Tuyển tập những bài thơ viết về Ninh Bình thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Thơ ca ngợi vẻ đẹp, cuộc sống, con người và những địa điểm du lịch nổi tiếng ở Ninh Bình. Cùng với đó là những hoài niệm, nỗi nhớ về Ninh Bình của những người con hiện đang xa quê và du khách.
***Thơ liên quan: Thơ viết về Chùa Bái Đính thật hay & cảm xúc
Chùm thơ viết về tỉnh Ninh Bình với lời ca ngợi, tự hào
GIỮA ĐẤT NINH BÌNH – Thơ: Nguyễn Nhật
Chùa Bái Đính còn đây cổ tự
Đất Ninh Bình quá khứ hùng anh
Có Đinh Bộ Lĩnh tung hoành
Chiêm bình, Tống dẹp vang danh lẫy lừng
Bên Công Trứ một vùng hoa Cúc
Có Hán Siêu về Dục Thuý Sơn
Sông Vân triều xuống dập dờn
Chảy về cho đất Kim Sơn ngại ngùng
Xuân Quỳnh chợt nhớ nhung Thuyền Biển
Khắc Hiếu như hoài niệm Tản Đà
Giữa trời Non Nước bao la
Đắng cay Sông Đáy, xót xa Sông Hồng
Xuân Hương cố ưỡn ong Ba Dội
Cái Quạt thầm trêu chọc thế nhân
Khen ai tỏ mặt hồng quần
Dẫu từng đêm lệ tủi thân đàn bà
Riêng mình giữa đất Hoa Lư cũ
Một chút tình xin gửi Cố Đô
Trường An dừng bước hải hồ
Nghe thầm trong cõi hư vô tiếng Chèo.
CẢNH SẮC NINH BÌNH – Thơ: Trần Diệp
Ta về đất cổ chốn Trường Yên
Ngắm cảnh bồng lai Phật tọa thiền
Bảo tháp mây vờn trong nắng nhẹ
Chuông đồng vọng mãi đến Tây Thiên
Tràng An cảnh sắc thơm lòng núi
Bái Đính hương trầm ngát Động Tiên
Bạn hãy vào hang người Việt Cổ
Càng thêm ngưỡng mộ đấng siêu nhiên.
NINH BÌNH TA ƠI – Thơ: Đàm Mai Phương
Bức tranh sơn thủy hữu tình
Lung linh huyền thoại Ninh Bình quê tôi
Nhấp nhô trùng điệp núi đồi
Ai qua cũng thấy bồi hồi nhớ nhung
Hoa Lư cảnh đẹp nhất vùng
Xưa kia thời lý lập cung Thượng Hoàng
Giờ đây vững chãi khang trang
Đất lành chim đậu vẻ vang bao đời
Tràng An sông nước mây trời
Bồng lai tiên cảnh chơi vơi mơ màng
Thuyền đầy chở khách sang ngang
Về đây ngắm cảnh xốn xang hẹn hò
Râm ran câu chuyện nhỏ to
Để rồi lưu luyến bến đò thiết tha
Thiên nhiên cảnh sắc giao hòa
Người dân Bái Đính mặn mà thủy chung
Gia Viễn phát triển không ngừng
Nhà nhà hạnh phúc tưng bừng xóm thôn
Cúc Phương gìn giữ bảo tồn
Nho Quan Tam Điệp tâm hồn thảnh thơi
Đền Đinh lưu giữ muôn đời
Tướng quân Bộ Lĩnh ý trời sắc ban
Dẹp quân sứ loạn ngang tàn
Lên ngôi quyền quý song toàn oai linh
Đẹp thay mảnh đất Ninh Bình
Trai tài gái sắc thắm tình quê hương
Đi xa lòng bỗng vấn vương
Nhớ về kỷ niệm đến trường ngày nao!.
QUÊ MẸ CỦA TÔI – Thơ: Đàm Mai Phương
Ninh Bình quê mẹ ta ơi
Non xanh nước biếc, phương trời đẹp sao
Tràng An con gái ngọt ngào
Người dân Bái Đính dạt dào thủy chung
Nhấp nhô đồi núi điệp trùng
Bến sông nhộn nhip, đò cùng sang ngang
Cánh đồng nặng trĩu lúa vàng
Cò bay thẳng cánh mơ màng gọi nhau
Mùi thơm thoang thoảng hoa cau
Nhớ về lịch sử ngọn lau làm cờ
Đinh Bộ Lĩnh, được tôn thờ
Chiến công lịch sử bây giờ còn vang
Lũy tre phủ kín quanh làng
Hoa Lư cảnh đẹp ngỡ ngàng làm sao
Giờ đây rất đỗi tự hào
Bao nhiêu thế hệ lưu vào sử danh
Kinh đô thời Lý xây thành
Cùng quê Gia Viễn đất lành trời ban
Dựng xây hạnh phúc ngập tràn
Ninh Bình đổi mới bình an mạnh giàu!.
QUÊ HƯƠNG MÌNH TUYỆT QUÁ! – Thơ: Nguyễn Tử Chương
Mến tặng những người con của quê hương Ninh Bình.
Quê hương mình tuyệt quá phải không em?
Có những dãy núi non vô cùng kỳ vỹ
Lịch sử cố đô ngàn năm rồi em nhỉ?
Nay đã tự hào là di sản thiên nhiên
Mỗi xuân về lại đón khách mọi miền
Tụ hội về đây cầu dân an quốc thái
Bái Đính linh thiêng đã đi vào huyền thoại
Tràng An chuyển mình như có được phép tiên
Mảnh đất quê hương sinh ra những người hiền
Những doanh nhân tâm tài, những danh nhân văn hóa
Có phải chăng từ thiên nhiên hoa lá
Đã nuôi dưỡng con người vươn tới tận vô biên
Mỗi xuân về lại mở hội Trường Yên
Để khơi dậy tình yêu quê hương ta đó
Để tưởng nhớ vị vua hơn người từ thuở nhỏ
Truyền thống năm xưa, nay đã được kế thừa.
Chùm thơ cảm xúc của du khách khi đến với Ninh Bình
ĐẾN NINH BÌNH – Thơ: Nguyễn Thị Thanh Tỵ
Thủ vỹ ngâm
Du chơi vãn cảnh đến Ninh Bình.
Ngắm mãi vùng trời đất thánh linh.
Bái Đính bên này đan trẩy hội.
Tràng An chốn nọ dệt muôn hình.
Sông Vân núi Thúy vang lời đẹp.
Bích động kỳ lân rộn tiếng xinh.
Khúc nhạc chen thuyền luồn động đá.
Du chơi vãn cảnh đến Ninh Bình.
MỘT THOÁNG TRÀNG AN – Thơ: Tiến Đạt
Ngày qua thả gót giữa Ninh Bình
Đắm mộng phong trần nét đẹp xinh
Trí vẹn niềm tin chùa Bái Đính
Tâm tròn ý hợp với nhân tình
Trao dồi đức hạnh nơi thành kính
Thấu hiểu bao điều chốn hiển linh
Ngắm cảnh Tràng An liền núi vịnh
Trong lòng khởi sắc bước vô đình.
NINH BÌNH – Thơ: Nam Bùi
Ninh Bình cảnh đẹp thắm hồn thơ
Địch Lộng chớm xuân mải miết chờ
Bái Đính nghìn năm hương mãi tỏa
Vân Sàng vạn thủa khói hoài mơ
Đêm đêm Cốc Múa tràn huyền đượm
Sáng sáng Tràng An thẫm ảo mờ
Dục Thúy cùng em say cõi mộng
Lai Thành tửu quán khách còn ngơ!.
VỀ NINH BÌNH – Thơ lục bát: Bùi Anh Vụ
Tôi về thắng cảnh Tràng An
Suối dài xanh biếc rừng san non ngàn
Ninh Bình Bái Đính trưng đàn
Ai đưa đến đó phong lan tỏ bày
Tửu trà Bích Động đang say
Non nghiêng Suối liếc chốn này vấn vương
Vào chùa cúi lạy thỉnh hương
Linh thiêng Non Nước con thương tỏ tình
Lên chùa Bái Đính Ninh Bình
Làm sao ấy vậy nghĩa tình chúng sinh
Cầu xin còn ngỏ lòng mình
Thiền môn Bái Đính vẫn xinh tính tình
Thỉnh chuông mõ gõ tụng kinh
Nguyện cầu mãi tỏ tâm tình thật lâu
Hai tay chắp lạy nguyện cầu
Con xin phật độ ân sâu nghĩa nồng
Duyên bền nghĩa vợ tình chồng.
Khang ninh tất cả ruộng đồng tốt tươi
Xôm thôn ròn rã tiếng cười
Cháu con giang giỏi nên người trước sau.
CẢNH ĐẸP NINH BÌNH CHIỀU THU – Thơ: Triệu Quý
Miền quê phong cảnh hữu tình
Có chùa Bái Đính tâm linh tuyệt vời
Cùng nhiều hang động ai ơi
Du thuyền đón khách lời mời thân thương
Nơi đây rộng mở thương trường
Vừa lòng du khách thập phương đi về
Mây trời, hang động, sơn khê
Để bao lưu luyến tràn trề ý thơ
Thả câu ước mộng từng giờ
Đến vùng quê ấy trong mơ bồi hồi
Lời mời khắc nhịp tim côi
Cho lòng thổn thức để rồi nhớ nhung
Mãn thu đông tới vui cùng
Ngát tình đồng đội trùng phùng yến oanh
Ngọt sao tình bạn chân thành
Hòa dòng cảm xúc long lanh tình người.
NINH BÌNH YÊU THƯƠNG – Thơ: Mạc Anh Thư
Đến với Ninh Bình của Việt Nam
Nên vào vãn cảnh ở Thung Nham
Xong về Tam Cốc thăm là thích
Lại đến Tràng An viếng sẽ ham
Bích Động còn đây chuồn chẳng nỡ
Cúc Phương vẫn đó trốn sao cam
Trèo lên Hang Múa tha hồ ngắm
Bái Đính bình tâm lễ Phật đàm.
DU LỊCH NINH BÌNH – Thơ: Viết Văn
Xuân du lịch NINH BÌNH điểm đến
Bởi tình người dễ mến dễ thương
Trai tài , gái sắc muôn phương
Du xuân cầu lộc lên đường về đây
Chùa BÁI ĐÍNH đêm ngày hương tỏa
Chốn linh thiêng Vua đã … ngự cầu
Dân an quốc thái… bền lâu
Ngàn thu vọng mãi chuông lầu tiếng vang
Một quần thể TRÀNG AN di sản
Đinh Tiên Hoàng dẹp loạn , lên ngôi
Cờ lau bay khắp núi đồi
Dấu son lịch sử sáng ngời vùng quê
THUNG NHAM đến chiều về vãn cảnh
Từng đàn chim sải cánh bay về
Nguyên sơ non nước bốn bề
Bức tranh tuyệt mỹ say mê mẩn lòng
Đến BÍCH ĐỘNG nằm trong quần thể
Xếp hạng rồi đâu dễ… đổi ngôi
Nam thiên nhị động…bồi hồi
Nếu chưa đến được đứng ngồi không yên
Ngược tây nam lên miền sơn cước
Rừng CÚC PHƯƠNG đã được vinh danh
Chim kêu, vượn hót trên cành
Cây Trò ngàn tuổi mãi xanh nhất rừng
Xuôi vùng trũng xin đừng bỏ lỡ
Suối CANH GÀ nên nhớ ghé qua
Mạch nguồn trong núi chảy ra
Lộc trời hương đất đúng quà thiên nhiên
Vùng Gia Viễn nơi miền đất trũng
Đầm VÂN LONG đích thực hoang sơ
Có đàn voọc trắng.. .nên thơ
Ghi trong sách đỏ… đã lo bảo tồn
Khi ở lại hoàng hôn sẽ thấy
Đàn cò bay như vẫy như chào
Thỏa lòng bao nỗi ước ao
Những khu khách sạn ba sao tuyệt vời
Xuống KIM SƠN dừng nơi thị trấn
Vào nhà thờ như thấy thân quen
To cao, hoành tráng, đẹp bền
Công trình toàn đá xây lên…nhất vùng
Bao cảnh đẹp ý chung muốn đến
Cơ mà rồi phải hẹn…lần sau
NINH BÌNH mến khách đã lâu
Ngày xuân con én liệng bầu trời xanh
Chào quý khách.. .liền anh liền chị
Đã vui lòng như ý ngày qua
Lợn mường, dê núi, gà ta
Vài phong cơm cháy làm quà du xuân.
Chùm thơ nhớ về quê hương Ninh Bình của người xa xứ & du khách
Ở ĐẤT NINH BÌNH – Thơ: Nguyễn Nhật
Ai người trở lại Sông Vân đó
Cho gửi đôi lời tới Hán Siêu
Còn Vịnh Cúc khoe vàng trước ngõ
Vẫn bên Công Trứ ngắm mây chiều
Xuân Quỳnh có trách Thuyền chưa hiểu
Để Biển gieo hờn đẩy sóng xa
Bên Dục Thúy Sơn còn Khắc Hiếu
Ngồi mơ núi Tản với sông Đà
Tới Đèo Ba Dội đường xa quá
Nữ sĩ Xuân Hương thả mấy từ
Tình gửi Cố Đô làm xót dạ
Thăng trầm vẫn đó một Hoa Lư
Sông Hồng có thấu đời cô lữ
Dẫm bước giang hồ lắm nhục vinh
Bái Đính ta về ngôi cổ tự
Cầu duyên gặp ở đất Ninh Bình.
VỀ THĂM QUÊ NINH BÌNH – Thơ: Thơm Dinh
Con về thăm quê mẹ thân thương
Thăm Vân giang soi gương cùng núi Thúy
Ninh Bình ơi! Quê hương mình yêu quí
Dẫu xa xôi bao thập kỉ không quên
Nay về quê con về với Trường Yên
Thăm Bái Đính nơi linh thiêng hội tụ
Thuở xa xưa còn là nơi rừng rú
Dưới bóng lau vua Đinh hội tụ quân
Đuổi giặc thù xây đất nước ngàn xuân
Đem no ấm cho muôn dân khang thái
Nay nơi đây dòng Tràng An vàng trải
Khách về thăm mãi mãi chẳng muốn rời
Quê hương mình đẹp lắm Ninh Bình ơi
Ở nơi xa lòng bồi hồi nhung nhớ
Về Ninh Bình xuôi Kim Sơn đừng sợ
Biển mênh mông hoa cói nở muôn đời
Đến đây rồi thăm nhà thờ tuyệt vời
Toàn đá cổ tô ngời thêm Phát Diệm
Mùa NoEn giáo lương mình thân thiện
Dưới thánh đường cùng tha thiết yêu thương
Con trở về dạo một vòng quê hương
Chưa đi trọn đến Cúc Phương rừng biếc
Còn Nho Quan núi Cánh diều, Tam Điệp
Hẹn mùa sau con về tiếp hành trình.
YÊU NINH BÌNH – Thơ lục bát: Anh Dung
Hôm nay trở lại Ninh Bình,
Thăm lại mảnh đất nghĩa tình yêu thương.
Bồi hồi chân bước lên đường,
Bao nhiều kỷ niệm còn vương đến giờ.
Vân Long mảnh đất trong mơ
Cánh cò chấp chới xa mờ nước mây.
Xin dừng chân lại nơi đây,
Cúc Phương với những rừng cây bạt ngàn.
Lạc vào thắng cảnh Tràng An
Một vùng non nước trời ban đắm lòng.
Tam Cốc mơ mộng nắng hồng,
Thuyền bơi giữa chốn bềnh bồng phiêu du.
Cố Đô yên tĩnh Hoa Lư,
Vua Đinh đánh trận bước từ ấy ra.
Trầm mình suối nóng Kênh Gà
Rửa bao mệt nhọc quê xa mang về.
Thung Nham chưa tỉnh cơn mê,
Tiếng chim xao xuyến hồn quê gọi mời.
Linh thiêng Bái Đính giữa trời,
Thập phương du khách xa xôi tìm về.
Đắm chìm bảy món thịt dê,
Ăn xong lại muốn mang về quê hương.
Ốc núi đá món lạ thường,
Lạ lùng gọi khách thập phương đến nhà.
Cơm cháy đặc sản quê ta
Làm quà sau chuyến đi xa vui vầy.
Nem chua Yên Mạc ngất ngây,
Thanh tao hương vị đủ đầy Tràng An.
Nhà Thờ Phát Diệm hân hoan,
Bao nhiêu hoài niệm dâng tràn trong tôi.
Yêu thương mảnh đất ấy rồi,
Luyến lưu ánh mắt đôi môi dịu dàng.
Áo em trong gió mênh mang,
Xôn xao cả ánh chiều vàng Cố Đô.
NINH BÌNH QUÊ HƯƠNG – Thanh Long Nguyễn
Đường qua khe núi vòng quanh
Non xanh nước biếc như tranh họa đồ
Quê hương tôi đất Cố đô
Thời kỳ hào sảng cơ đồ Vua Đinh
Ngày nay đất nước thanh bình
Phát triển du lịch Ninh Bình quê hương
Chào mời quý khách thập phương
Tới đây du ngoạn Thiên đường trần gian
Vân Long, Bích Động, Tràng An
Cúc Phương, Bái Đính, ghé sang Kênh Gà
Xuôi về miền biển quê ta
Nhà thờ Phát Diệm thật là uy nghi
Công trình bằng đá diệu kỳ
Giao thoa kiến trúc, ôi kỳ diệu sao
Rẽ qua Yên Mô, Đồng Giao
Còn bao cảnh đẹp đập vào mắt ta
Yêu sao mảnh đất quê nhà
Ninh Bình từng bước vươn xa chuyển mình.
Những bài thơ tình viết về Ninh Bình dạt dào cảm xúc
ANH CÓ VỀ NINH BÌNH – Thơ: Đặng Hiển
Anh có về quê em không?
Quê em có những cánh đồng tốt tươi.
Con gái nơi đây tuyệt vời.
Má hồng, duyên dáng, nụ cười trên môi.
Quê em có Núi, có Đồi.
Cúc Phương rừng lá ngàn đời nguyên sinh.
Có Tràng An đẹp lung linh.
Có Chùa Bái Đính, Cung Đình nhà Vua.
Có Tam Cốc, Bích Động chùa.
Có Đinh Bộ Lĩnh, có vua Đại Hành.
Có Thung Nham động, cây xanh.
Hang Múa trăm bậc tường thành núi cao.
Có Tam Điệp, Dứa Đồng Giao.
Đến Me Gia Viễn, ta vào Vân Long.
Một vùng sinh thái nước trong.
Xem chim, muông thú rồi vòng Kim Sơn.
Ngắm biển, đồng Cói xanh rờn.
Thăm Nhà thờ đá Kim Sơn, chợ Cầu.
Ghé Yên Khánh ngó nương Dâu.
Về Tuyệt Tịnh Cốc xem mầu Bông Lau.
Xem núi Non Nước cùng nhau.
Đến Yên Mô hát “Yêu nhau thì về”.
Thưởng thức Cơm cháy, thịt Dê.
Ninh Bình em đó đẹp mê lòng người./.
MỜI ANH ĐẾN QUÊ EM – Thơ: Lan Phạm
Mời anh đến với quê em nhé
Ngắm gió chiều ru nhẹ ý thơ
Cảnh quan có tự bao giờ
Ninh Bình đất mẹ nên thơ hữu tình
Về anh nhé chúng mình cùng ngắm
Cúc trải vàng say đắm hồn ta
Trường Yên sừng sững nguy nga
Hoàng Long gió thoảng ru ta ấm lòng
Quê em có dòng sông chảy mãi
Núi Cánh Diều một dải bao la
Rừng vàng đẹp lắm anh à
Chùa thiêng Bái Đính gọi ta trở về
Mời anh đến miền quê đầy nắng
Hạt lúa vàng trĩu nặng sai bông
Cải kia nay cũng ra ngồng
Bõ công bác mẹ vun trồng sớm hôm.
DU LỊCH NINH BÌNH – Thơ: Vũ Hồng
Anh với em về du lịch Ninh Bình
Vùng di sản nhiều lung linh cảnh đẹp
Làn nước xanh giỡn đùa đàn cá chép
Cơm cháy thơm ta kẹp với thịt dê.
Kỳ Lân xanh ngắm hang Múa mời về
Bạn sẽ được đam mê chùa Bái Đính
Thăm núi Thúy hồ Đồng Chương yên tĩnh
Ngọc Mỹ Nhân dáng thanh lịch gọi mời.
Động Thiên Hà nghiêng bóng đứng chơi vơi
Động Tam Cốc thật tuyệt vời anh ạ
Những di tích trải dài đi muôn ngả
Ta cùng về khám phá cảnh thần tiên.
Đất Ninh Bình thành phố mới bừng lên
Đang chuyển động đắp xây miền phố cổ.
VỀ QUÊ ANH NINH BÌNH – Thơ lục bát: Doãn Ngọc Khôi
Quê tôi đẹp lắm người ơi
Một dòng xanh chảy chia đôi nắng vàng
Dòng xanh len lỏi thành hang
Cho anh dìu dập, cho nàng ngẩn ngơ
Tràng An em đã về chưa
Tam Cốc Bích Động…Thuyền đưa ta vào
Tiếng chuông Bái Đính trầm , cao
Hai ta cầu nguyện Phật trao duyên lành
Ngàn non đá mặc áo xanh
Hạ Long ở giữa Ninh Bình quê tôi
Mây trôi sóng sánh lưng trời
Mỹ Nhân là Cánh Diều rơi giữa đồng
Sông Vân Núi Thúy tình nồng
Ngàn năm bia đá , cờ hồng còn bay
Em cho anh nắm bàn tay
Dạo chơi Phố Nứa…Núi này Kỳ Lân
Ninh Bình thành phố mùa xuân
Xinh như em đó ân cần bên anh
Dòng xanh chảy giữa ngàn xanh
Mái chèo xao động , chúng mình chung đôi
Nước lên quyện với mây trời
Mắt em quyện với mắt tôi một dòng
Em ơi ! Xuôi nhé Hoàng Long
Về quê anh nhé ???
Ta cùng se duyên!!!
HẸN EM VỀ VỚI QUÊ HƯƠNG – Thơ: Đồng Kế
Em có về với sông Vân, núi Thúy
Với Tràng An, với Bái Đính… Ninh Bình
Với Phúc Am, với cầu Lim quê mẹ
Với xóm Ngoài, với làng Bắc quê cha
Bao nhiêu năm anh xứ người phiêu bạt
Em thuyền quyên một thân gái dặm trường
Nhớ và thương trong lòng bao khắc khoải
Ngày tháng năm luôn hướng tới quê nhà
Mỗi Đông qua mỗi Xuân về nhớ lắm
Điệu hát Chèo nghiêng cả mái đình cong
Trai làng ta cuốc cày ai cũng giỏi
Gái làng ta xinh xắn lại thảo hiền
Em có về với quê cha đất mẹ
Hẹn sang năm ta chọn lấy một ngày
Vào đầu Xuân xóm làng vui rước kiệu
Mình cùng về xem hát hội thâu đêm!.
ANH SẼ VỀ BÊN EM – Thơ: Ngọc Toàn
Anh sẽ về …em đón có thật không
Chờ anh nhé bên dòng Vân yên ả
Ôi Ninh Bình bao đổi thay mới lạ
Hoa Lư mình xao xuyến cả ngàn thương
Bao năm rồi anh phiêu bạt tha phương
Miền đất lạ biết bao là hoa bướm
Nhưng Tràng An mãi trong anh thắm đượm
Rừng Cúc Phương xanh mượt đến vô ngàn
Về cùng em ghé Bái Đính cầu an
Trường Yên đó thăm cố đô hùng vỹ
Núi Thúy Sơn nhớ một thời chống Mỹ
Non Nước .. cầu xe qua lại ngày đêm
Thăm Tam Cốc thắng cảnh thật êm đềm
Ngắm… Mỹ Nhân giữa khoang trời luyến ái
Dạo Vân Long cho tình càng xích lại
Em yêu à ta sẽ mãi bên nhau..!!!
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Ninh Bình từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm của bạn về tỉnh Ninh Bình ở phần bình luận bên dưới nhé!.