Tổng hợp những bài thơ 20-11 hay viết về thầy cô giáo, trường lớp. Đây là chùm thơ 20-11 tổng hợp với nhiều thể thơ khác nhau.
BÀI THƠ: THÁNG 11 TRI ÂN
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Tháng mười một nắng vàng quanh lối cũ
Tôi về trường lưu luyến kỷ niệm xưa
Thầy cô xưa bây chừ đã già nua
Còn mấy người đứng giảng bài giáo án.
Nhớ lúc đó tuổi con còn nhỏ lắm
Mái đầu thầy đã lấm tấm hoa râm
Cô lem nhem đôi mắt với kính râm
Dàn trải ra bao khung trời mơ ước.
Trường còn đó đổi thay nhiều hơn trước
Đời cô thầy còn thiếu trước hụt sau
Thầy già nua ốm yếu lại hanh hao
Vẫn cặp kính rệu rạo lòng vẫn sáng.
Đời thầy cô ví như trang giáo án
Ngày một dày và ngày một úa vàng
Tuổi trẻ con chắp cánh bước hồng hoang
Có mấy đứa nhắc tên thầy cô cũ.
Bao thế hệ thầy trò dầy bụi phấn
Người tiếp người lớp tiếp lớp ra đi
Ơn cô thầy chúng con mãi khắc ghi
Cành hoa thắm tri ân thầy bất diệt.
BÀI THƠ: NGÀY HIẾN CHƯƠNG
Tác giả: Hồ Như
Đến ngày Nhà giáo hiến chương
Công to việc lớn chuyện thường vô tư
Nhớ lúc học mới u, ư
Đến khi danh phận tiến từ … thấp, cao
Nhìn lên ta thấy trời cao
Nhìn ngang mặt đất ai nào nhớ – quên
Chẳng ai tránh được tự nhiên
Học thầy, học bạn mới nên làm người
Chơi mà học, học mà chơi
Học văn, học lễ, học người hơn ta
Học thầy cô, học người nhà
Những người mình học đều là THẦY – CÔ
Vần thơ viết… đọc thấy khô
Nhưng là tâm huyết để tô nghĩa thầy
Học đi, học lại chưa đầy
Mới là tiến thủ có dầy trí minh
Cũng là một kiếp nhân sinh
Yêu thầy nhớ giữ cho mình thanh tao.
***Thơ liên quan: Chùm thơ lục bát tri ân, nhớ ơn thầy cô giáo hay nhất
THƠ TẶNG THẦY CÔ
Tác giả: Cẩm Chi Châu
Viết tặng thày cô một bài thơ dang dở
Viết nửa câu rồi vẫn trăn trở vào ra
Định tặng thày cô dù chỉ một nhành hoa
Cũng cảm thấy vui vì làm tròn chữ hiếu
Viết tặng nhành hoa có ai đâu để hiểu
Em biết thày cô đâu có thiếu cành hoa
Vẫn trồng thành người ngan ngát cả vườn hoa
Rộn tiếng cười vui vạn lời ca không thỏa
Thầy cô cho em nụ hoa thơm kết quả
Dạy cho chúng em từng câu chữ cuộc đời
Rèn luyện chúng em nên cuộc sống thành người
Nhưng em cảm thấy không đủ lời để tả
Em muốn ví thày như ngọn nến đang tỏa
Tự đốt chính mình soi các ngả em đi
Âm thầm lặng lẽ một cuộc sống từ bi
Nhưng em vẫn thấy có điều gì còn thiếu
Em mua chút quà đến thày cô kính biếu
Mới nhận ra rằng điều còn thiếu trong thơ
Bài thơ viết dở nay tiếp những ước mơ
Em đã hiểu rồi giở bài thơ viết tiếp
Mái tóc bạc phơ cuộc đời và sự nghiệp
Như người lái đò sống kiếp trầm luân
Mặc cuộc sống đời đang hối hả xoay vần
Mải miết đưa người qua con sông tri thức
Người người qua sông nhớ lái đò gắng sức
Người lái đò ngang chẳng nhớ nổi ai qua
Bạn tự vấn mình trong cả cuộc đời ta
Đã bao lần rồi thăm thày cô dạy dỗ
Thầy cô nhớ lắm nhưng có ai thổ lộ
Nhớ các em nhiều tâm, đức độ người qua
Đến thăm thày cô thấy lệ ứa tràn ra
Nhớ công ơn thày một nhành hoa em tặng.
***Thơ liên quan: Chùm thơ lục bát chúc mừng thầy cô giáo nhân ngày 20-11
BÀI THƠ: NGƯỜI THẦY ĐẦU TIÊN
Tác giả: Thu An
Nhớ ngày con tuổi ấu thơ
Cha thay cô giáo y tờ dạy con
Nét chữ con viết còn non
Tự tay cha uốn cho con vững vàng.
Qua xuân, hạ đến,… đông sang
Trời mưa phùn gió bấc càng thấu xương
Cha đi công tác muôn phương
Xe thì xịt lốp ngoài đường cha lo.
Ở nhà bao việc nhỏ to
Cùng mẹ gánh vác cha lo từng ngày
Dạy con học hành hăng say
Chăm chỉ, ngoan ngoãn lời này khắc ghi.
Nhớ sao cái buổi đi thi
Mì tôm ăn sống con thì vẫn ngon
Trở về cha mừng đón con
Đãi cho một bữa căng tròn mới thôi.
Thời gian thấm thoắt lặng trôi
Tóc cha bạc trắng da mồi tuổi cao
Thương cha con thầm ước ao
Cha ơi trẻ lại ngày nào dạy con.
THƠ TÔN VINH NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20-11
Tác giả: Ngô Đăng Hội
Người đi xa khắp muôn phương
Nhớ ngày nhà giáo tìm đường về đây
Thầy trò tay nắm bàn tay
Bao nhiêu kỉ niệm đong đây cuộn dâng
Về trường lòng dạ bâng khuâng
Ngày còn đi học thầy nâng đỡ nhiều
Dạy trò nhuần nhuyễn mọi điều
Tình thày thắm thiết yêu chiều học sinh
Nay ngày xã hội tôn vinh
Từng đoàn,từng tốp cựu sinh kéo về
Bờ mi giọt lệ cận kề
Bao nhiêu kí ước theo về hôm nay
Như là mình mới chia tay
Ngày nào cũng muốn hàng ngày tới đây
Ngày nào mặt vẫn thơ ngây
Mày nay mặt đã có đày nếp nhăn
Công việc đâu có khó khăn
Hay là dấu ấn lộn lăn thương trường
Dù rằng Nam- Bắc muôn phương
Chúng em luôn nhớ mái trường, thầy cô.
THƠ TẶNG CÔ GIÁO VÙNG CAO
Tác giả: Bằng Giang
Em là Cô Giáo đáng yêu!
Quê em xa lắc…xứ nghèo vùng cao
Ngày mưa thác lũ tuôn trào
Hôm nắng cháy mặt ào ào gió lên…
Đường đèo dốc xuống dốc lên
Ngày ngày em vẫn lỏi len xuyên rừng
Buổi trưa em nghỉ tại trường
Ăn nắm cơm nguội, nước tương, xì dầu…
Chiều về trời sập tối mau
Em còn tranh thủ tưới rau chăn gà
Đảm đang công nước việc nhà
Ăn xong bữa tối cũng là nửa đêm…
Mở trang Giáo Án soạn thêm
Đó đây gà gáy, ngọn đèn dầu khô…
Trời vừa hửng sáng tinh mơ
Núi non trùng điệp sương mờ phủ quanh.
Việc nhà thu xếp thật nhanh!
Thứ bảy – Chủ nhật một mình lên nương
Một tuần năm buổi đến trường
Suốt năm chỉ một đoạn đường em đi…
Thương Em Chả Biết Nói Chi
Yêu Em Anh Chẳng Có Gì Tặng Em
Bóng hình em – Khắc trong tim!
Rõi theo từng bước đường em gập ghềnh…
Tình ta chan chứa mông mênh
Hướng về bến đỗ thác ghềnh xa xôi…
Con tim chung một nhịp đôi
Nhắn gửi Cô Giáo ngàn lời…Yêu Thương!
THƠ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Hoàng Lan
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa
Dấu ấn thời gian kể chẳng vừa
Bạn hữu còn đây thầy đã khuất
Đâu rồi tiếng giảng, học trò thưa
Nắng ngủ trên vai gợi nhớ đầy
Đôi tà áo trắng tuổi thơ ngây
Ôm nghiêng tập sách giờ tan học
Để gã tình si trải mộng gầy
Người theo gót Ngọ thuở xuân hường
Đến tận bây giờ vẫn luyến thương
Chiếc lá trơ xương còn ép vở
Chùm hoa hái trộm nở bên tường
Lũ bạn hồn nhiên mấy đứa về
Đôi người lỡ vận náu ngoài quê
Vài trang nữ sắc quên thời cuộc
Giấu kín tâm tư những ước thề
Sân buồn quạnh vắng nắng lưa thưa
Kỷ niệm thân thương ngỡ mới vừa
Ký ức êm đềm như vẫy gọi
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa.
***Thơ liên quan: Chùm thơ hay viết về thầy cô giáo vùng cao, vùng sâu-xa
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ 20-11 thật hay với nỗi nhớ về Thầy cô, trường lớp,.. Hãy cùng chia sẻ cảm xúc, kỷ niệm của bạn về mái trường, thầy cô ở phần bình luận bên dưới nhé!.
Gần đến ngày nhà giáo
HÙNG có Chút tâm sự buồn khi nhớ về tuổi thơ dốt chữ..
HÙNG nhớ khi xưa hùng học muộn 2 năm
Khi đến trường học được 2 mùa phượng nở
Vào đầu năm thứ 3 cũng là năm cuối cùng Hùng không còn đến trường..
Vì lúc nhỏ hùng học rất dốt thường bị thầy cô khẻ tay..và nhéo hai lỗ tai rất đau..
Có một lần Hùng không thuộc bài. Thầy bắt Hùng ra cửa đứng úp mặt vào tường cho đến khi gần tan học..trong lúc đó Hùng vô cùng sấu hổ với chúng bạn và rất tủi..cho nên một phút suy nghĩ nông cạn bỏ cả sách vở tại trường về thẳng nhà..và từ đó Hùng mãi không còn đến trường..cho nên giờ con chữ đối với Hùng rất quý khi Hùng viết được lên những vần thơ này..tuy rằng không hay..nhưng đó cũng gọi là sự cố gắn của mình..vì hùng quá yêu thơ nên luôn luyện tập nên mới có những vần thơ gọi là..
Giờ nghĩ lại cảm xúc tí..cả nhà có xem cũng đừng buồn.. Nhất là ai bên nghành nhà giáo…đừng buồn vì những câu thơ hùng viết lên đây nhé..có gì không phải cho Hùng xl tại đây..chúc cả nhà buổi trưa vui vẻ ngon miệng..
KÝ ỨC TUỔI ĐẾN TRƯỜNG
Trong ký ức tôi thường buồn tủi
Khi nhớ về những buổi đến trường
Nhớ lại tôi bỗng xót thương
Chân không đi dép đoạn đường rất xa..
Còn quần áo không ra gì cả
Rách tả tơi nhìn quá tủi hờn
Bạn bè ăn trắng mặc trơn
Thầy cô ưu ái quý hơn tôi nhiều..
Khi giảng dạy yêu kiều nhỏ nhẹ
Còn riêng tôi mạnh mẽ vô cùng
Cảm nhận không được phan dung
Không như bè bạn không chung một chiều..
Những thắc mắc bao điều tôi nghĩ
Sao thầy cô ấu trĩ riêng mình
Hay do tôi không thông minh
Thầy cô không có niềm tin ân cần..
Thời khắc ấy dần dần chán nản
Với mái trường phấn bản ươm mầm
Tôi đây lặng lẽ âm thầm
Không còn đến lớp từ năm lên mười..
Nay nghĩ lại khoảng đời tuổi trẻ
không niềm tin mạnh mẽ vượt qua
Giờ đây tôi mới hiểu ra
Nhân văn chữ nghĩa mớ là quang vinh.!
Thơ Nguyễn Hùng
13/11/2020
Văn thơ không phải dựa vào học nhiều hay ít, có người có bằng thạc sĩ hay tiến sĩ họ cũng không làm nổi một bài thơ, thơ phát sinh từ con tim và khối ốc, chỉ cần ta yêu nó là xuất khẩu thành thơ, họ học cao họ làm thơ đường luật, mình học dốt nghĩ sao làm vậy, tình yêu cảnh vật chung quanh ta tất cả đã nói lên thơ,ta chỉ bỏ công tích cóp sao cho ngay vần ngay chử sẻ thành thơ, nói về học dốt chị cũng là thượng đỉnh, dốt me
Tâm sự gì mà nghe ôi xót xa.
Thương cho số phận bôn ba giữa đời.
Tuổi thơ đáng lẻ vui tươi.
Nhưng do hoàng cảnh một thời tạo nên.
Chuyện gì qua cho nó qua người nhé.