Tuyển chọn 1 số bài thơ hoa cải vàng thật hay gắn liền với những kỷ niệm của tình yêu đôi ta. Chúng ta sẽ mãi nhớ những giây phút bên nhau trên cánh đồng hoa cải vàng thật đẹp người nhé!…
Chùm thơ hoa cải và tình yêu đôi lứa
THU CHỚM – Thơ: Hồng Lĩnh
Nắng vàng đã xuống bên đê
Em về bên ấy anh tê tái lòng
Vườn xưa cải đã trổ ngồng
Để cho con bướm lạc dòng tìm hoa
Hạ tàn một chút Thu qua
Mưa ngâu ướt dạ mắt nhòa giọt châu
Thuyền tình ngược sóng về đâu
Làm con tim chứa nỗi đau ngập tràn
Cuộc đời dâu bể đa đoan!
Chiều thu mây tím miên man giăng buồn
Bơ vơ lẻ bóng cánh chuồn
Lang thang Thu chớm ngọn nguồn nhớ thương!
MÙA HOA CẢI BÊN SÔNG – Thơ: Bình Minh
Em còn đó ngóng trông mùa hoa cải
Đã nở vàng hoang hoải bến sông xưa
Lời thề kia nơi ấy buổi ban trưa
Còn in dấu đong đưa theo làn gió
Ngày xưa đó em ước tình ta tỏ
Như hoa vàng đừng bỏ ngỏ nhé anh!
Bến sông buồn mùa hoa đó qua nhanh
Duyên không nợ tình ta đành chia nửa
Anh có về bến sông kia lần nữa
Hoa cải vàng như bữa ấy anh đi
Sao chúng mình lại chấp nhận tình si
Còn hoa cải vẫn thầm thì theo gió
Câu ước thề ngày xưa còn đâu đó
Duyên lỡ làng chẳng gắn bó đời nhau
Cho hoa vàng còn mãi đến mai sau
Đành chấp nhận nỗi đau đời dâu bể.
NỖI NHỚ CHIỀU THU – Thơ: Hồng Lĩnh
Mỗi độ thu sang lại chạnh lòng
Nhớ mùa hoa cải nở triền sông
Nhớ người con gái chăm vườn cải
Len lén nhìn tôi ửng má hồng
Cứ thế thu rồi thu lại đi
Ngày dài nhung nhớ buổi chia ly
Tôi đi hoa cải đang ươm nụ
Cô gái vừa lúc tuổi dậy thì
Cứ thế bao mùa thu đã qua
Bao mùa lá rụng nhánh đơm hoa
Người xưa theo gió cùng hương mới
Để cả chiều thu nắng nhạt nhòa
Một bận ta về thăm bến xưa
Gió thu xào xạc cánh hoa thưa
Không còn cô gái ! Xanh ngồng cải!
Để suốt cuộc đời ta ngẩn ngơ
Nghe nói người ta đã lấy chồng
Ngày đi nàng có đến bên sông
Thả vào dòng chảy bao kỷ niệm
Trước lúc vu quy với tiệc hồng
Người về bên đó nhớ ta không?
Riêng ta khắc khoải mãi trong lòng
Người con gái ấy chiều thu chớm
Nên cả cuộc đời cứ nhớ mong.
CHUYỆN MÙA CẢI – Thơ: Mạnh Hy
Đã lâu rồi chẳng về bến sông quê
Nghe miên man gió đưa vàng hương cải
Người đi xa mang tình yêu gửi lại
Dệt nhớ nhung thêu hình bóng quê nhà
Giấc mơ nào cho ngồng cải đơm hoa
Để em hái bó lên đầy quang gánh
Và cho anh những ngày đông se lạnh
Theo em về đường níu bước chân đan
Cải có nghe ông chài vút dây đàn
Cây nhị cũ vĩ mòn tơ năm tháng
Đặn đều ngân tiễn bao mùa trai tráng
Xuôi bóng đò cùng vai áo xanh xanh
Anh đi xa vang mãi khúc quân hành
Hoa cải nhớ chẳng tìm đâu cho được
Như trẻ thơ kết vòng hoa nguyện ước
Em đội đầu chờ anh đón cô dâu
Mùa cải như câu chuyện mới bắt đầu
Đơn sơ kể về tình người hương đất
Chúm chím xe sợi yêu thương tất bật
Nối muôn trùng cách biệt lại gần nhau.
MÙA HOA CẢI – Thơ: Lãng Du Khách
Ồ ! Kỳ lạ giữa trời đông buốt giá
Cái nắng vàng rực sắc thả triền đê
Từng giọt nắng theo con gió tràn về
Cả đất trời đầy sắc vàng mê hoặc.
Em tung tăng giữa sắc vàng tỏa nắng
Trong sâu thẳm lòng chợt nhớ tới anh
Lời thề xưa giữa mùa cải vàng chanh
Hẹn duyên lành đợi anh về em nhé.
Từng giọt vàng vương trên tóc hôn khẽ
Gió thì thầm vuốt nhẹ má đào tơ
Mắt nai mơ ngơ ngác đọng sắc vàng
Và tình ta mênh mang theo vàng sóng.
Giờ lại thêm một mùa đông lạnh cóng
Sắc cải vàng lại ngóng đợi tình xa
Đợi anh về đón chung một mái nhà
Và cùng em ngắm mùa hoa cải nở.
Ta bên nhau giữa sắc vàng rực rỡ
Hương nội đồng ngất ngây thở quanh ta
Cả đất trời rực sáng hoa vàng thắm
Khiến tình ta say đắm sắc cải hoa!
***Chùm thơ liên quan: Chùm thơ tình yêu viết về mùa hoa cải ngồng hay nhất
Chùm thơ hoài niệm mùa hoa cải vàng xưa
NỖI BUỒN HOA CẢI – Thơ: Nguyễn Minh Tuấn
Lá thu vàng điểm trang ngày qua bến
Bỏ qua lời ước hẹn buổi chiều mưa
Cây cải ngồng đã vào vại làm dưa
Còn chi nữa vui đùa cùng nắng gió
Trái tim nẫu vẫn còn đang để ngỏ
Ngập nỗi buồn không biết tỏ cùng ai
Lỡ trượt chân khi leo đoạn dốc dài
Để cố nhặt một chiếc hài người rớt
Cuối thu lạnh giọt ngâu về ẩm ướt
Mốc loang mờ lên chăn mượt gối êm
Tiếng đàn khuya nghe thánh thót bên thềm
Thả nỗi niềm vào khúc ca li biệt
Gom cả lại những gì ngày thân thiết
Đem hóa vàng cho quên hết khổ đau
Bao ân tình đành chờ đến kiếp sau
Con bướm trắng đậu nụ vàng hoa cải.
MÙA HOA CẢI – Thơ: Tuyết Vân
Em vẫn nhớ bên triền đê thuở ấy
Hoa cải vàng đã nở rộ ven sông
Giữa mây trời như một biển màu dâng
Tỏa sắc thắm thêm một lần xao xuyến
Sắc hoa vàng cho lòng thêm quyến luyến
Như lạc vào giữa bức họa đồng quê
Bước chân đi như bị bỏ bùa mê
Gió lay động cánh hoa vàng trong nắng
Chút heo may nhớ tình xa bỏng cháy
Như thấy anh thấp thoáng phía trời hồng
Làm cho em thêm cảm thấy ấm lòng
Thỏa nỗi nhớ bao khát khao chờ đợi
Cho dù mình có cách xa vời vợi
Tình đôi ta cách trở quãng đường dài
Em vẫn tin và hi vọng ngày mai
Vẫn đợi chờ một ngày chung hạnh phúc.
MÙA HOA CẢI – Thơ: Hoàng Lan
Nhớ bóng anh ngày đó trong vườn cải
Chơi trốn tìm xù xì mãi vẫn thua
Anh bảo em anh muốn tìm suốt mùa
Chọc giận em rồi cười đùa thích thú
Nhớ dáng anh hái hoa cài vành mũ
Em hãy làm cô chủ nhỏ vườn hoa
Thích lắm mà nhưng giả bộ xuýt xoa
Hổng chịu đâu em muốn làm hoa cải
Cô bé ơi! Đến mùa hoa nở lại
Em nũng nịu như thế mãi em nha
Thật đáng yêu đáng yêu lắm đó mà
Để mai này anh đi xa sẽ nhớ
Thời gian trôi hoa cải giờ đã nở
Anh đâu rồi có nhớ trốn tìm nhau
Hoa cải đây giờ ai hái cài đầu
Hay là đợi mùa hoa sau, sau nữa?
Chùm thơ tình buồn mùa hoa cải với sự cô đơn, lẻ loi
CHUYỆN TÌNH HOA CẢI – Thơ: Lăng Thủy
Phương trời xa người có nhớ ta không
Chắc đã quên… bao bóng hồng bên cạnh
Trời không lạnh sao lòng ta thấy lạnh
Nhủ với lòng…mưa tạnh, nắng vàng hơn.
Vẫn biết rằng… người sẽ chẳng cô đơn
Ta đã quen không oán hờn giận dỗi
Chỉ bâng khuâng trách lòng người thay đổi
Con đường xưa… bước vội nhớ người ta.
Người đã đi về nơi ấy rất xa
Bỏ lại ta dòng ngân hà mong đợi
Những chiều tàn ngóng nơi xa vời vợi
Nước mắt rơi… ngắm trời sắp tàn đông.
Người bỏ ta một mình với dòng sông
Quên hẹn ước bên cánh đồng hoa cải
Nắm tay nhau mình ngắm nhìn mê mải
Gió về trời… hoa cải biết về đâu???
MÙA HOA CẢI – Thơ tình buồn: Khương Tử Vinh
Em hẹn ngày khi hoa cải trổ bông.
Sẽ trở lại thăm cánh đồng vàng óng.
Thoảng cơn gió từ xa trong đồng vọng.
Đang gọi về bằng chất giọng thân quen.
Gió thì thầm khe khẽ gọi tên em.
Anh hoang hoải vẫn từng đêm thao thức.
Anh không hiểu mình đang mơ hay thực.
Chỉ thấy rằng trong lồng ngực xốn xang.
Dấu yêu ơi hoa cải đã nở vàng.
Sao em để anh mơ màng chới với.
Anh khắc khoải giữa trông mong chờ đợi.
Đôi mắt nhìn về diệu vợi xa xăm.
Em đi rồi hoa bướm cũng bặt tăm.
Anh đơn lẻ một mình nằm ngơ ngác.
Nhìn chiếc lá cuộn mình rơi xào xạc.
Anh nghe lòng đang tan tác chênh chao.
Dấu yêu ơi em đang ở nơi nào.
Mùa hoa Cải đã đang vào vụ đấy.
Em đừng để anh lẻ loi như vậy.
Hãy quay về nơi hẹn ấy….. ANH MONG .
Anh nhớ nhiều
Em nơi ấy biết không?
MÙA HOA CẢI! – Thơ tình buồn: Mai Thành Đồng
Tôi trở về quê Mẹ bữa đông sang
Những luống cải rực vàng trên bến vắng
Sải chân bước… tâm tư lòng trĩu nặng
Những buồn vui sâu lắng của cuộc đời …
Đã bao mùa xa cách mãi người ơi!
Mấy vụ cải … qua rồi không trở lại…
Cứ biền biệt cuối trời người đi mãi
Biết bao giờ quay lại với dòng sông…?
Tiếng tình yêu như sóng cuộn trong lòng
Cái nỗi nhớ tận cùng trong hoài niệm
Để thương mãi về em trên bến vắng…
Se thắt lòng giá lạnh giữa ngày đông
Nay lại thêm mùa cải nữa trổ ngồng
Tôi trở lại dòng sông thăm bến cũ
Nhìn dòng nước dường như đầy tâm sự
Lững lờ trôi theo quá khứ nhạt nhoà…
Phía đôi bờ rực rỡ những sắc hoa
Sông vẫn vậy cứ bên bồi bên lở
Để dòng chảy mang theo từng nỗi nhớ
Chở tình yêu duyên nợ đến vô cùng ….!!!
Chùm thơ 5 chữ viết về mùa hoa cải vàng
MÙA HOA CẢI – Thơ 5 chữ: Trương Thị Anh
Có một mùa hoa cải
Nở vàng cả triền đê
Anh đi xa mới về
Rồi gặp em ở đó
Có con chim nho nhỏ
Ngơ ngác hót gọi bầy
Chim ở đâu đến đây?
Lạc bầy theo anh đó
Buổi chiều quê vườn cải
Con nắng nhạt lang thang
Nắng vuốt mái tóc nàng
Anh muốn theo con nắng
Chiều quê đôi bướm trắng
Dập dình quanh chúng mình
Anh soi đôi mắt tình
Vào mắt em đằm Thắm
Gió lay cải thành sóng
Hoa cải vương tóc em
Trao nụ hôn ái êm
Thắm duyên muà hoa cải.
MÙA HOA CẢI BÊN SÔNG – Thơ 5 chữ: Vũ Xuân Hòe
Có một mùa hoa cải
Nở vàng trên bến sông
Con đò còn đứng đó
Sao em vội lấy chồng.
Giờ em đã sang sông
Chiều đông buồn hiu hắt
Nắng cũng như muốn tắt
Cải rũ vàng bên sông.
Em ơi còn nhớ không
Cũng mùa đông năm ấy
Ta gặp nhau bến đấy
Tặng nhau bông cải vàng.
Rồi từ đấy xốn xang
Lòng càng thêm nhung nhớ
Cứ mỗi mùa cải nở
Mình hẹn hò gặp nhau.
Giờ em ở nơi đâu
Có nhớ nhau mùa cải
Con đò còn đợi mãi
Nơi bãi cải ngày xưa.
Mặc cho bao nắng mưa
Qua bao mùa đông giá
Bến cải xưa còn đó
Sao không về người ơi.
MÙA HOA CẢI – Thơ ngũ ngôn: Thu Nguyen
Có một mùa hoa cải
Nở rộ chớm đầu đông
Kết mối tình ngây dại
Thuở ấy tuổi xuân hồng
Mỗi chiều tan buổi học
Hai đứa dạo triền đê
Ngắt hoa cài mái tóc
Khắc bao nguyện ước thề
Tình anh như biển rộng
Dạt dào sóng đại dương
Tình em tràn nhựa sống
Dệt thêu giấc mộng thường
Đôi tim hoà nhịp ái
Thề trọn nghĩa tào khang
Chữ tình chung giữ mãi
Đắp xây hạnh phúc vàng
Dòng thời gian nhẹ lướt
Vào một sáng bình minh
Bên đồi hoang dốc trượt
Ai anh quyện bóng hình
Chim non ngừng tiếng hót
Mây đứng lặng ngừng trôi
Lời yêu thương mật ngọt
Nghẹn ứ trái tim rồi
Ôi tình yêu bất diệt
Sao vội vã tàn nhanh
Ngỡ màu hồng thắm thiết
Giờ vụn vỡ tan tành
Con đường loang vệt nắng
Mùa cải trổ đầy hoa
Ẩn vết đau thầm lặng
Khoé mi ngấn lệ nhoà.
Chùm thơ lục bát viết về mùa hoa cải vàng
MÙA HOA CẢI – Thơ lục bát: Trần Duy Ninh
Vàng ươm hoa cải đầu đông
Thoảng thơm cùng lạnh vừa nồng vừa say.
Năm xưa thề nguyện nơi đây
Ven đê thoai thoải nước đầy láng lênh.
Đen huyền suối tóc mông mênh
Thuyền hoa thấp thoáng bồng bềnh trên sông.
Kiệu hoa xa bến chờ mong
Đầu cài vương miện nắng hong cải vàng.
Khát khao mỗi độ đông sang
Mong chờ một nửa hai hàng lệ rơi.
Cải sao vàng quá cải ơi!
Để ai phấp phỏng chơi vơi gọi nàng.
Duyên này chẳng đến, phận mang
Kiếp sau em nhé thiên đàng … cải hoa.
MÙA HOA CẢI – Lục bát: Lâm Xung
Bao mùa cải đã trổ bông
Tháng năm em mãi đợi trông anh về.!
Anh đi bỏ lại chốn quê
Để em mòn mỏi ê chề đêm thâu.
Đêm về phòng trống u sầu
Sao anh không nhớ… ngày đầu bên nhau.
Em giờ nhìn trước ngó sau
Khóc thầm buồn tủi., lệ lau một mình.
Suốt ngày câm nín lặng thinh
Người ta hạnh phúc riêng mình lẻ loi.
Buồn đời duyên bạc người ơi…!?
Anh đi bỏ lại cả trời nhớ nhung.
Sao anh không dẫn đi cùng.!?
Để em khỏi nghĩ rối tung cả người.
Giờ thì đông đến anh ơi,
Mắt em chỉ thấy một trời đau thương.
Đông về giá buốt lạnh trường
Nhớ mùa cải trỗ anh thường bên em.
Cúc vàng ngày đó anh đem,
Gieo cho hoa nở… bỏ em một mình.!?????
MÙA HOA CẢI NHỚ EM – Lục bát: Thân Cao
Mùa hoa cải nở bên sông.
Nhớ em gái nhỏ mà lòng xót xa.
Em là thôn nữ kiêu sa.
Bên vườn hoa cải chiều tà bến sông.
Năm lên mười tám theo chồng.
Chưa một lần được trong vòng tay ai.
Nhớ ngày ngồng cải anh cài.
Hôn đầu em hứa ngày mai xây đời.
Một ngày giọt lệ em rơi.
Xe hoa đến đón về nơi sang giàu.
Bỏ anh giàn trầu hàng cau.
Phố đông sầm uất nhà lầu xe hơi.
Lòng anh tan nát tơi bời.
Đành ôm kỷ niệm một thời yêu nhau.
Gửi em ánh mắt dòng châu.
Kỷ niệm hai đứa bạc đầu không phai.
MỘT MÙA HOA CẢI – Lục bát: Nguyễn Minh Hiếu
Ta về trở lại bến sông
Con đò còn đó mà không thấy người
Cánh cò chao đảo lả lơi
Trên đồng hoa cải vàng tươi trổ ngồng
Bồng bềnh trong áng mây hồng
Nghe làn gió hát mà lòng xuyến xao
Nhớ bao kỷ niệm ngọt ngào
Một mùa hoa cải dệt vào ước mơ
Dòng sông nước chảy lững lờ
Thuyền hoa chẳng đến bến bờ yêu thương
Cải ngồng vẫn tỏa thơm hương
Mênh mông, bát ngát con đường chân đê
Hằng mơ một cõi đi về
Thăm đồng hoa cải say mê một thời
Gió ơi cho gửi mấy lời
Gửi hương hoa cải tới người phương xa ..
Thơ tình HOA CẢI – Lục bát: Cao Thị Nghiên
Hoa cải nở rộ giữa đông
Heo may xào xạc ngóng trông ai về
Nơi xa còn nhớ lời thề
Chờ mùa đông tới ta về người ơi
***
Vàng hoe nở giữa đất trời
Hương thơm hoa cải rạng ngời tình quê
Nơi đây hoa lá xum xuê
Tình người tình bạn hồn quê ngọt ngào
***
Gió đưa hoa cải rì rào
Thầm thì ong bướm lao xao cải ngồng
Thương ai lòng mãi ngóng trông
Nhìn về nơi ấy mùa đông lạnh lùng
***
Mơ ngày ta được trùng phùng
Dòng sông quê cũ cùng chung con đò
Ngân nga tiếng hát câu hò
Sông quê vườn cải nở hoa dịu dàng.
MÙA HOA CẢI VÀNG – Thơ lục bát: Loan Vũ
Em về với cánh đồng xanh
Với mùa hoa cải long lanh nở vàng
Em đang mong đợi anh sang
Bến sông còn đó, đò ngang vẫn chờ!
Ta cùng về bến sông mơ
Cho ta chắp cánh lời thơ ngọt ngào
Cho tình yêu lại dạt dào
Mùa đông không lạnh, ta trao câu thề!
Mùa Xuân xinh đẹp sắp về
Gió đồng nhè nhẹ say mê nồng nàn
Giữa màu hoa cải thắm vàng
Chênh chao nón lá, mơ màng dáng em!
Anh về bến cũ mà xem
Quê mình đổi mới đẹp thêm mỗi ngày
Chiều nay gió nhẹ bay bay
Áo em rực rỡ đón ngày nắng lên!
Thắm xinh một nụ cười hiền
Gái quê em vẫn đang duyên mặn mà
Anh ơi về với quê nhà
Chiều nay đồng cải thắm hoa đợi chờ!.
NHỚ MÙA HOA CẢI – Thơ lục bát: Đào Văn Cứu
Xua mây rải chút nắng hồng
Cho vơi giá lạnh khi đông lại về
Ủ vàng sắc cải chân đê
Lòng ta khắc khoải lời thề em ơi
Ngày xưa ai hát ru hời
Những câu Ví Dặm lả lơi tim mình
Nụ cười chúm chím môi xinh
Hứa lòng chung thủy nghĩa tình dài lâu
Bờ đê hai đứa chụm đầu
Hoa vàng một biển thẳm sâu mắt huyền
Môi hồng ngọt lịm trinh nguyên
Vòng ôm cuống quýt ấm truyền tay đan
Mùa đông năm ấy rét hàn
Con tim loạn nhịp chứa chan nỗi niềm
Cảnh chiều trên cánh đồng chiêm
Ngắm vầng trăng khuyết lưỡi liềm thả trôi
Mùa đông năm ấy xa rồi
Một trời sắc cải trong tôi rất vàng
Thả hồn theo gió lang thang
Chiều nay Thiếp có nhớ Chàng chiều nay.
Chùm thơ hoa cải tháng 12 tự sáng tác mới nhất
MÙA HOA CẢI – Thơ: Thanh Thềm
Câu hát tình yêu em tìm đã thấy chưa
Mà tâm trạng chòng chành chao nghiêng đêm đường phố
Vàng cải ven sông đã tàn, hoa có còn đâu mà trổ
Hãy giữ lại một chút đi em, đừng để gió cuốn về trời!
Rau răm buồn… trong khoảnh đất chơi vơi
Mà ngậm ngùi suy tư trong nỗi lòng cay đắng
Khi nhận ra cảm thấy sao mà trống vắng
Câu thơ chỉ “bay” khi mùa hoa cải chưa tàn!
Đêm mùa đông dài nên cứ nghĩ miên man
Chẳng nghĩ được gì đậm sâu. Sao chỉ nhớ về nơi bến sông, nhớ về mùa hoa cải
Những cánh hoa đã bay theo gió thu… và đi xa mãi
Để lại phía đằng sau… trễ nải một hồn thơ…!
Buổi sáng một ngày đông, có một người ngồi viết vu vơ
Lòng xa xót nhớ lại một mùa thu, nhớ về mùa hoa cải…!
NHỚ MÙA HOA CẢI QUÊ TÔI – Thơ: Luu Nguyen Vu
Bạn còn nhớ quê mình mùa hoa cải
Đàn bướm bay chấp chới hút nhuỵ vàng
Chiều cuối thu bất chợt nắng thênh thang
Đẹp đến nỗi thấy lòng mình trống trải
Bạn còn nhớ cổng làng mình ngày ấy
Tan học về vẫn thường đứng trú mưa
Cây xi già giờ đây không còn nữa
Cái ao làng cũng lấp tự bao giờ
Con đường nhỏ xuyên làng dài hun hút
Hồi chúng mình đánh trận giả đuổi nhau
Đường hôm nay , đã thành phố từ lâu
Vật đổi sao rời phôi pha theo năm tháng
Riêng một điều mà mình không sao quên được
Một cái làng … mùa hoa cải ngày xưa.
MÙA CẢI NGỒNG – Thơ: Khuyen Nguyen
Thu tàn chuyển tiết đầu đông
Mùa hoa cải vẫn trổ bông nối mùa
Heo may từng đợt gió lùa
Dập dờn sóng cải vờn đùa bên sông
Cải lên cây cải trổ ngồng
Sao em không chịu lấy chồng vậy em
Cải ngồng rồi cải ngồng thêm
Vẫn dáng em vẫn cứ êm từng mùa
Cải ngông đâu chẳng người mua
Phải duyên chưa hợp chưa vừa lòng chăng
Mênh mông bãi cải dăng dăng
Khi tròn khi khuyết chỉ trăng mới tường
Ngóng nhìn bãi cải mà thương
Dập giờn bông cải con đường bên sông.
MÙA HOA CẢI – Thơ: Phạm Luyến
(Thái Bình năm nay mất mùa hoa cải)
“Gió đưa
Hoa cải về trời”
Để cho người ấy đến rồi lại đi
Triền đê
Nắng gió thầm thì
Mùa hoa năm ngoái nói gì… em ơi
“Gió đưa
Hoa cải về trời”
Không gian vá víu với tôi… một mình
Vắng hoa
Vắng bóng người xinh
Trời xanh vô ý, vô tình… khổ tôi.
NHỚ MÙA HOA CẢI – Thơ: Nguyễn Hường
« Rứa là hết chiều ni em đi mãi »
Hoa cải vàng gửi lại vớí làng quê
Cảnh nhớ nhà.. lại tiếp diễn lê thê
Chân rảo bước …mân mê nhành hoa cải
…
Hôm nay đi…hẹn năm sau trở lại
Luống cải ngồng hãy mãi mãi đơm bông
Dặn lòng mình…nhớ luống cải đầu hông
Hương thoang thoảng chờ mong ngày tái ngộ,
…
Em ra đi nơi bến tàu…chưa đỗ
Lại một mình đi bộ giữa sân ga
Một bóng người tất bật ở đàng xa
Chân rảo bước…gọi vang chờ anh với
…
Nghe xa xa tiếng còi tàu đã tới
Chẳng thể chờ…em phải vội đi đây
Vẫn kịp rồi…hai tay nắm chặt tay
Mùa hoa cải…em nhớ ngày về nhé…!!!
MƠ VỀ THIÊN ĐƯỜNG – Thơ: Quỳnh Phương
“Có một mùa hoa cải
Trải vàng bên bến sông
Vì tình yêu ngang trái
Cải xanh mới lên ngồng”
Một chiều vàng gió lộng cuối mùa đông
Em lạc giữa mênh mông mùa hoa cải
Làn gió thoảng đưa hương mùi ngai ngái
Bám tóc thề như ngại cảnh chia xa
Bình dị thôi không đài các mặn mà
Cũng như em giản đơn là thiếu nữ
Một hình bóng lâu nay hằng ấp ủ
Bám giấc mơ chế ngự trái tim này
Hương cải nồng theo gió thổi bay bay
Làm sống mũi cay cay trào thương nhớ
Chưa đủ đau để làm em nức nở
Vẫn kém nồng để trăn trở con tim
Lạc giữa vườn vui cùng những chú chim
Xem bướm ong ngẩn ngơ tìm gọi bạn
Có anh nữa thành khung trời lãng mạn
Hóa thiên đường ngay giữa chốn nhân gian.
MÙA HOA CẢI – Thơ: Ngọc Minh
Thế là hết chiều nay em đi mãi
Hoa cải vàng gửi lại nhé làng quê
Cảnh nhớ nhà.. lại tiếp diễn lê thê
Chân rảo bước …vẫn mê nhành hoa cải
…
Hôm nay đi…hẹn năm sau trở lại
Luống cải ngồng hãy mãi mãi đơm bông
Dặn lòng mình…nhớ luống cải đầu hông(*)
Hương thoang thoảng chờ mong ngày tái ngộ,
…
Em ra đi nơi bến tàu…chưa đỗ
Lại một mình đi bộ giữa sân ga
Một bóng người tất bật ở đàng xa
Chân rảo bước…gọi vang chờ anh với
…
Nghe xa xa tiếng còi tàu đã tới
Chẳng thể chờ…em phải vội đi đây
Vẫn kịp rồi…hai tay nắm chặt tay
Mùa hoa cải…em nhớ ngày về nhé…!!!
(*)là hồi nhà
TÌNH YÊU MÙA HOA CẢI – Thơ: Hà Trần
Cứ mỗi mùa hoa cải nở rực vàng
Lại gợi nhớ bao tháng ngày hạnh phúc
Những kỷ niệm hằn sâu trong ký ức
Mối tình đầu, anh đến giữa mùa đông
Sau buổi làm về, ngóng đợi bên sông
Người lính trẻ, được về quê ăn tết
Tình yêu đẹp bao nồng nàn tha thiết
Nguyện ước thề gắn kết mãi trăm năm
Anh lại đi theo tiếng gọi non sông
Để mai ngày tình yêu hồng kết trái
Cứ mỗi chiều bên dòng sông khắc khoải
Ngóng anh về mùa cải nở vàng hoa
Để hai ta về chung một mái nhà
Đẹp son sắt như tình cây và đất!.
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ tình hoa cải vàng thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ cảm nhận về mùa hoa cải ở phần bình luận bên dưới cùng kyuc.net bạn nhé!.