Tổng hợp những bài thơ họa ảnh đẹp viết về Tình Mẹ thật hay, cảm động và ý nghĩa. Tình yêu thương mà Mẹ dành cho con lớn lao vô cùng, không thứ gì có thể so sánh được.
NHỮNG BÀI THƠ HAY, Ý NGHĨA VỀ TÌNH MẸ
#01.
TÌNH MẸ BAO LA – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ngày còn thơ đánh con xong mẹ khóc
Chỉ vì con trốn học bỏ đi chơi
Thấy con đau sao nước mắt mẹ rơi
Con rối rít nói những lời xin lỗi
Nhớ ngày xưa có một thời nông nổi
Vì ham vui bao cơ hội bỏ qua
Để mẹ buồn có lúc phải rầy la
Khi lớn lên con hiểu ra tình mẹ
Mẹ thương con luôn âm thầm lặng lẽ
Hy sinh cả đời chẳng kể công lao
Nhận đắng cay dành con hết ngọt ngào
Khi thấy con yêu buồn đau mẹ xót
Mẹ trồng cây mong ngày ra trái ngọt
Nuôi con ngoan cho sống tốt nên người
Thấy con vui mẹ sẽ nở nụ cười
Con đi xa mẹ khôn nguôi thương nhớ
Nay con lớn đã có con có vợ
Mẹ vẫn coi là thằng nhỏ ngày xưa
Tình mẹ bao la nói mấy cho vừa
Dẫu là biển đông cũng chưa sánh được.
#02.
TÌNH MẸ – Thơ: Châu Lê
MỘT mình mẹ..chăm đàn con dại
ĐỜI phận nghèo chẳng ngại gian nan
DÃI dầu số kiếp nặng mang
NẮNG mưa sớm tối nào than nửa lời
DẦM suốt buổi..ngoài trời giá rét
SƯƠNG phủ mờ gió thét đồng xa
NUÔI con cạn sức thân già
CON thời nhỏ dại thiếu cha..mẹ gồng
KHÔN con biết..tựa sông lòng mẹ
LỚN đáp đền con trẻ khắc ghi
TÌNH trao mẹ hết những gì
THƯƠNG yêu mẹ nhất không chi sánh bằng
DẠT buồn tủi..mẹ rằng hưởng phước
DÀO dạt tâm vui bước cuối đường
MỘT ĐỜI DÃI NẮNG DẦM SƯƠNG
NUÔI CON KHÔN LỚN TÌNH THƯƠNG DẠT DÀO.
#03.
TÌNH MẸ – Thơ: Thanh Tuyền
MẸ yêu dấu một đời vất vả
MANG trong tim biển cả tình thương
MỘT đời khổ cực trăm đường
NẮNG mưa Mẹ hứng ấm nhường phần con
HAI vai Mẹ đã mòn chai sạm
SƯƠNG gió lùa lạnh nám màu da
ĐEM về dệt những phong ba
RA thành manh áo làm quà con thơ
CHỢ xa tít mắt mờ Mẹ gánh
ĐỔI nhọc nhằn hiu quạnh lấy cơm
LÀM vì tất cả đàn con
ĐƯỜNG trơn chân Mẹ bước mòn đá chông
CON Ghi khắc Ân Lòng Tình Mẹ
ĐI hết đời nguyện sẽ yêu thương…
MẸ MANG MỘT NẮNG HAI SƯƠNG
ĐEM RA CHỢ ĐỔI LÀM ĐƯỜNG CON ĐI.
#04.
TÌNH MẸ TRONG CON – Thơ: Nguyễn Thị Thùy Nhung
Chiều nay gió thổi ngoài sân,
Bỗng dưng nhớ mẹ âm thầm lệ rơi.
Đời công nhân, kiếp phong trần,
Đâu bằng sự khổ vạn lần mẹ mang.
Nuôi con mẹ chẳng thở than,
Miễn sao con được bình an tháng ngày.
Mẹ tôi mặc áo sờn vai,
Đôi bàn tay cũng dần chai cả rồi.
Những gánh chè, những thúng sôi,
Mồ hôi mẹ đổ, quên ơn đặng nào ?
Mẹ ơi! Lòng mẹ dạt dào,
Bao la biển cả chứa nào đặng đâu.