Tuyển tập những bài thơ viết về Quảng Nam quê hương thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Thơ ca ngợi quê hương Quảng Nam với những con người chất phát, những cảnh đẹp và địa danh nổi tiếng. Đồng thời là những hoài niệm, nỗi nhớ quê hương Xứ Quảng của người xa xứ.
***Thơ liên quan: Tuyển tập Thơ viết về sông Thu Bồn thật hay & cảm xúc
Chùm thơ viết về Quảng Nam với lời yêu thương, ca ngợi
TỈNH QUẢNG NAM – Thơ: Nguyễn Tấn Khoa
Đất QUẢNG NAM nơi đi dễ khó về
Yêu cái đẹp người vùng quê xứ Quảng
Nét hiền hậu chóng kết tình bè bạn
Tuyệt danh lam khi lai vãng Tỉnh nhà.
Với HỘI AN Phố cổ vẫn đậm đà
Mái ngói nhỏ tường vàng qua năm tháng
Kiến trúc cổ tự hào nay danh thắng
Với CHÙA CẦU thơ mộng chẳng rời chân.
CÙ LAO CHÀM hòn đảo tuyệt vô ngần
Với khí hậu suốt quanh năm mát mẻ
LÀNG BÍCH HOẠ TAM THANH tranh tường vẽ
Đượm sắc màu câu chuyện kể vùng này.
Điểm MỸ SƠN THÁNH ĐỊA ở nơi đây
Là di tích Người Chăm xây thưở trước
BIỂN CỬA ĐẠI lung linh màu xanh nước
Bãi cát dài trắng mịn mượt mà thay.
BIỂN AN BÀNG rực rỡ cạnh hàng cây
BÃI TẮM RẠNG lại ngất ngây hùng vĩ
Đến HÒN KẼM – ĐÁ DỪNG nơi tuyệt mỹ
HỒ PHÚ NINH địa điểm lý tưởng đây.
Với THÁC GRĂNG nằm ẩn giữa rừng cây
Thắng cảnh đẹp SUỐI TIÊN này thơ mộng
ĐÀI MẸ THỨ TƯỢNG vòng tay mở rộng
Những danh lam làm lay động niềm vui…
TỰ HÀO QUẢNG NAM! – Thơ: Chiến Trần
Quảng Nam quê mình bao năm vất vả
Nay đã trở mình hối hả vươn lên…
Kìa những nhà cao khoe mình bên biển
Đây những công trình gắn biển Quốc gia!
Quảng Nam bây giờ đường thắm sắc hoa
Những ngọn đèn đêm sáng nhoà con phố
Ai đã từng qua thăm thành phố cổ
Đắm lòng mình một chút phố…hoang sơ!
Quảng Nam quê mình đất hoá thành thơ
Để dòng Thu vẫn đầy mơ và mộng…
Trăng về đêm bên bờ sông gió lộng
Thả hồn người lay động chút tình quê!
Đất Quảng Nam bao lữ khách đi về…
Rượu Hồng Đào thắm đê mê xứ sở
Kìa Mỹ Sơn đã rạng rỡ một thời
Đường tơ lụa rạng ngời dân xứ Quảng!
Quảng Nam ơi! Nghe thoang thoảng quế Trà
Những cánh rừng già đầy chiến tích ca
Hải âu vươn mình chan hoà với biển
Tam thanh bây giờ…lúng luyến cùng em!
Hội An sông Hoài vẫn êm đềm chảy
Trà My thác nhảy cho dòng điện reo
Đông Giang Tây Giang xoá nghèo vĩnh viễn
Thăng Bình quê mình chuyển hoá tiềm năng…
Núi Thành khô cằn nay thành trù phú
Duy Xuyên vui thú với tiếng dệt vang
Vùng đất Điện Bàn…thiên đàng của lúa
Mỹ Sơn rộn ràng điệu múa Apsara…
Đại Lộc quê ta bãi bồi xanh thẳm…
Quảng Nam ai yêu hãy về mà ngắm?
Biết bao đằm thắm người Quảng gởi trao
Đầy những nụ cười…lời chào thân thiện!
Vùng đất bấy lâu thiên nhiên trao tặng
Thắm đượm tình người chút mặn biển đông
Để năm tháng biến gì không thành có…
Một chút tự hào…ta đó… Quảng Nam!.
Chùm thơ nhớ về Quảng Nam với những hoài niệm
Em là con gái Quảng Nam
Tha phương đất khách đi làm dâu xa
Trong tim luôn nhớ quê nhà
Nhớ trái sim tím nhớ chà là thơmNhớ mùi khói của rạ rơm
Nhớ cơi trầu nhỏ chiều hôm của bà
Ước gì em được về nhà
Hôn lên tóc mẹ năm xa tháng gần (Thu Hường)
NHỚ QUẢNG NAM – Thơ: Long Nguyễn
“Ai về nhắn với bạn nguồn
Mít non gởi xuống … cá chuồn gởi lên”?!!!
Câu ca xưa ai đặt tên ?
Mà trông Hòn Kẽm nằm bên Đá Dừng!!!
Quảng Nam ơi! Nhớ quá chừng
Gừng cay muối mặn đã từng bên nhau!
Chiều nay ra đứng ngỏ sau
Trông về quê Mẹ ruột đau đớn … lòng
Xa quê luôn những ước mong…
Ngày đoàn viên đến “Tắm trong ao nhà”!!!
Đêm trăng cùng bạn hát ca…
Câu hò xứ Quảng quê Cha Mẹ mình!!!
Tô mì gạo mới… thắm tình
Giữa lòng thị trấn Thăng Bình …. ngày xưa?!
Sông Trường gió mát xa đưa
Quảng Nam nhớ mãi nhưng chưa trở về!!!
THĂM LẠI QUÊ EM – Thơ Thanh Hội
Nhân kỷ niệm 45 năm ngày giải phóng huyện Quế Sơn Quảng Nam (26/3/1975-26/3/2020)
Anh muốn về vùng đất Quảng quê em
Để thăm lại nơi một thời khói lửa
Vẫn còn đó vẹn nguyên lời anh hứa
Với anh em và đồng chí đồng bào
Một lần thôi cho thoả nỗi ước ao
Tìm dấu vết chiến hào xưa đánh giặc
Nhớ ngày ấy bom thù rơi dầy đặc
Quân và dân lo giữ chắc quê hương
Được dọc ngang trở lại những con đường
Leo lại dốc đèo Le như ngày trước
Về Thượng Đức vào Nông sơn Trung Phước
Xưa đây là ấp chiến lược quốc gia
Nhớ nơi nào người lính đã đi qua
Bạn nằm lại không ra sau giải phóng
Nơi in dấu thời đi qua sôi động
Hẳn bây giờ đã nhanh chóng đổi thay
Theo em về Hiệp Đức chiều mưa bay
Để nhớ lại nơi này ta từng sống
Những người lính sư đoàn quân giải phóng
Cùng nhân dân chung khát vọng yêu thương
Không thể không về thăm lại Quế sơn
Thăm núi Quế leo Châu Sơn Liệt kiểm
Bom tọa độ dội Hòn Tàu trọng điểm
Mồ bạn tôi biết tìm kiếm nơi nao
Chốt Đá Hàm ai nỡ vội quên sao
Những trận đánh năm nào ai còn nhớ
Cô du kích xã Sơn Trung* bé nhỏ
Đêm dẫn đường bộ đội xuống Cấm dơi
Đất Quảng mình xưa đẹp lắm em ơi
Xanh Tiên Phước, Hiên, Giằng mùa Dâu chín
Bòn bon ngọt cho lòng ai bịn rịn
Dẫu bom thù từng rơi kín quê ta
Nhớ lại thời đâu đã phải cách xa
Như vừa mới hôm qua ngày trận mạc
Đất Quảng nay trải qua bao đổi khác
Đất anh hùng vượt ghềnh thác đi lên
Dòng Thu Bồn ai có thể vội quên
Phù sa ngọt nuôi đôi bờ dâu mượt
Lên Hòn kẽm Đá dừng** xuồng ai ngược
Cho ta cùng khỏa nước ngắm kỳ quan
Anh sẽ về thăm lại đất Quảng Nam
Thăm mẹ Thứ thắp tâm nhang thành kính
Thưa với mẹ chúng con là người lính
Đã một thời chiến đấu ở Quảng Nam.
* Xã Sơn Trung nay đã đổi tên là Quế Trung
** Một thắng cảnh nổi tiếng của Quảng Nam
Chùm thơ tình Xứ Quảng thật hay và cảm xúc
CHIỀU HẠ QUẢNG NAM TÔI – Thơ: Tín Huy
Chiều vàng nắng
Em về trên xứ quảng
Con sông Thu
Như thoáng nỗi mong chờ
Chút tình quê
In đậm lắm mộng mơ
Ai đã gởi
Bài thơ vào ký ức
Đêm trăng về
Lòng ai thêm thao thức
Sóng xôn xao
Háo hức dạt đôi bờ
Làng dâu xanh
Tằm nhuộm lụa vàng tơ
Em khắc khoãi
Để chờ hôn chút gió
Hạ miền trung
Nắng vàng thêm lá cọ
Rồi nôn nao
Bên ngõ bến sông Hoài
Phố hội chiều
Ngập lắm ánh đèn soi
Bên làng lụa
Tiếng thoi hòa nhịp thở
Vẫn còn đây
Ngôi chùa cầu một thuở
Ta chờ nhau
Để nhớ mãi một thời
Con sóng chiều
Cửa đại vẫn chơi vơi
Em trở lại
Cùng lời ru của gió
Chút nắng mai
Bên bờ dương còn đó
Như mắt huyền
Em ngỏ vạn lời yêu
Ôi nơi này
Còn đẹp biết bao nhiêu
Quảng Nam ơi
Hạ chiều em có nhớ.
TÌNH ANH QUẢNG NAM – Thơ: Uyên Thịnh
Mời em về xứ Quảng của anh chơi
Nơi miền biển ngọt ấm lời mong nhớ
Ở nơi đó mình một đời vướng nợ
Hương sắc tình muôn hoa nở chờ nhau
Chiều hôm nay trời loan toả nhuộm màu
Mây hoà quyện gió ngàn lau bỡ ngỡ
Cơn mưa nhỏ ướt vai mềm viện cớ
Nỡ vô tình em rất sợ cô đơn
Em biết không anh sợ lắm giận hờn
Xin lỗi nhé con đường trơn mưa bụi
Em nhỏ nhẹ câu nói vui đừng tủi
Dẫu biết rằng người ta xúi dại yêu
Gót hồng in bờ cát trắng ban chiều
Tay đan chặt ấm tình yêu đôi lứa
Lòng đã hứa lời chân thành ta lựa
Sóng ôm bờ tình hai đứa kề môi
Anh lại lo nè em hỡi khuya rồi
Trăng nghiêng bóng ngại làm môi tình nhỏ
Rồi ghen giận hai chúng mình thuở đó
Xoá in hằn người yêu nhỏ và tôi
Trăng ngày xưa bao kỉ niệm bồi hồi
Tim đất Quảng chung tình thôi trọn kiếp.
VỀ ANH NHÉ – Thơ: Phương Alen
Anh hãy về xứ Quảng với em đi
Nhìn bãi dâu xanh rì khua bờ cát
Nghe tiếng sóng dòng sông Thu gõ nhạc
Ngắm hoàng hôn nhìn lá đác bên đài
Hai đứa mình cùng xiết chặt vòng tay
Qua phố Hội xem họ bày kỉ vật
Nhiều tháp cổ kỉ niệm vương chồng chất
Tam Kỳ ơi sự thật quảng nam mình
Mẹ thứ cười nhìn đất nước lung linh
Bao Thắng cảnh ấm tình người xứ Quảng
Em cô gái mang hồn thơ trong sáng
Đến Hà thành mời bạn ghé về quê
Gió miên man chờ ai gửi câu thề
Để tim nhỏ không ủ ê vì lạnh
Về anh nhé cùng em thăm thắng cảnh
Quảng Nam hồng sóng sánh giấc mơ chung
Nếu ngày mai kiều nữ gặp anh hùng
Em trao hết dòng lửa nung bất tận
Cho anh thấy quảng nam đầy hưng phấn
Nhấm mắt nghiền cảm nhận nhé người thương.
VỀ XỨ QUẢNG VỚI ANH – Thơ: Huỳnh Quang Thạch
Về xứ Quảng với anh, em yêu nhé
Nhìn dòng sông, trôi nhè nhẹ miên man.
Hương lúa thơm, thoảng trong gió nhẹ nhàng.
Nuôi anh lớn, qua một thời khói lửa.
Em có về, nghe tình thương chất chứa.
Cơn mưa dầm, đất sỏi đá sinh sôi.
Cánh đồng dâu, chú Sóc nhỏ bồi hồi.
Như lặng ngắm em, kìa cô gái nhỏ.
Đất Quảng nam, hay mưa dầm, nắng gió .
Nặng nghĩa tình, tha thiết đỏ bờ môi.
Ai đi xa, nhớ mãi ánh trăng côi.
Soi bóng nước, những dãy đồi thương nhớ.
Em có về xứ Quảng với anh không ?
Nơi mảnh đất luôn cày lên sỏi đá
Hố bom sâu, dân quê anh vất vả.
Lúa, Ngô xanh giờ đã thắm trên đồng.
Sông Thu Bồn, như dãi lụa trắng trong.
Mang phù sa, nuôi đồng Chiêm xanh ngát.
Về Quảng nam, rộn ràng nghe Biển hát.
Chiếc áo dài, tha thướt một tình quê.
EM CÓ VỀ QUẢNG NAM VỚI ANH KHÔNG – Thơ: Ngọc Châu
Em có về Quảng Nam với anh không
Để bên nhau nơi dòng sông hò hẹn
Nụ hôn trao nhìn em cười bẽn lẽn
Chữ chung tình nguyên vẹn mãi nha em.
Về Quảng Nam nghe khúc nhạc êm đềm
Nghe câu hát thương tình em xứ Quảng
Chiều quê hương nhìn mây trời bảng lảng
Tình yêu nào bằng làng xóm phải không em?
Đẹp biết bao khi bóng nắng qua thềm
Cho ta biết yêu thêm miền yêu dấu
Bao năm qua bôn ba hoài xứ nẩu
Trở về đây càng thấu chữ chân tình
Về đi em ta khắc mãi bóng hình
Những món ăn rất bình thường ngon lạ
Mỳ Quảng đó hương thơm mùi lúa mạ
Ăn một lần nhưng dạ mãi không quên
Người Quảng Nam bao la tình thương mến
Ai một lần chợt đến chẳng muốn đi…
***Xem thêm: Chùm thơ lục bát Quê Hương hay nhất
Chùm thơ viết về trai gái Quảng Nam với lời ngợi ca
GỞI EM XỨ QUẢNG – Thơ: Nghĩa Bùi
Gởi em cô gái Quảng nam
Đảm đang xinh xắn dịu dàng dễ thương
Trời còn sớm lạnh mù sương
Vội vàng xe đạp lên đường em đi
Chợ xa mua bắp khoai mì
Ngang nhà anh hỏi có gì bán không
Em cười đôi má ửng hồng
Nói anh đừng chọc bởi chồng em ghen
Chung tình anh tỏ lời khen
Yêu thương hạnh phúc sang hèn như nhau
Xa quê vất vã biết bao
Như loài chim lạc bay vào phố đông
Mong sao giữa chốn đục trong
Em luôn giữ mãi một lòng trung kiên.
EM THÍCH LẤY CHỒNG QUẢNG NAM – Thơ vui: Hà Tiên
Ngại ngần đôi chút vẫn mong
Lớn lên lập nghiệp lấy chồng Quảng Nam
Mơ chi giàu có cao sang
Chốn đèn hoa lệ ngổn ngang bẫy tình
Trai tân xứ Quảng quê mình
Sắt son chung thủy nghĩa tình đáng yêu
Chịu thương chịu khó bao nhiêu
Công danh sự nghiệp lắm nhiều khát khao
Lời ăn tiếng nói ngọt ngào
Lần đầu mới gặp mà sao thấy gần
Đức tính giản dị thanh tân
Bao dung độ lượng ân cần vị tha
Yêu thương hiếu thảo Mẹ Cha
Anh em hòa thuận mọi nhà an vui
Khó khăn gian khổ ngược xuôi
Thật thà chất phát ngọt bùi sẽ chia
Cần cù hiếu học nữa kìa
Đẹp trai trong sáng tựa tia nắng hồng
Điểm yếu thắc mắc cãi ngông
Tính cách cư xử vẫn không nỗi gì
So sánh xếp loại nhất nhì
Đa số con gái thầm thì hoài trông
Rủ nhau đăng ký số đông
Làm dâu xứ Quảng lấy chồng Quảng Nam.
EM GÁI QUẢNG – Thơ: Trần Thanh Cẩm
Tháng bảy mưa ngâu
tôi về tìm
qua Chùa Cầu phố Hội.
Chiếc đèn lồng đu mình trên góc phố rêu xanh
những con đường ngả bóng cây chạy vòng quanh ôm ghì thành phố.
Đoàn xích lô nối đuôi nhau ra tận sông Hoài.
***
Em đây rồi!
người em gái Quảng Nam.
Em cười hút lòng anh
chân quê đến lạ lùng
Làn da ngăm bởi gió ngàn từ biển
thật thà như lá dâu non.
Em ngồi bên gánh hàng rong
để ánh mai hôn làn tóc rối
khẻ mời
Ăn tô mỳ quảng anh hỉ?
Giờ anh ở mô? … Răng không về quê sống?
Sánh lắm, cay nồng …
Nghe sùng sục trong lòng như nồi nước lèo đang bốc khói
Tôi uống những gì đang trông thấy
muốn ngấu nghiến mảnh tình quê.
Ôi! Thật hả hê!
Lần về quê gặp người em xứ Quảng.
TRAI QUẢNG NAM HAM LÀM CHỊU KHÓ – Thơ vui: Nguyễn Văn Phụng
Trai Quảng Nam chất hiền chịu khó
Thương vợ nhiều, con nhỏ chăm yêu
Nâng niu hiểu ý nuông chiều
Thủy chung son sắt sớm chiều lo toan
Yêu vợ nhất cầu toàn vì vợ
Vai gánh gồng sợ nợ vương mang
Tiên sa gấm lụa chẳng màng
Một lòng thương vợ chứa chan tình hồng
Dẫu tuyết phủ trời đông giá buốt
Vợ ung dung chẳng chút lạnh đêm
Lời yêu trao vợ ngọt mềm
Ngủ đi anh ủ cho thêm giấc nồng
Gái thấy vậy nên không ngần ngại
Xếp hàng dài chọn trai Quảng Nam
Thứ nhất yêu vợ ham làm
Thứ hai chìu vợ, ba làm vì con.
Thơ tự sáng tác viết về Quảng Nam mới nhất
QUẢNG NAM YÊU THƯƠNG – Thơ: Tan Tran
Tôi về ghé lại ở sông Tranh
Đậm nghĩa tình xưa mảnh đất lành
Những buổi lầm than đời bất hạnh
Nhiều năm khổ cực sống mong manh
Trà Mi Mận Bưởi xây đầy nhánh
Hiệp Đức Bòng Dâu trĩu nặng cành
Vạn nẻo giang hồ nay gãy cánh
Buồn vui thế tục vẫn cam đành
QUẢNG NAM HỘI NHẬP – Thơ: Ngô Duy Thanh
Quảng Nam quê mẹ xa gần
Địa Linh Nhân Kiệt muôn phần đẹp thay
Duy Xuyên nghề dệt đêm ngày
Đắp bồi quê lụa vòng quay thịnh cường
Làng nghề bươn chải dặm trường
Xuất bao hàng hóa tìm đường giúp dân
Tam Kỳ cảnh đẹp muôn phần
Hồn thơ lưu luyến vang ngân bao đời
Điện Bàn, Đại Lộc ai ơi
Hội An xinh đẹp muôn đời chẳng phai
Quê hương đất Quảng ngày mai
Muôn người như một không phai tấc lòng
Quảng Nam đất rộng người đông
Cầu ơi nối nhịp theo dòng thông thương
Bây giờ mở cửa rộng đường
Nâng cao kinh tế muôn phương tụ về
Lòng ta tha thiết yêu quê
Quê hương giàu mạnh ta về ngắm trông
Ôm ấp quê mẹ vào lòng
Quảng Nam bừng sáng cầu vồng vươn xa.
KÝ ỨC QUẢNG NAM – Thơ: Võ Văn Lan
Tặng đồng đội 123A và Z11
Hai tiếng Quảng Nam thân quyen ngày ấy
Quảng Tín, Quảng Đà bom đạn như mưa
Chu Lai, Chóp Chài, Nông Sơn, Tuần Dưỡng
Khâm Đức trên cao, lưới lửa bủa vây
Cán gáo, trực thăng vây ráp cả ngày
Xác những đàn trâu rải đầy hang chõ
Xuống vùng sâu trời chiều lấp ló
Đập Vĩnh Trinh gờn gợn bước chân!
Thương chú thím, ngày Mỹ càn nguỵ quấy
Đêm chúng con lại nhờ vả, vào ra
Hết gạo lương, nhu yếu, điều tra…
Tình hình địch đêm, ngày biến động
Z 11, giữa rừng già gió lộng
Cối 82 “CS” cùng anh
Mỹ huỷ diệt! Ta giành sự sống
Ngọn lửa hồng, cánh võng đêm đông
Lửa bập bùng, bao điều ước vọng!
Hoà bình rồi…có đợi được không anh?
Em còn đùa, nếu lên đài liệt sĩ…
Trở lại tìm em, một nấm mồ xanh!
MỘT THOÁNG QUẢNG NAM – Thơ: Nguyễn Nhật
Lòng háo hức về thăm Phố Cổ
Hội An mùa Lễ Hội Hoa đăng
Xuồng qua Cửa Đại dùng dằng
Sương chiều lơ đãng giăng giăng lối gầy
Hương sắc nhạt phôi phai Trà Quế
Thánh Địa buồn hoang phế Mỹ Sơn
Lửng lơ dòng nước Thu Bồn
Đưa tình dang dở vùi chôn kiếp này
Đêm khắc khoải Tam Kỳ bán dạ
Tối mơ màng Bích Hoạ Tam Thanh
Tình qua năm tháng chòng chành
Bây giờ bạc mái đầu xanh giật mình
Tô Mỳ Quảng đượm tình ai đó
Vị ngọt bùi thêm nhớ Quảng Nam
Nhớ đêm trăng sáng Tháp Chàm
Nhớ người em gái Múa Chăm dịu dàng.
TIẾNG QUẢNG QUÊ EM – Thơ: Nguyễn Thị Bích Sen
Mời zề xứ Quảng của em
Độp xe hai đứa ra thềm ngắm trăng
Kìa kìa ui cái chị Hằng
Ren mà bỏ Cuội chị ben xuống trần
Anh ni có được đặt ân
Lần đầu zô Quảng nghe rần cả tim
Từ xa anh tới anh tìm
Hủa nhà cô Thổ… lặng im cả giờ.
Ui trời ảnh thiệt là khờ
Hủa thăm ren cứ ngơ ngơ rứa trời
Rứa thì ren tới được nơi
Để gặp nhỏ Thổ mà thời bén diên.
Nghĩ mờ ui thiệt là phiền
Núa zô lồm thiệt tức điên cái đầu
Chác phây núa được vạn câu
Mét chi zô tới nghe rầu quá đi
Thôi thì chẻn có mấy khi
Mua bô ốc lễ rồi thì en chơi
Bắc Giang xa tuốt chưng trời
Lần đầu zô quảng như rơi nước nồ.
P/s:Cái ni là mới được đọc thôi,nếu nghe giọng thì còn bá độ hơn
DỊCH
TIẾNG QUẢNG QUÊ EM
Mời về xứ Quảng của em
Đạp xe hai đứa ra thềm ngắm trăng
Kìa kìa ôi cái chị Hằng
Sao mà bỏ Cuội chị băng xuống trần
Anh này có được đặt ân
Lần đầu vào Quảng nghe rần cả tim
Từ xa anh tới anh tìm
Hỏi nhà nàng Thổ… lặng im cả giờ.
Ôi trời ảnh thật là khờ
Hỏi thăm sao cứ ngơ ngơ vậy trời
Vậy thì sao tới được nơi
Để gặp nhỏ Thổ mà thời bén duyên
Nghĩ mà ôi thật là phiền
Nói vào… làm thật tức điên cái đầu
Chát phây nói được vạn câu
Mắc gì vào tới nghe rầu quá đi
Thôi thì chẳng có mấy khi
Mua bao ốc lễ rồi thì ăn chơi
Bắc Giang xa tuốt chân trời
Lần đầu vào QUẢNG như rơi nước nào? Kkkk
ĐẶC SẢN QUÊ HƯƠNG QUẢNG NAM – Thơ: Chiến Trần
Bạn về ghé lại Quảng Nam
Thưởng thức đặc sản người làm mê say
Mì Quảng chút ớt cay cay
Nhâm nhi để thấy vị ngon đậm đà!
Cao Lầu phố cổ quê Cha
Ai mà nếm thử cũng đà khen ngon
Về Tiên Phước ăn boòng boong
Trắng cơm chua ngọt lại còn vị thơm!
Cá tràu nướng đất với rơm
Chuồn tươi kho mít hết cơm quê nhà
Về Đèo Le thử thịt gà
Dai dai khó tả đậm đà chất quê!
Đến Cầu Mống thưởng thức Bê
Thui vàng trên lửa ngọt mê lạ thường
Qua Cẩm Kim bạn vấn vương
Bánh bèo bánh đập chấm tương thơm lừng
Tới Tam Kỳ hãy nhớ dừng
Cơm gà nóng hổi bạn đừng bỏ qua
Tam Thanh bãi biển đẹp mà
Hải sản tươi sống đến là thấy mê
Cháo lươn xanh thấm tình quê
Bánh xèo bột lọc chất quê vùng miền
Măng núi trộn gỏi ăn ghiền
Phở sắn đặc sản vùng miền Quế Sơn
Rượu Hồng Đào còn gì hơn
Nhấm nháp hải sản mực cơm chiên giòn
Cá cơm chiên bột độc tôn
Thịt heo bánh tráng thổi hồn hương quê
Bánh mì An Hội ngon ghê
Xương rồng canh nấu em về mà xem
Bánh Thuẩn bánh Tổ ngọt thèm
Đậu xanh phố Hội em đem làm quà
Người Quảng Nam vốn thật thà
Bao nhiêu đặc sản quê nhà kê ra
Em về nhắn bạn dùm ta
Về thăm xứ Quảng để mà hiểu thêm!
Hương đồng gió nội về đêm
Ta say ngon giấc ngọt mềm đôi môi
Về đi…có bạn có đôi
Quảng Nam quê Mẹ bồi hồi xuyến xao!
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Quảng Nam thật hay và cảm xúc từ nhiều thi hữu. Hãy chia sẻ tình yêu, nỗi niềm của bạn về vùng đất Xứ Quảng ở phần bình luận bên dưới nhé!.
Xin góp vui 1 chút bằng bài thơ nhỏ này. Giới thiệu 1 chút về Quảng Nam. Những từ được ghi trong ngoặc là những từ dc phát âm theo tiếng nói người Quảng nam. Góp vui thôi nhé mọi người hihi
TÔI NGƯỜI QUẢNG NAM
.
Tôi là trai Quảng Nôm (Nam)
Quanh năm vẫn đi lồm (làm)
Kiếm chén cơm bát gộ (gạo)
Sống cuộc sống bình dân
Nhà a vốn lồm ( làm) nông
Trồng lúa trên cánh đồng
Chân bùn ta (tay) lấm đất
Đích thực là nông dân
Ai từng ghé Quảng Nôm (Nam)
En (ăn) mỳ em xứ quảng
Nhớ mãi tình quê em
“Đất Quảng Nam chưa mưa đã thấm, chứ rượu Hồng Đào chưa nhấp mà đã say….”
Lâu lắm rồi, lại về thăm Quảng Nam. Chợt bồi hồi khi nghe câu hát…do chính mình thể hiện, khi đi thuyền trên sông Hàn, hát karaoke. Cảm xúc vào bài hát hay đến nỗi vợ ông lái tàu đang nghe suýt lăn ra ngất, còn thằng chả thả hồn lái tàu đánh võng làm anh em trong đoàn chóng hết cả mặt.
Duy Xuyên, Thăng Bình, Điện Bàn, Đại Lộc, Tam Kỳ…rất muốn mà không đi thăm ” chiến trường xưa ” được.
Cô em bán rượu Hồng Đào ngày ấy, không biết ánh mắt có còn lúng liếng, với vũ điệu eo thon mời chào còn làm thực khách say tình trước khi say rượu hay không?
Thôi thì, tạm gác lại những kỷ niệm này lại, tìm một kỷ niệm khác, thực tế hơn, gần gũi và ngon lành hơn : Đi tìm món mì Quảng.
Ngồi thưởng thức tô mì thơm phức, đủ các hương vị xứ Quảng, tôm, thịt, rau, trứng cút..v.v..kèm ít bụi đường, bên cạnh bờ sông, trong phố cổ Hội An ( mùi sông Hoài không thơm lắm ), của một bà má bán rong. Hai hàng nước mắt dâng trào vì…lỡ bỏ ớt nhiều quá!