn trên khóe mắt
Vẫn còn đây như lời thầy vừa dặn
Hãy giữ mình… Để ta vẫn là ta
Lời của thầy ngày ấy vẫn chưa xa
Em ước muốn được quay về ngày đó
Được lắng nghe lời của thầy dạy dỗ
Tháng năm ơi! Kỷ niệm cũ quay về
Thật lưu luyến mỗi lần về thăm lại
Mái trường xưa từng trải tháng ngày thơ
Ôi bao nhiêu mơ ước rộn mong chờ
Gặp thầy cô vài giờ cho đỡ nhớ.
,,,,,,,TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA,,,,,
về quê ngoại thăm lại ngôi trường cũ
bên hàng dậu bao phủ bởi lũy tre
cây phượng vỉ rực rở đón nắng hè
nghe điệp khúc tiếng ve sầu muôn thuở
bao kỷ niệm một thời ôm sách vở
đã xa rời cứ ngỡ mới hôm qua
bên bạn bè vui thú thật đậm đà
nay trống vắng mình ta đang rảo bước
nhìn các trẻ trong áo dài tha thướt
miệng tươi cười bắt được cả trời xuân
bé ngây thơ tựa viên ngọc trong ngần
tuổi hồn nhiên chỉ cần niềm vui vẻ
ôi thực tại đời sao nhiều cô lẻ
thân một mình quạnh quẻ thiếu tri âm
cứ ngẩn ngơ bên phượng vỉ than thầm
biết bao giờ tháng năm quay trở lại.
Thơ Phạm Hiếu 10 5 2016.
Bốn lăm năm mái trường xưa
Giờ đây trở lại như vừa mới xa
Rưng rưng lệ ngấn nhạt nhòa
Tình Thầy nghĩa bạn chan hòa yêu thương
********
NHỚ TRƯỜNG XƯA
Vẫn sáng trong tim một mái trường
Êm đềm khắc thủa trọn niềm thương
Bảng đen phấn trắng tâm hoài niệm
Bóng nhỏ đường chiều dạ mãi vương
Khởi nghiệp ân thầy tâm trí giữ
Vang danh vạn nẻo nghĩa cô tường
Dù xa vạn lý lòng ta nguyện
Vẫn sáng trong tim một mái trường
Ngọc Oanh
Rất ấm tình nghĩa thầy trò và bạn bè của một thời vẫn còn dư âm nghe còn như đâu đây…man mác buồn vui để mà thương, mà nhớ! Xin chúc mừng và tri ân tất cả các thầy giáo cô giáo cùng bạn bè thân thương…
-Trường Xưa Đâu –
Đã bao lần ta tìm lại trường xưa
Nơi gốc cây bàng,
nắng che từng ô chữ
Nơi gọi tiếng ve phượng hồng thắp lửa
Tìm mái ngói xưa loang lổ những trời chiều
Nhặt bụi phấn rơi,tường vôi , kỷ niệm hoá rêu mờ
Tìm gặp thầy cô, bạn bè xưa cũ
Người còn người mất !
Sân trường đâu?
Ta một mình gom nhặt
Ký ức vụng về như một thủa tuổi mười lăm
Trường đâu rồi?
Kỷ niệm để từng ngăn
Hộc bàn cũ , bài học cuối cùng ta viết dở
…
“Nên có một gã khờ cứ ngọng nghịu đứng làm thơ ”
04.06.16 Chien Nguyen trường cũ với phượng hồng thắp lửa.
Một mối tình đầu dang dở
Em mang về cất thương nhớ vào hoa
Ve kêu lưu bút nhạt nhòa
Chia tay hạ cuối đi qua một thời.
Viết về học trò nên tâm hồn tươi mới nhưng không thể che giấu được những hồi ức ngậm ngùi.