Tuyển chọn những bài thơ hay viết về vẻ đẹp, tình yêu, cuộc sống, con người vùng đất Quy Nhơn (Bình Định). Bên cạnh đó là những bài thơ tình viết về biển Quy Nhơn thật hay, buồn, lãng mạn.
Thơ hay viết về Quy Nhơn (ảnh: internet) |
Nhớ Quy Nhơn
Tác giả: Thái Bình
Hãy về thăm Quy Nhơn dù xa cách !
Vẫn ngọt ngào dòng sữa mẹ quê hương
Thăm trường xưa lối cũ với con đường
Thăm giáo xứ chính tòa đêm cầu nguyện!
Thương biết bao suối mơ chiều Ghềnh Ráng
Dốc Mộng Cầm năm tháng phủ rêu phong!
Thương người yêu bé nhỏ mãi chờ mong
Thương bạn cũ tuổi hồng thời chung lớp
Vẫn còn đây Quy Nhơn chờ sum hợp
Như mẹ hiền nơm nớp đợi chờ con !
Xa con rồi lòng nẹ khóc nỉ non!
Sao không thấy con về thăm đất mẹ ?
Biển Quy Nhơn chiều nay cơn gió nhẹ !
Miên man buồn rơi lệ nhớ thương ai !
Giọt mặn nào rơi xuống chát bờ môi
Không ngăn nổi dòng trôi theo bờ cát!…
Tình Của Biển
Tác giả: Nguyên Ngọc Thiên Băng
Tôi tiễn anh về với thành phố biển
Quy Nhơn ơi! Tình yêu của tôi ơi!
Đã cho tôi những cảm xúc tuyệt vời
Cho tôi biết màu tình yêu của biển.
Tôi cảm nhận trái tim mình hòa quyện
Dẫu đường dài chẳng thể thốt thành câu
Tôi thầm ước thời gian chớ qua mau
Hai mái đầu còn chưa nhìn thẳng mặt.
Quẹt bàn tay cho mau khô nước mắt
Để ai kia không kịp thấy lệ rơi
Trái tim tôi như bỗng hóa đơn côi
Người về nhé biết khi nào gặp lại.
Nắm bàn tay chúng ta còn ngần ngại
Nào dám đâu dù chỉ cái chạm tay
Đành lòng sao trái tim cứ mãi say
Tình của biển sao dạt dào đến thế.
Tôi vẫn biết yêu anh là không thể
Trái tim ơi ! Đừng chớ vội yêu bừa
Dẫu mai sau và cho mai sau nữa
Anh chỉ là tình biển của Quy Nhơn.
Tại làm sao ta cứ muốn keo sơn
Một trái tim đã thuộc về người khác
Thà cứ để trái tim mình khao khát
Còn hơn đời biển man mác nổi buồn.
Anh ơi anh,! Tình biển trải muôn phương
Xa phố thị biết anh còn có nhớ
Một cô gái chốn Sài Thành cởi mở
Đón chờ anh quay lại chốn nơi đây.
Quy Nhơn ơi! Hãy cứ thoảng như mây
Bay khắp nẻo quê nhà Quy Nhơn nhé
Để tình yêu mãi bồi hồi ngực trẻ
Tình biển ơi!!!!rạng rỡ một màu xanh.
Tháp Đôi ở Quy Nhơn (ảnh: internet) |
Xuân Về Trên Thành Phố Quy Nhơn
Tác giả: Nguyễn Đức Quận
Đông lạnh giá vẫy tay chào Phố Biển
Quy Nhơn ơi! sông núi đã vào xuân
Bờ cát lặng im, con sóng reo mừng
Thuyền ai đợi mờ xa ngoài vách núi
Chiều dần buông con đường quen mờ lối
Ánh đèn lên rực sáng phố reo vui
Quán nửa khuya rộn rã tiếng nói, cười
Đêm huyền ảo, lung linh cùng vô tận
Bình minh lên, vừng hồng theo gió lộng
Biển khát khao giọt nắng ấm làn da
Sóng vỗ êm, ru nhẹ tấm ngọc ngà
Viễn khách bước, cát kéo chân chậm lại
Biển Quy Nhơn con thuyền về mát mái
Cá đầy khoang, chở nặng những niềm tin
Sóng lặng yên, bão tố cũng yên bình
Dân chài lưới vượt trùng khơi vững tiến
Cù Lao Xanh nhấp nhô cùng sóng biển
Ngọn hải đăng sừng sững đứng hiên ngang
Một trăm năm vẫn giữ tấm lòng son
Tỏa ánh sáng thủy chung soi dẫn lối
Bán đảo Phương Mai, dáng Rồng nằm đợi
Tượng Đức Thánh Trần ngạo nghễ vươn cao
Thị Nại đêm về lấp lánh ngàn sao
Cầu Nhơn Hội đèn đường cong vệt sáng
Buổi tinh mơ khi mặt trời ló dạng
Dòng người đi sương trắng phủ dần tan
Sóng biển reo theo tiếng nhạc rộn vang
Bài thể dục nhịp dồn chân đều bước
Nỗi khát khao mong ngày mai có được
Đường phố vui, xuân thắm những sắc hoa
Niềm hân hoan rực sáng mắt mẹ già
Quần áo mới, bầy chim non tung cánh
Chiều cuối năm gió từng cơn se lạnh
Rừng hoa tươi nở nụ đón khách mua
Giàn pháo hoa đứng đợi phút giao thừa
Người mở hội đón xuân về Phố Biển
QUY NHƠN NỖI NHỚ
Tác giả: Nguyễn Văn Chiểu
Làm sao quên được Qui Nhơn
Tuổi thơ in bóng dấu chân mọi đường
Từ ngày cất bước ra trường
Vùng cao đồi núi mái trường thân yêu
Đêm nghe gió núi hú kêu
Lòng tôi quạnh quẽ như ai trêu mình
Canh khuya gió trở giật mình
Ngồi mơ tưởng lại bóng hình Qui Nhơn
Những ngày sóng biển giận hờn
Bên bờ biển vắng cô đơn một mình
Những đêm thắm mộng tình xinh
Dây hoa muống biển cuộn mình nhìn trăng
Biển xanh rặng liễu chị hằng
Trăng soi ánh tỏa sương giăng màn trời
Một ngày thuyền bỗng xa khơi
Biển kia nổi sóng lòng tôi rối bời
Người đi khuất nẻo phương trời
Tôi buồn lên núi tìm đồi hoa sim
Nay về tìm dấu chân chim
Biển sô sóng dạt biết tìm nơi đâu
Lâu đài bằng cát tan trôi
Qui nhơn để lại lòng tôi vết buồn.
thơ tình biển Quy Nhơn (ảnh: internet) |
THƠ QUY NHƠN: GIÓ LÙA BIỂN KHÓC
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Đây Quy Nhơn quê hương Hàn Mạc Tử.
Anh vẫn nghe câu chuyện cũ về ông.
Chẳng phải đâu chàng thi sĩ chơi ngông.
Đem bán trăng mà trong lòng thổn thức.
Đêm trăng sáng cho hồn ai đau nhức.
Những khi trăng vàng là lúc lo âu.
Thương cho thân trai vỡ mộng tình sầu.
Khi người xưa bước qua cầu xa bến.
Quy Nhơn ơi có một lần ta đến.
Nghe về mối tình tơ nhện giăng giăng.
Biển hồng hoang quyện với ánh trăng.
Em cô gái như chị Hằng duyên dáng.
Nụ cười xinh cho hồn thơ lai láng.
Anh xin một lần làm bạn cùng em.
Để được bên nhau ngắm ánh trăng đêm.
Nghe tiếng sóng xô êm đềm bờ cát.
Em có nghe chăng biển buồn đang hát.
Về một người có phận bạc ngày xưa.
Mối tình buồn xưa xa cách trong mưa.
Anh bỗng nghe cơn gió lùa biển khóc.
THƠ TÌNH: BIỂN CHIỀU QUY NHƠN
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Chiều mùa đông về với biển Quy Nhơn.
Nhìn con sóng dập dờn bên ghềnh đá.
Biển nơi đây như quen mà như lạ.
Hoàng hôn tím mờ nhuộm cả chiều đông.
Biển dạt dào nước xanh biếc mênh mông.
Ngắm sóng xô nghe trong lòng rạo rực.
Phải nơi đây Hàn Sinh từng thổn thức.
Rút tơ lòng trong lồng ngực làm thơ.
Anh bước đi trên bờ cát bơ vơ.
Không có em anh thẫn thờ bên sóng.
Biển ồn ào mà lòng anh xa vắng.
Đếm dấu chân mình trên cát trắng buồn hiu.
Khi xa nhau mới thấy được một điều.
Anh đã yêu em rất nhiều em ạ.
Trong tim anh em luôn là tất cả.
Là người tình là bà xã yêu thương.
Khi bên nhau cũng cảm thấy bình thường.
Lúc cách xa mới vấn vương nhung nhớ.
Cầu Thị Nại về đêm (ảnh: internet) |
VỀ QUY NHƠN NHÉ EM
Tác giả: An Nguyên
Em về đây nhé cùng anh
Quy Nhơn biển biếc non xanh hiền hoà
Tình quê bình dị thiết tha
Như lời câu hát dân ca ngọt ngào
Nơi đây áo vải cờ đào
Vào nam ra bắc biết bao lẫy lừng
Tháp Đôi huyền bí vô cùng
Ngàn năm sương gió cũng chừng như quen
Cầu Đôi ai khéo đặt tên
Ai về Ghềnh Ráng ai lên Quy Hoà
Thăm nơi truyền thuyết Tiên Sa
Còn đây bãi tắm… trăng ngà mờ sương
Mây ngàn hoa cỏ tiếc thương
Bởi Hàn thi sĩ cuối đời đơn côi
Mộ bia nằm giữa lưng đồi
Sóng xô Bãi Trứng bồi hồi tình xưa
Em về anh đón anh đưa
Cà phê góc phố trốn mưa từng chiều
Trên cầu Thị Nại thân yêu
Gió vờn mây nước dập dìu khách qua
Đêm nhìn phố biển xa xa
Ngỡ vầng trăng khuyết bao la giữa trời
Em về đây nhé em ơi
Vần thơ anh ngỏ từng lời thiết tha!
Hạ tàn… Thu chớm nở hoa
Nhớ em, anh hát khúc ca… sum vầy
Này em nhé… hãy về đây
Quy Nhơn BIỂN NHỚ…. Dang tay đón chào.