Những bài thơ viết về Tình Đồng Đội hay & xúc động nhất

Những bài thơ viết về Tình Đồng Đội hay & xúc động nhất

Tuyển chọn những bài thơ viết về tình đồng đội, tình đồng chí thật hay & xúc động. Đó là những vần thơ nói về sự gắn bó, cùng giúp đỡ nhau của những người Lính trong công cuộc bảo vệ Tổ quốc cả thời chiến lẫn thời bình của đất nước.

***Thơ liên quan: Chùm thơ viết về ngày đi nghĩa vụ, lên đường nhập ngũ

Chùm thơ viết về Tình Đồng Đội với những gắn bó và kỷ niệm khó quên

ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Hồ Như

Tôi và bạn khác quê khác tính
Nghĩa non sông vào lính xông pha
Cũng không máu mủ ruột rà
Mà sao gắn bó đồng hòa chung thân

Có những lúc rất gần cái chết
Việc ngày thường tính nết khó ưa
Nhưng khi đạn xối, bom mưa
Xả thân che chở chẳng lừa lọc nhau

Cơn sốt rét rừng sâu núi thẳm
Sẻ chia nhau những nắm cơm thiu
Giữa hai trận đánh dập dìu
Chuyện nhà chia sẻ, thơ yêu đọc cùng

Trước trận đánh đã chung nguyện ước
Hòa bình về anh trước em sau
Không phân số phận nghèo giàu
Cách xa cũng phải thăm nhau đều đều

Nhưng số phận trớ trêu muôn vẻ
Đạn bom thù chia rẽ đôi nơi
Gửi thân xác cõi đất trời
Chiến trường khốc liệt đành rời xa nhau

Hòa bình đến muôn màu biến đổi
Người trở về vẫn nối lời nguyền
Nhưng còn số ít nhỏ nhen
Phát sinh mua – bán chức quyền dung thân..

Ngày truyền thống thêm lần gặp bạn
Ôn một thời hoạn nạn có nhau
Dòng sông cũng đoạn nông, sâu
Lòng người giữ sạch khỏe lâu sống bền..

ĐÔI BẠN THỜI CHIẾN – Thơ: Tô Hoài Bắc

Chúng tôi hai đứa quê khác nhau
Thằng nhập ngũ trước, thằng đi sau
Cùng gặp gỡ nhau nơi chiến tuyến
Chung một kẻ thù – một nỗi đau…

Đại đội công binh đào hầm sâu
Tiếng cười, tiếng nói suốt canh thâu
Thông xe tiếp viện cho tiền tuyến
Tiếng gầm – tiếng rú – vọng hang sâu.

Chiến sỹ trường sơn đã bấy lâu
Quen lấy măng rừng để thay rau
Suối trong reo hát- sơn ca hót
Tâm tình thư viết gửi thầy Bu…

****

Giờ này con đóng ở chiến khu
Cùng với anh em diệt giặc thù
Bắc nam hai miền còn chia cắt
Đất trời sông núi – chẳng có thu…

Mỹ – Nguỵ điên cuồng đánh chiến khu
Lính dù – Lính bộ sáu bảy sư
Phi cơ – Tăng pháo – hòng khuất phục
Chất độc trắng rừng – cây xác xơ….

Mỹ- Nguỵ xâm Lăng…chớ có mơ
Tiên rồng con cháu bà Âu Cơ
Văn hiến ngàn năm – thề giữ nước
Sử vàng đánh giặc – Dệt thành thơ…

Vui xuân chúc tết Bác làm thơ!
Đồng bào chiến sỹ chớp thời cơ
Còn giặc toàn dân còn kháng chiến
Mỹ cút – Nguỵ nhào – Bác ước mơ.

Ước mơ của Bác thật đơn sơ
Nước nhà thống nhất Bác ghé vô
Thăm lại miền nam nhà rồng đó
Vui mừng ngấn lệ – Đời tự do…

Nước nhà giải phóng ngập cờ hoa
Bác chẳng đợi được – Bác đi xa…
Muôn triệu con tim thương nhớ Bác
Hết giặc con về – kính viếng cha…

Cùng người đồng đội đọc thư được người thân gửi đến
Cùng người đồng đội đọc thư được người thân gửi đến (ảnh từ internet).

TÌNH ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Hồ Như

Tôi và bạn không cùng quê quán
Vì nước nhà hoạn nạn gặp nhau
Mình mang quân phục chung màu
Khói bom, lửa đạn vì nhau chia đều.

Đêm lạnh giá không kêu ca rét
Ngày mưa rừng, sấm sét sá chi
Đói ăn, thiếu uống sợ gì
Một lòng quyết chí khắc ghi lời thề.

Với đồng đội không hề phai nhạt
Trong gian nan tiếng hát cất cao
Tình non sông, nghĩa đồng bào
Thư nhà chung đọc, cùng trao ân tình

Khi gặp khó sáng minh chia sẻ
Lúc hoan vui tuổi trẻ đồng hòa
Nhiệm vụ nào cũng vượt qua
Giữa hai trận đánh mặn mà tình thân.

Dù thân thể bao lần thương tích
Vẫn không quên diệt địch đến cùng
Vì dân, vì nước tận trung
Gia đình hiếu thảo vẹn cùng trước sau.

Khi đất nước rực màu cờ đỏ
Hòa bình về lấy đó tự hào
Tình nhà nghĩa nước cất cao
Không quên đồng đội năm nào bên nhau.

Sự quan tâm, gắn bó, chia sẻ cùng nhau của những người Lính
Sự quan tâm, gắn bó, chia sẻ cùng nhau của những người Lính (ảnh từ internet).

Chùm thơ viết về sự hi sinh của người đồng đội nơi chiến trường

MÀY ƠI! – Thơ: Khánh Vũ

Gói bằng chiếc võng này thôi
Nhìn mày lần cuối, mày ơi…thế là…
Chớp loà trận đánh đêm qua
Bóng người ngã xuống…thì ra…có mày

Nhẹ nhàng buộc nút sợi dây
Mà như thắt ruột tao…đầy lệ thương
Xác thân gửi lại chiến trường
Linh hồn về với quê hương…nhé mày!

Ngủ yên dưới lớp đất dầy
Đung đưa cánh võng ngàn cây ru hời
Đằng kia súng nổ vang trời
Xe tăng giải phóng đang dời rừng xanh

Tao đi…theo kịp quân hành
Giấc mơ thống nhất sắp thành…mày ơi…!

CÂU CHUYỆN VỀ ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Anh kể tôi nghe chuyện người đồng đội.
Lúc hy sinh khi tuổi mới hai mươi.
Khi ra đi vẫn còn hé môi cười.
Nói với anh chưa có người yêu đó.

Có một nỗi niềm bạn anh trăn trở.
Khi lên đường vẫn chưa có người yêu.
Biết bạn anh chỉ mơ ước một điều.
Sáng đi cày chiều chiều về với mẹ.

Thích cô bé nhà bên âm thầm lặng lẽ.
Mong hôn một lần chỉ thế mà thôi.
Bạn anh ra đi chưa kịp nói lên lời.
Anh yêu em suốt cả đời em ạ.

Thế thái nhân tình mặc cho thiên hạ.
Yêu em nồng nàn bằng cả con tim.
Kết thúc chiến tranh anh đã đi tìm.
Nơi bạn ngã trên đồi sim năm ấy.

Mấy lần rồi mà sao không tìm thấy.
Có lần mơ gặp bạn ấy lúc chiêm bao.
Dáng bạn anh vẫn như trước cao cao.
Vẫn trẻ trai vẫn khát khao cháy bỏng.

Nơi thiên đường bạn vẫn còn trong trắng.
Như bông hoa rừng trong nắng chiều thu.

Thơ viết về tình đồng đội
Thơ viết về tình đồng đội (ảnh từ internet).

BÀI CA KHÔNG QUÊN – Thơ: Lãng Du Khách

Đêm tĩnh lặng trên đồi vọng cảnh
Sao trời rơi năm cánh trên đầu
Thì thầm bên bạn nói câu
Sau này thắng trận nối cầu em tao.

Lời thủ thỉ ngọt ngào trước trận
Đánh đồn thù anh cất vào tim
Trời đang vắng lặng im lìm
Bỗng gào rực sáng nhấn chìm bóng đêm.

Ánh chớp lửa bên thềm trận đánh
Xé đồn thù từng mảnh tan hoang
Khắp nơi bom đạn đì đoàng
Lửa sao sa trận máu loang thân rời.

Tao đã trúng mày ơi đạn địch
Làm em mày thật thích nhưng thôi
Chiến hào mày dựa tao ngồi
Tao về đất mẹ ru nôi giã từ.

Anh nằm đó thái thư yên nghỉ
Cùng bao chàng chiến sĩ xả thân
Đồi thông gió hú quây quầy quần
Dệt lên hành khúc mùa xuân cho đời!

***Thơ liên quan: Chùm thơ tình viết về người lính biển đảo hay nhất

Chùm thơ đi tìm đồng đội ngày xưa thật xúc động của người Lính già

VỀ CÙNG TAO NHÉ MÀY ƠI – Thơ: Nguyễn Thị Tính

Chiến tranh nay đã qua lâu
Thế gian lắng mãi nỗi đau nhân tình
Hồn mày phiêu chốn điêu linh
Thịt xương máu đỏ nhuộm xanh đất này

Thôi thì nắm đất ôm đây
Tượng trưng cho bóng hình mày bạn ơi
Cho tao nhỏ giọt lệ rơi
Hít hà không muốn xa rời mày đâu

Bao năm mày chịu đớn đau
Rừng thiêng núi thẳm chẳng câu than phiền
Mẹ già nay đã quy tiên
Đêm đêm mẹ khóc lệ tràn xót thương

Ra đi mang nỗi sầu vương
Bao nhiêu lần giỗ khấn hương hồn mày
Trời cao cho đến đất dày
Có đâu giúp được tin mày chốn nao

Bỗng đâu lòng dạ cồn cào
Đêm về giấc ngủ nghẹn ngào trong mơ
Bàng hoàng chợt tỉnh cơn mê
Mẹ hiện báo mộng mày về với tao

Vượt bao dốc đá đèo cao
Núi rừng trùng điệp gian nao chẳng sờn
Nghĩa tình đồng đội cao hơn
Khôn thiêng mày hóa mây vờn chắn che

Cùng tao về với quê nghe
Có cha có mẹ bốn bề anh em
Cho mày say giấc êm đềm
Suối vàng mẹ cũng ngập tràn niềm vui.

TÌNH ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mấy chục năm thời gian đã phai màu
Chiến tranh đi qua nỗi đau ở lại
Tình đồng đội trong ta còn sống mãi
Không biết bạn mình hiện tại nằm đâu

Bụi thời gian đã nhuộm trắng mái đầu
Vẫn nhớ mãi nơi rừng sâu ngày ấy
Mình với bạn vừa bước qua mười bảy
Giữa chiến trường ta con chấy cắn đôi

Bạn hy sinh trong trận chiến trên đồi
Mình cũng bị thương ở nơi bờ suối
Bạn ra đi mới tròn hai mươi tuổi
Để cho mình mãi tiếc nuối khôn nguôi

Thiên đường trên cao bạn có mỉm cười
Có còn nhớ đến một người đồng đội
Luôn cảm thấy trong lòng mình có lỗi
Để bạn bao năm nằm với rừng sâu

Thời gian trôi như nước chảy qua cầu
Bạn thân ơi ở nơi đâu hãy nói
Về đây đi tập trung cùng đồng đội
Bên mẹ già đang mong đợi ngày đêm.

Nước mắt trong ngày tìm được hài cốt của đồng đội xưa
Nước mắt trong ngày tìm được hài cốt của đồng đội xưa (ảnh từ internet).

VỊ XUYÊN …ĐỒNG ĐỘI ƠI…DẬY ĐI – Thơ: Nguyễn Quân Hà Nam

Chúng mày thức mấy đêm đánh giặc
Mà ngủ bù bốn mươi năm chưa dậy là sao ?

Vị Xuyên ơi….Vị Xuyên
mười năm núi đá
Hoá lò vôi
Xương đồng đội tôi
Hoá thành nham thạch mới
Máu đồng đội tôi
Hoá mạch nước ngầm

Nghiêng núi
Nát trời
Đất rung
Nát bấy

Xương trộn đất hay đất ôm xương nhức nhối
Nước đỏ ngầu nhưng đâu phải phù sa?
Thân ngã xuống thành đất đai Tổ Quốc
Hồn bay lên thành linh khí quốc gia

Dậy đi đồng đội ơi!
Bốn mươi năm
Như thể hôm nay
Như thể hôm qua
Đồng đội tôi trẻ mãi không già

Dậy đi đồng đội ơi !
Dậy đi đồng đội ơi !
Mẹ già hai mắt teo khô
Cha ngồi lặng , nhìn nóc nhà trăn trở
Tiếng bi bô con gọi bố , gió cuốn đi
Và vợ hiền gim băng đen nơi trái tim
Lặng lẽ…
Dậy đi, đồng đội nhé
Dậy đi……

Chùm thơ viếng thăm mộ người đồng đội đã hi sinh thật xúc động

MÙA THU VIẾNG BẠN – Thơ: Châu Lê

Tôi đã đến..thăm anh người đồng đội.
Nghĩa trang buồn lạnh lẽo cuối chiều thu.
Mộ bia anh sương phủ kín mịt mù.
Nơi trần thế luôn nguyện cầu thương nhớ.

Anh có biết..hằng đêm tôi nức nở.
Kỷ niệm về đau nhói trái tim yêu.
Bạn thân ơi tôi nhắc bạn một điều.
Người ở lại vui buồn bao ký ức.

Mùa đông ấy..tôi anh lòng thổn thức.
Bước lên đường náo nức tiếng quê hương.
Cùng chung vai sát cánh nơi chiến trường.
Người anh dũng hy sinh miền đất khách.

Tôi đã khóc..xác anh ôm rồi trách.
Nơi quê nghèo mẹ bỏ lại ai chăm.
Hứa rồi đây không đất mẹ đừng nằm.
Gào tên bạn trong nghẹn ngào đau xót.

Giữ lời hứa..dưới máu tuôn nhỏ giọt.
Đưa anh về ấm áp khói hương quê.
Mẹ yêu ơi con giữ đúng câu thề.
Cờ tổ quốc..ngàn đời con sống mãi…

Viếng thăm mộ người đồng đội đã hi sinh
Viếng thăm mộ người đồng đội đã hi sinh (ảnh từ internet).

VIẾNG BẠN – Thơ: Lê Ngọc Kiên

Chiều thu tôi đến thăm anh
Nghĩa trang lạnh lẽo sương mành phủ buông
Mộ bia danh phận vô thường
Ở nơi trần thế niềm thương nguyện cầu

Nhớ đêm nức nở ôm nhau
Biết bao kỷ niệm làm đau tim nhiều…
Nơi xa anh nhớ một điều
Những người ở lại bao nhiêu nỗi lòng

Nhớ hôm thổn thức chiều đông
Lên đường nhập ngũ bạn đồng quê hương…
Chung vai sát cánh chiến trường…
Bao người anh dũng máu xương tan tành..

Mắt tuôn ướt cả xác anh
Anh đi để lại mẹ đành ai chăm
Hứa trên mảnh đất anh nằm
Gào tên đồng đội nghẹn thầm xót đau…

Nói lời như giọt máu đào
Đón anh về với ngọt ngào hương quê
Chúng ta giữ đúng câu thề
Máu xương anh thắm quốc kỳ thêm tươi…

CHÚNG MÌNH MÃI MÃI VẪN LÀ BẠN THÂN – Thơ: Đào Văn Tuấn

Hôm nay mình đến chỗ này
Thắp hương gọi bạn bằng mày được không
Mày được Tổ quốc ghi công
Nghĩa trang liệt sỹ, mộ không có hồn

Bao năm tao vẫn bồn chồn
Tìm xem hài cốt và hồn mày đâu
Hương thơm gửi gió mong cầu
Để tao tìm được, dù sâu cũng đào

Gia đình mày vẫn ước ao
Đưa về an táng với bao anh hùng
Về với đồng đội vui cùng
Tượng đài liệt sỹ của chung mọi người

Để tao có lúc mỉm cười
Khi thăm mộ bạn sáng ngời vinh quang
Để tao khoe với dân làng
Có thằng bạn tốt, đã mang về rồi

Để cho mãi mãi muôn đời
Nhân dân thờ cúng, để rồi lưu danh
Để cho mày ngủ yên lành
Chúng ta mãi mãi vẫn thành bạn thân.

Khóc trước mộ đồng đội xưa
Khóc trước mộ phần đồng đội xưa (ảnh từ internet).

TÌNH ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Chính Huy

Tao với mày người dưng khác xã
Nhập ngũ cùng ngày nên lạ thành quen
Mình quý mến nhau như thể anh em
Điếu thuốc hút chung, thư nhà cùng đọc!

Nhiều lúc nhớ nhà ôm nhau cùng khóc
Nhưng dần dần mọi chuyện cũng đã qua
Bỏ lại sau lưng nỗi nhớ mẹ già
Tao với mày cùng lao vào trận đánh!

Phiên gác đêm giữa đồi khuya giá lạnh
Cảnh vật im lìm súng lạnh buốt tay
Mình dựa lưng nhau tâm sự giãi bày
Kể về đời tư chuyện riêng mỗi đứa!

….”Mẹ tao bảo gắng đi vài năm nữa
Đến khi nào hết nghĩa vụ trở về
Mẹ chấm cho tao cô gái thôn quê
Đợi tao về hai nhà làm đám cưới!”

…..”Còn mẹ tao năm nay cũng nhiều tuổi
Lại ốm đau rồi tật bệnh liên miên
Chỉ ước ao chọn dâu thảo ,dâu hiền
Đỡ đần mẹ già khi trở trời, trái gió!”..

Tâm sự chưa nguôi thì trời sáng tỏ
Tao đột nhiên có lệnh xuống trung đoàn
Cấp trên cử tao đi học sỹ quan
Chia tay nhau chẳng kịp lời từ biệt!

Rồi thời gian cứ trôi đi …mải miết!
Bỗng một ngày tao nhận được hung tin
Mày hy sinh vì đã vấp phải mìn
Đồng đội đưa về nghĩa trang liệt sỹ!…

…..Chiến tranh đã qua già phần tư thế kỷ
Mẹ và tao thi thoảng đến thăm mày
Mẹ bảo rằng “Mày chỉ thích nằm đây”
Bởi bên cạnh có rất nhiều đồng đội!

À! Còn điều này tao chưa nói tới
Mẹ mày giờ ….cũng là mẹ của tao!
Cô gái quê xưa mày kể ….hôm nào
Giờ Mẹ hỏi cưới cho tao rồi đấy!

Tao thương mẹ, thay mày làm như vậy
Để trọn lời mẹ hứa với người ta
Còn mẹ tao nay cũng đã đi xa
Tao đón mẹ về vui nhà vui cửa!

Chiến tranh qua rồi bạn ơi! Tao hứa!
Sẽ thay mày chăm sóc mẹ đến nơi
Hãy yên lòng đừng buồn nhé bạn ơi!
“TÌNH ĐỒNG ĐỘI”! mãi muôn đời bất diệt./.!!

Hát cho đồng đội tôi nghe
Hát cho đồng đội tôi nghe (ảnh từ internet).

HÁT CHO ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Thanh Thống

Hát cho đồng đội tôi nghe
Lời ru của Mẹ trưa hè năm nao!
Lặng trong tiếng gió rì rào
Pháo tay anh vỗ tự hào quê hương!

Hát cho đồng đội tôi thương
Nằm gai nếm mật chiến trường năm xưa
Nhả êm nhạc khúc vọng mưa
Chiến khu rả rích… gió đưa hương về!

Hát cho đồng đội tình quê
Hương nồng phả ấm đường về tim anh
Quyện trong đất Mẹ ngọt lành
Mơn man mạch ấm trải mành trăng sao…

Sao tôi nước mắt nghẹn ngào…!!!!

Chùm thơ thăm lại chiến trường xưa – Nơi có người đồng đội còn nằm lại

ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Nghiem Pham

Lên thăm đồng đội chiều mưa
Trận địa đơn vị ngày xưa đây mà
Sao giờ mình nhận chẳng ra
Cỏ cây lút mắt mây là là bay

Vượt rừng trèo núi lên đây
Chẳng biết bạn ở nơi này hay đâu
Chúng tôi gọi bạn mấy câu
Chỉ nghe tiếng vọng hang sâu đáp lời

Thôi đành nhờ nhang khói thôi
Tìm hộ các bạn nằm nơi nào rồi
Mình sẽ đưa bạn về thôi
Mẹ già đang đợi mọi người đang mong

Cho dù cách trở núi sông
Tình nghĩa đồng đội vẫn trong thuở nào.

Thăm lại chiến trường xưa - Nơi có người đồng đội còn nằm lại
Thăm lại chiến trường xưa – Nơi có người đồng đội còn nằm lại.

Chùm thơ vui mừng ngày gặp lại của các cựu chiến binh, đồng đội xưa

NIỀM VUI – Thơ: Nguyễn Khắc Tuấn

Gặp nhau tay bắt mặt mừng
Nhớ thời lửa đạn ta cùng xông pha
Người còn người đã đi xa
Tay trong tay nắm vỡ oà niềm vui

Cùng nhau chia ngọt sẻ bùi
Nhớ đồng đội khuất ngậm ngùi xót thương
Một thời xông pha chiến trường
Bao nhiêu kỷ niệm vấn vương suốt đời

Vui mừng xúc động lệ rơi
Cùng ôn kỷ niệm một thời trẻ trai
Trường Sơn rừng rậm núi dài
Đánh Mỹ diệt ngụy chẳng ai sờn lòng

Chiến trường nhuộm đỏ máu hồng
Mưa bom bão đạn xung phong diệt thù
Chuyền tay cùng đọc lá thư
Mưa rừng muỗi vắt võng dù ngả lưng

Thuốc lào , hạt muối sẻ chung
Củ mài củ sắn rau rừng thay cơm
Khó khăn gian khổ không sờn
Xung phong diệt giặc căm hờn trút lên

Một thời nhớ mãi không quên
Bao người ngã xuống viết nên sử vàng
Gặp nhau xao xuyến rộn ràng
Nụ cười rạng rỡ hát vang kết đoàn.

Vui mừng ngày gặp lại của các cựu chiến binh, đồng đội xưa
Vui mừng ngày gặp lại của các cựu chiến binh, đồng đội xưa (ảnh từ internet).

TÌNH ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Nguyễn Thế Khang

Vậy là ta đã gặp ta
Bao năm xa cách, cách xa mong chờ
Niềm vui ập đến bất ngờ
Ôi! Đây là thực hay mơ thế này?

Sau giây lát tay trong tay
Mọi người hồ hởi giãi bày hỏi thăm
Đồng đội có được khỏe không?
Nhà cửa, con cái, vợ chồng ra sao?

Bỗng nhiên lòng dạ cồn cào
Nhớ người bạn cũ đã vào cõi tiên.
Những phút thăm hỏi động viên
Thoáng chốc khép lại, con tim thẫn thờ

Lại mong, lại đợi, lại chờ
Lại thương, lại nhớ, lại mơ mộng hoài
Bao giờ cho đến ngày mai
Để ta lại hát chung bài tình ca!

GẶP LẠI ĐỒNG ĐỘI – Thơ: Hoang Suong

Mỗi năm gặp mặt một lần.
Để tình đồng đội luôn gần nhau hơn.
Dù già, ốm yếu hay đau.
Ai cũng cố gắng đưa nhau cùng về.

Từ thành phố, đến thôn quê.
Có mặt đông đủ hả hê chào mừng.
Nhớ ngày còn ở trên rừng.
Đói cơm, lạc muối đã từng xẻ chia.

Bom rơi, đạn nổ tứ bề.
Xông pha lửa đạn không hề chùn chân.
Giờ đây tóc đã pha sương.
Ngoảnh đầu nhìn lại con đường đã qua.

Tự hào thay tuổi chúng ta.
Hiến dâng tuổi trẻ xông pha một thời.
Bây giờ đến tuổi nghỉ ngơi.
Gặp lại đồng đội bồi hồi rưng rưng.

Gặp nhau, tay bắt, mặt mừng.
Nếu không đến dự chỉ chừng vài năm.
Biết còn gặp lại để thăm.
Hay là vĩnh viễn ra nằm gò cao.

Thế nên cố gắng cùng nhau.
Nhớ ngày gặp mặt năm sau cùng về.

KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ viết về Tình Đồng Đội thật hay và cảm xúc từ nhiều tác giả. Hãy chia sẻ bài thơ, câu chuyện của bạn về tình đồng đội ở phần bình luận bên dưới nhé!.

Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Comment
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Lê Văn Hiền
Lê Văn Hiền

Tôi đến đây trang ngiêm – đồng đội thẳng hàng !— Đàn vẫn dạo khúc tình ca …vô tận !…Như năm xưa cùng nhau xung trận !…Ngụm nước dịu lòng – viên đạn xẻ chia !….Cuộc chiến tan rồi sao đồng đội không về?… Mẹ mỏi mắt chờ – con ngóng trông -vợ hiền bóng lẻ !… Dù Đã biết các anh không còn nữa !…Đồng đội ơi ! nước mắt vẫn tuôn trào …! Thương Nhớ nát lòng…nhưng biết làm sao !..Thôi- cũng đành tiếng đàn thay lời biệt ! ..Giua mênh mông ấm nồng đất VIỆT…! Như thấy các anh về đông đủ…lại Hành Quân !!!