Tổng hợp những bài thơ hay họa ảnh Hoa Quỳnh nở về đêm đẹp nhất. Hoa Quỳnh có nhiều loại, kyuc.net sẽ tổng hợp hết ở đây các bạn nhé!
Thơ & Ảnh hoa Quỳnh nở về đêm. |
BÀI THƠ: BẠCH QUỲNH
Thơ: Lãng Du Khách
Bạch quỳnh nở trắng trong đêm
Chị Hằng vành khuyết bên thềm ngắm hoa
Vốn do trời đất sinh ra
Sao em lại chỉ mặn mà về đêm
Hương sắc em tỏa dịu êm
Hương trà nồng ấm bên thềm anh say
Nhẹ nhàng mềm mại cánh tay
Hằng Nga tố nữ anh say tựa vào
Bầu trời chẳng một ánh sao
Say vầng trăng khuyết dọi vào quỳnh hoa
Trắng hoa tinh khiết đậm đà
Hương hoa hay chính ngọc ngà hương em
Chỉ biết anh uống say mèm
Chỉ biết quỳnh nở anh xem uống trà
Cũng là thưởng thức nở hoa
Mà sao thú lạ thanh tao vô thường
Đành rằng quỳnh nở ngát hương
Sao quỳnh chỉ tỏa sắc hương đêm buồn
Để ta trà uống thức luôn
Để em phải khổ phải buồn cô đơn
Để em trách móc dỗi hờn
Còn ta mải ngắm bông lơn hoa quỳnh!
BÀI THƠ: QUỲNH
Thơ: Thang Nguyen
Lặng lẽ trong đêm một đoá quỳnh
Cho người thưởng ngoạn nét đang xinh
Uốn lượn khoe hình trong đêm tối
Thu mình khép dáng lúc bình minh
Trong trắng dịu dàng bung nhuỵ nõn
Thuần khiết yêu kiều giấu nét trinh
Chén rượu đưa môi đà chếnh choáng
Ngà ngà cứ tưởng mới vừa rinh.
Hồng Quỳnh (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: HỒNG QUỲNH
Thơ: Lãng Du Khách
Em là một đóa hồng quỳnh
Được người yêu thích giữ mình không kiêu
Quỳnh em dáng nở rất phiêu
Mà lại sinh nở sáng chiều tùy duyên
Sắc thì hồng thắm dịu hiền
Là quỳnh lại sống triền miên nhiều ngày
Do người yêu thích đổi thay
Đâu cần đêm nở mà ngày cũng sinh
Người thương thay phận đổi hình
Kết duyên cha mẹ nên sinh quỳnh này
Cha quỳnh vốn thích nở ngày
Mẹ thì chỉ muốn không thay dáng hình
Thanh Long là cha của quỳnh
Kết duyên cùng mẹ là quỳnh nở đêm
Nay em sinh nở bên thềm
Tỏa hương khoe sắc cả đêm lẫn ngày
Mà em cũng chẳng tàn ngay
Trong vòng tay mẹ vài ngày ngát hương
Em là hồng quỳnh dễ thương
Là loài hoa quý vô thường thời gian !
Thơ hay về hoa Quỳnh (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: HOA QUỲNH
Thơ: Lãng Du Khách
Quỳnh thơm quỳnh ngát hương hoa
Nhưng quỳnh lại quá kiêu sa với đời
Tại sao chỉ cánh hoa rơi
Buông lơi trước gió mà đời phải say
Quỳnh đâu có nở ban ngày
Chẳng qua quỳnh sợ nắng say thân mềm
Vậy nên quỳnh chỉ nở đêm
Để ta thức trắng lại thêm ấm trà
Ta cùng bạn thưởng thức hoa
Mùi hương hoa quyện hương trà ta say
Hồn ta hồn bạn ngất ngây
Trà chưa tàn ấm quỳnh đây xin chào
Than ôi một thú thanh tao
Thương hoa tiếc nguyệt cùng sao trên trời
Quỳnh ơi chỉ cánh hoa trời
Cớ sao quỳnh lại sa đời hỡi em
Hèn gì em ngắn đời em
Làm cho anh phải say mèm cố tri!
BÀI THƠ: NGỮ TỮU QUỲNH HOA
Thơ: Ngọc Sơn Nguyễn
Dịu nhẹ sương đêm toả sắc ngời
Chung trinh dáng ngọc đoá Quỳnh tươi
Xuyên lòng khách lữ hằng đêm ngắm
Nhuỵ thắm hoa xinh diểm lệ khơi
Một đoá tinh khôi lòng giá lạnh
Hương đêm thức giấc nắng mai rời
Vô thường hỷ lạc sầu tương hội
Chếch choáng men nồng chén cạn vơi !
Thơ hoa Quỳnh nở muộn dưới ánh trăng (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: QUỲNH GIAO
Thơ: Hoa Chu Văn
Trời đêm xuống hoa Quỳnh nở trắng
Trong khoảng không tĩnh lặng bao la
Ánh trăng lồng với sắc hoa
Bầu trời mặt đất giao hòa vào nhau
Trong bóng tối một màu thuần khiết
Quỳnh cùng Giao khúc triết giao hòa
Nồng nàn thơm ngát mùi hoa
Gieo vào nỗi nhớ sao mà đậm sâu
Quỳnh chỉ nở bền mầu trong trắng
Một đêm dài thanh vắng mà thôi
Trăng khuya cứ lặng lờ trôi
Cho Quỳnh ấp ủ bồi hồi bên Giao
Mối tình đó ai nào có biết
Quỳnh bên Giao thắm thiết mộng mơ
Ánh trăng khi tỏ khi mờ
Quỳnh như cô gái đón chờ tình Giao
Nhớ em lắm đêm nào cũng vậy
Màn đêm về anh thấy nhớ em
Ngắm Quỳnh Giao ấy mà thèm
Ước gì em đứng sau rèm đợi anh.
Thơ Quỳnh Hương (ảnh: internet) |
BÀI THƠ: QUỲNH HƯƠNG
Thơ: Triệu Hoàng Dung
LẶNG LẼ NƠI NÀY giấc ngủ êm
QUỲNH HƯƠNG lộng lẫy nở bên thềm
VƯỜN XƯA chuyển vụ im lìm gió
CÕI TẠM giao mùa vắng vẻ đêm
Khắc khoải HOA BUỒN duyên phận cũ
Triền miên BIỂN NHỚ võng trăng mềm
RU ĐỜI ĐÃ MẤT … âm thầm vọng
Để VẾT LĂN TRẦM nhạt nhẽo thêm.
P/s: Các từ viết HOA là tên các ca khúc của cố nhạc sĩ TRỊNH CÔNG SƠN )
BÀI THƠ: CHUYỆN TÌNH QUỲNH GIAO
Tác giả: Thủy Tiên
Chuyện rằng xưa lắm rất là xưa
Thiếu nữ tròn trăng tuổi mới vừa
Nòn nõn tên Quỳnh trông diễm lệ
Nết na thuỳ mị thấy liền ưa.
Duyên thầm buôn bán để đỡ đần
Mẹ goá con côi khổ phận thân
Thanh tú thư sinh Giao học giỏi
Yêu nàng quyết chí đỗ thành nhân.
Thầm nhớ thương Quỳnh cậu ấm quan
Cậy thân ỉ thế muốn yêu nàng
Học lười làm dở nên dù dốt
Lấy chức đem quyền ép bởi sang.
Mẹ già nghèo khó cũng không cam
Gả bán con ngoan phải kẻ phàm
Dùng kế hoãn lui vài vụ hạt
Chờ Giao mũ áo bước khôi hoàn.
Cứ vậy trông chờ đã mấy năm
Chim trời bóng cá biệt không tăm
Chàng trai thủa ấy đi rồi nhỉ
Tháng lại ngày qua chẳng đến thăm.
Sức ép nhà quan rất khổ tâm
Lên chùa Quỳnh cắt mối duyên trần
Ông Tơ bà Nguyệt trêu đùa ác
Khăn áo Giao về đứt ái ân.
Nàng Quỳnh thương nhớ bóng người xưa
Kinh kệ sớm hôm cũng tựa thừa
Chẳng ngủ quên ăn nàng kiệt sức
Một đêm trăng sáng vía hồn đưa.
Chàng Trai khắc khoải bởi tình yêu
Cố gõ cửa chùa đóng mất tiêu
Tiều tuỵ thân chàng tương tư chết
Mộ kia Giao mọc dưới áng chiều
Tro tàn bụi cốt kiếm người thương
Mọc kế bên Giao đấy má hường
E ấp bông Quỳnh như muốn tựa
Khiêm nhường trong trắng dịu thơm hương.
Từ đó nàng Quỳnh ở cạnh Giao
Trọn vẹn dấu yêu tự thủa nào
Hoa nở một lần như tình chỉ
Một người duy nhất đã đem trao.
Đêm buồn hoa nở trắng tinh khôi
Thời khắc vầng dương ló rạng rồi
Khép cánh khiêm nhường và lặng lẽ
Quỳnh xin dâng hiến trọn cuộc đời.