Tổng hợp những bài thơ tình hay viết về Biển và Trăng mới nhất. Những bài thơ tình ẩn dụ với hình ảnh Biển và Trăng để nói về tình yêu đôi lứa.
CHÙM THƠ LIÊN QUAN:
♥ Chùm thơ tình lục bát Sông và Trăng hay nhất
♥ Những bài thơ tình viết về Biển, Em và Anh hay nhất
BÀI THƠ: TÌNH TRĂNG VÀ BIỂN
Tác giả: Lê Thị Ngọc Thủy
Biển kia dù lặng hay sóng cao
Bóng trăng sáng dịu vẫn len vào
Chìm đắm thật sâu trong làn nước
Như lời thề hẹn tự khi nao
Sóng nước dâng trào như vuốt ve
Trăng lặng để nghe tiếng sóng thề
Xin được ngàn năm tình nồng ấm
Giữ chặt vầng trăng …chẳng cho về
Trăng cũng dịu dàng thề với ai
Soi sáng yêu thương suốt đêm dài
Dù cho sóng gió tình thay đổi
Trăng vẫn sáng soi chẳng ai hoài
Những ngày trăng sáng soi biển sâu
Tình tự miệt mài khi bên nhau
Bài yêu muôn thưở trăng và biển
Các cặp đôi yêu cũng mơ cầu.
THƠ TÌNH: TÌNH TRĂNG VÀ BIỂN
Tác giả: Ca Thương
Trăng sà xuống Biển rồi kìa
Biển, Trăng ôm chặt chẳng lìa xa nhau
Biển hôn Trăng nụ hôn đầu
Nụ hôn ngây ngất, lâu, sâu, nồng nàn…
Biển xanh cùng với Trăng vàng
Yêu nhau như thiếp yêu chàng đắm say
Cách xa nỗi nhớ đong đầy
Biển dậy sóng, Trăng phủ mây tím buồn
Làm sao Trăng gần Biển luôn
Má kề, môi chạm, tay ôm không rời
Để Trăng yêu Biển suốt đời
Trăng và Biển chẳng cách rời xa nhau ?
BÀI THƠ: TRĂNG BIỂN
Tác giả: Sinh Hoàng
Biển đêm nay đẹp lắm em ơi !
Lấp lánh lung linh tận cuối trời
Ngửa lòng biển thắm ôm trăng bạc
Mượt mà trăng chiếu biển chơi vơi
Tàu anh neo đậu bến ngàn khơi
Hứng từng giọt vàng óng ánh rơi
Nòng pháo thép mơ màng yên lặng
Ngước vươn cao cùng ngắm trăng trời
Trăng rạng ngời trải đến muôn nơi
Ở nơi anh bốn bề biển vắng
Ôi ! Đẹp quá biển vàng trăng thắm
Biển cùng trăng, Trăng Biển mặn mà
Chuyến hải hành vào phía khơi xa
Đã bao ngày lênh đênh sóng gió
Biển đêm nay lặng ru trăng tỏ
Anh chợt nghe bến nhớ gọi về.
BÀI THƠ: BIỂN NHỚ
Tác giả: Hồng Cẩm
Biển khắc khoải cuộn trào nỗi nhớ
Ánh trăng vàng vui ở chốn nao
Nghe chăng âm hưởng thét gào
Chữ mong-chữ nhớ…quyện vào câu thương
Biển vấn vương vào đường tình ái
Mộng mơ nhiều…đã phải lòng trăng
Tương tư ôm bóng chị Hằng
Tim côi loạn nhịp…không ngăn sóng cuồng
Câu luyến nhớ trào tuôn kỷ niệm
Trăng thượng tuần kiều diễm làm duyên
Sà vào lòng biển dịu hiền
Ái ân đang đượm…trăng liền vỡ tan
Ôi nghịch cảnh…đôi đàng chia cách
Mộng uyên ương…phủi sạch từ đây
Đớn đau biển nhớ trăng gầy
Chênh chao vũ khúc…hóa đầy bão giông!
THƠ TÌNH: TRĂNG BIỂN
Tác giả: Phương Đông
Trăng một bóng vàng soi tĩnh lặng
Biển êm đềm xa vắng ngoài kia
Đầu xuân gió nhẹ sẻ chia
Sóng trườn bãi cát trăng khuya tỏ bày.
Như từng đã bao ngày chưa nói
Cứ vụng về trên lối xa xưa
Trăng mờ biển cạn mây thưa
Ngọt ngào một thoáng giấc trưa yên bình.
Trăng biển đấy ân tình soi tỏ
Biển bạc đầu cứ ngó trăng lên
Nàng xuân vừa lướt qua thềm
Yêu kiều một dáng nhung mềm thướt tha.
Lời của biển bao la mãi mãi
Lời của trăng êm ái thầm thì
Tay cầm tay dắt nhau đi
Tình ca đẹp nhất là khi xuân về…
THƠ TÌNH BIỂN & TRĂNG
Tác giả: Khách Lãng Du
Đêm vắng cô đơn biển tĩnh lặng
Con sóng u buồn gọi trăng thanh
Lơ thơ Liễu rủ buông mành
Lao xao con sóng năm canh đợi chàng.
Trăng mơ màng la đà ngọn sóng
Đắm say trăng sóng cuộn khúc trào
Lung linh mặt nước đầy sao
Khúc say ngọn sóng ồn ào ấp trăng
Biển về đêm có trăng bầu bạn
Chốn loan phòng má gối tay anh
Dịu dàng dưới ánh trăng thanh
Anh ru em ngủ năm canh giấc nồng .
Má em hồng ánh trăng e ấp
Con sóng say ngọn sóng bạc đầu
Trăng ơi ! Xin chớ đi đâu
Đừng để sóng nhớ âu sầu nghe trăng.
Sợ trăng xa sóng òa thổn thức
Sợ em buồn nhẹ má trao hôn
Nhẹ nhàng âu yếm ôn tồn
Trăng thanh biển đẹp nụ hôn ngọt ngào .
BÀI THƠ: BIỂN
Tác giả: Trần Kim Anh
Biển đau khát vọng bền lâu,
Tìm trong nhân thế sẻ sầu uất u.
Ai người chia sớt thiên thu?
Hoài trong số phận ngục tù xác xơ.
Nguyệt tàn một bóng bơ vơ.
Giữa mênh mông biển bến bờ hư vô.
Tìm say tìm khát tìm thơ.
Truân chuyên lệ giãy khạo khờ hai ta…
Biển điệp trùng mãi xót xa.
Nguyệt em sáng tỏ nhưng là đáng thương.
Biển lao đao, biển dặm trường.
Ba chìm bảy nổi tai ương đã từng.
Nguyệt mê mải giữa muôn trùng,
Mênh mông Biển cả bập bùng sóng xô.
Biển dịu êm, Biển khát khô.
Nguyệt em ngụp lặn nhấp nhô sóng tình.
Biển hiền hoà giọt sương trinh.
Trong niềm khắc khổ một mình Biển thôi.
Trông ngoài Biển chả cút côi.
Chỉ trong sâu thẳm Biển đồi cô đơn…
Nguyệt buồn lang bạt ngõ hồn
Mê say Nguyệt cứ bồn chồn ước mơ.
Tìm trong thế giới nàng thơ
Một hình dáng đẹp lờ mờ… Biển anh.
BÀI THƠ: TÌNH BIỂN VÀ TRĂNG
Tác giả: Triệu Phú Tình
Em biết không chàng trăng lẳng lơ lắm
Chẳng yêu biển đằm thắm cả đời đâu
Tháng năm ròng biển cứ mãi âu sầu
Trăng chỉ đến mấy ngày rằm an ủi
Biển cô đơn hát bài ca buồn tủi
Than khóc hoài bạc búi đầu còn đâu
Trăng có biết lòng biển rất là sâu
Cứ lẳng lơ để biển đau giận dữ
Biển ghen hờn gom gió thành bão lũ
Chút bực dọc vần vũ trách tình trăng
Trăng đẹp nên vốn dĩ rất lăng nhăng
Lúc cùng mây bông đùa trăng ngả ngốn
Rảnh bên gió đi rong chơi khắp chốn
Vui hát hò vang rộn bốn phương trời
Nhưng là vậy biển vẫn chọn cả đời
Chỉ yêu trăng chẳng hoài vơi nước mắt
Biết bao giờ trăng mới về thắt chặt
Mãi bên biển dập tắt những đợi mong ?
Có bao giờ là như thế được không
Biển yêu ơi thôi đành lòng đi nhé
Hạnh phúc đợi chờ hãy cứ mạnh mẽ
Sự thật nào cũng vui vẻ yêu thương.
BÀI THƠ: TRĂNG VÀ BIỂN
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Anh biết không trăng đêm nay đẹp lắm
Nét dịu dàng thật đằm thắm kiêu sa
Biển lung linh in bóng ánh trăng ngà
Biển và trăng chan hòa cùng với sóng
Biển vẫn biết trăng trên trời cao rộng
Lòng biển sâu thơ mộng quyện cùng trăng
Biển ước ao một lần đến cung hăng
Để cùng trăng dạo trong vườn hoa mộng
Trăng theo gió biển hờn ghen dậy sóng
Nổi bão dông biển động mãi không thôi
Nhưng ngàn đời tình biển mãi không rời
Bởi yêu trăng hết giận rồi lại nhớ
Tình biển trăng như mang cùng duyên nợ
Sóng vỗ về biển đâu nỡ xa trăng
Biển cuốn trôi hết phiền muộn trầm thăng
Để trăng mãi bên chị Hằng tỏa sáng.
Bình minh lên nắng hừng đông vừa rạng
Trăng trốn tìm ẩn khuất dưới vầng mây
Đợi đêm về trao hết biển hương say
Tình trăng biển mãi đong đầy như thế…
CHUYỆN TÌNH TRĂNG VÀ BIỂN
Tác giả: Hòa Phan
Biển đã biết yêu trăng từ dạo ấy
Khi đò chiều lạc khát giữa dòng trôi
Gió chênh vênh, mây lững thững bồi hồi
Yêu mở lối gọi hồn thơ trẻ lại.
Góp cỏ hoa xây lâu đài tình ái
Nối cầu vồng qua núi cách sông ngăn
Đêm lầu hồng nhìn ngắm vệt sao băng
Tay nhè nhẹ nhón lên chùm thơ mỏng.
Biển đâu biết ghềnh sâu từng đợt sóng
Vẫn thời gian xô mãi đến bây giờ
Dẫu trăng về tắm biển những chiều thơ
Quên có lúc đã rơi bên triền sông vắng.
Biển và trăng một đời sâu nặng
Để tương tư hoá khúc nhạc tình,
Mãi mê lòng, mê mãi những chiều xinh
Mùa hạnh phúc dẫn trăng về chung lối.
Muộn một đời yêu, nên tình rất vội
Vẫn hằng đêm níu lấy những lời ca
Miền nhớ thương bàng bạc rộng bao la.
Bình minh đến trăng lại về nơi xa ấy.
Biển còn lại những vần thơ hờn lẩy,
Dập dềnh trôi theo sóng cả cuộc đời.
TÌNH BIỂN….. TÌNH TRĂNG
Thơ: Bằng Lăng Tím
Biển vẫn thế ngàn đời không thay đổi
Biển yêu trăng biễn trỗi khúc nhạc tình
Vạn vì sao trên biển biếc lung linh
Trái tim biển chỉ có mình trăng hiểu.
Trăng trên biển ánh chiếu vàng êm dịu
Biển ôm trăng không thể thiếu trong đời
Tình của trăng bao la cả khung trời
Bên tình biển ngàn lời yêu dành tặng.
Tiếng sóng ru đêm yên bình sâu lắng
Biển cùng trăng thỏa sức ngắm cùng nhau
Trăng khuyết tà lòng biển cũng rạn đau
Biển dông bão trăng úa nhàu thương nhớ!
Biển và trăng khúc tình thu duyên nợ
Biển xa trăng thương nhớ mãi đầy vơi
Trăng lặng im bên biển biếc không rời
Tình trăng biển muôn ngàn đời bất diệt.