Tổng hợp những bài thơ viết về Mùa Thu ở Hà Nội hay nhất. Chùm thơ là cảm xúc của các tác giả khi đi dưới trời Thu của Hà Nội. Thơ còn miêu tả khung cảnh Hà Nội với những nét đẹp rất riêng khi Mùa Thu về..
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #01
THƠ MÙA THU HÀ NỘI
Tác giả: Việt Cường
Tôi lưu luyến mùa thu Hà Nội
Rắc lá vàng trên lối đi xưa
Tiết trời mát mẻ giao mùa
Đọng trong nhịp thở mộng mơ thủa nào
Thu xào xạc, đón chào áo mới
Lá cỗi tàn vời vợi nhớ thương
Nhớ giờ trống điểm tan trường
Bóng hồng xao xuyến má hường tươi xinh
Thu mát mẻ, đượm tình đôi lứa
Hà Nội thu muôn thủa trong tôi
Mùa thu lay động lòng người
Sắc vàng trầm lắng bồi hồi không quên
Thu Hà Nội, ôi tên thật tuyệt
Cho lòng ta ước nguyện nhớ nhung
Thu xưa mắt lệ rưng rưng
Một thời hạnh phúc tương phùng trao duyên
Mùa thu mãi lưu truyền dấu ấn
Bao người con ra trận xông pha
Màu xanh áo lính xa nhà
Đầu không ngoảnh lại, lời ca phi thường
Thu uyển chuyển vấn vương phố nhỏ
Tình ngát hương sắc đỏ ngọt ngào
Trắng trong, tinh khiết, duyên trao
Mùa thu Hà Nội chìm vào hư không
Thu Hà Nội, bóng hồng trước ngõ
Viết đôi lời nhung nhớ gửi em
Mùa thu ta mãi không quên
Tặng Thu Hà Nội, êm đềm mùa thu./.
thơ Hà Nội mùa Thu tuyển chọn (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #02
HÀ NỘI CHIỀU CUỐI THU – Thơ: Sinh Hoàng
Chiều Hà Nội cuối thu xào xạc lá
Cánh sữa rơi theo gió thả hương nồng
Anh lặng thầm chờ đợi nắng chiều phong
Nhớ em lắm nên cõi lòng xao sóng
Nước hồ Gươm sương mờ giăng hư ảo
Đường Cổ Ngư trầm mặc hàng cây
Gió bấc về se lạnh bàn tay
Nhớ hơi ấm tay em mùa trước
Chiều hồ Gươm liễu rũ buồn lướt thướt
Thê Húc cong mình chờ đón đông về
Vọng từ đâu tiếng đàn ai xao động
Hà Nội cuối thu và nỗi nhớ lê thê.
***Thơ liên quan: Chùm thơ ca ngợi thủ đô Hà Nội hay nhất
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #03
THU LÁ ĐỎ – Thơ: Thơ và Tình
Hà Nội thu, gió về tê tái lạnh
Rét đầu mùa sóng sánh gương Hồ Tây
Áo len hồng ai mặc buổi chiều nay
Trên lối nhỏ hây hây màu con gái
Vẫn ở đó bao mùa, cây bàng dại
Lá hanh khô đang chuyển đổi sắc màu
Bàng đỏ mà lá thì lại vàng nâu !
Đứng cô quạnh bên mép hồ lặng lẽ
Con phố cổ thu về như mới mẻ
Nhà chen nhà, mái ngói úa rêu phong
Rét se môi theo gót chị hàng rong
Hương cốm dạo thơm từng cơn gió thoảng
Chiều tây hồ ráng vàng ươm mặt thoáng
Đàn sâm cầm rủ bạn kéo về đây
Gương nước trong in bóng những hàng cây
Sương mờ ảo phủ dày trên mặt sóng
Đi chen chúc giữa phố chiều gió lộng
Ngắm hoàng hôn chìm xuống đáy Hồ Tây
Bóng đèn đường khi tỉnh, lại khi say
Lách kẻ lá úa nhàu sắc vàng vọt
Hương hoa sữa đầu mùa, thu thãng thốt
Nhớ vố cùng, em có biết không em
Hoàng hôn tan vào bóng tối hoang đêm
Con phố ấy, vắng em buồn đến lạ!
tình thơ mùa thu Hà Nội (ảnh: internet) |
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #04
THU HÀ NỘI – Thơ: Đặng Minh Mai
Trời Hà Nội vào Thu nghiêng lá đổ
Heo may đùa bên phố nhỏ thân quen
Sương Tây Hồ khẽ giăng mắc dịu êm
Nàng thiếu nữ ngồi bên thềm mắt biếc
Hương hoa sữa bay ngạt ngào da diết
Phố Nguyễn Du ôi thân thiết nhường nào
Tự bao đời nét cổ kính thanh tao
Như Tiên nữ đã đi vào cổ tích
Mùi hương cốm Làng Vòng ta yêu thích
Hoa Ngọc Hà sắc thanh lịch Tràng An
Liễu ru mình soi bóng nước xốn xang
Hồ Hoàn Kiếm mây lang thang cất bước
Thu Hà Nội vẫn đây như thuở trước
Cứ xuyến xao bao câu ước lời thề
Dẫu xa vời muôn cách trở sơn khê
Lòng phấp phỏng được quay về chốn ấy.
***Thơ liên quan: Chùm thơ hay viết về cây cầu Long Biên (Hà Nội)
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #05
THU HÀ NỘI – Thơ: Ngân Lê
Bên đường em đứng chờ ai
Nghe Thu rụng chiếc lá ngoài sông xa
Trời xanh như thấy bao la
Mênh mang giọt nắng đậu tà áo em
Hà thành như lạ như quen
Tìm anh để bước chân em ngỡ ngàng
Ngẩn ngơ lạc giữa thu vàng
Heo may cơn gió chuyển sang đổi mùa..
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #06
THƠ TÌNH: HÀ NỘI VÀ NỖI NHỚ
Tác giả: Hồng Hoa
Hà Nội ơi…trong em và nỗi nhớ
Tháng năm dài luôn vẫn nợ tình anh
Trời vào Thu lá canh cánh xa cành
Rồi từng chiếc níu mong manh chờ rụng.
Người thương ơi…bây giờ em thấy đúng
Tình không yêu chẳng chung bước lối về
Gió cuối chiều… tê tái…bóng lê thê
Mình em với tứ bề…sương xuống ướt.
Từng chiếc lá mượt mà rơi phía trước
Mà nhớ thương không thốt được một lời
Hoa sữa buồn… rồi cứ thế vội rơi
Nghe chát đắng một thời trong kỷ niệm.
Thả hồn đi giữa miên mang tìm kiếm
Chiều không anh em ngất lịm cuối đường
Cả một đời vương vấn với niềm thương
Rồi cứ thế…cuối đường…luôn đứng đợi!
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #07
HÀ NỘI VÀO THU – Thơ: Phú Sĩ
Nắng sớm lạnh gõ vào khung cửa sổ
Hay ngập ngừng từ biên giới xa xôi
Gió thì thầm con sóng vỗ ngàn năm
Mặt hồ Gươm gợn chút thầm xao xuyến
Thu hoá thân vào Tây Hồ lưu luyến
Nghe nhịp chày giã vỏ dó làng Yên
Lá buồm xanh mong manh chút ảo huyền
Chiếc thoi thuyền chở tình yêu nặng trĩu.
Dáng thướt tha dặt dìu về ta nhớ
Lời tỏ tình trong hơi thở hoàng lan
Chút phôi pha trăn trở gió mưa ngàn
Đã thức giấc bao ngập tràn âu yếm..
Nỗi khát khao người xa quê hoài niệm
Dạt chân trời góc bể kiếp mưu sinh
Trong heo may, sương bịn rịn mái đầu
Ru hồn ta thấm sâu trong tĩnh lặng..
Trời vào thu thời gian đang tan chảy.
Mang nỗi niềm khắc khoải mỗi đời người.
Lệ nhớ thương đã đợi chờ hạnh phúc,
Nghe nồng nàn mơ thực ngát hương thu.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #08
HÀ NỘI MÙA THU VÀ EM – Thơ: Nguyễn Dũng
Ta gặp em giữa trời thu Hà Nội
Nắng nhẹ rơi ru vàng lối thân quen
Khẽ lả lơi trên mắt ướt môi mềm
Mùi hoa sữa nồng nàn thêm phố cổ
Đã qua rồi những chiều mưa giông tố
Hà Nội thương…bến đỗ mãi ngàn xưa
Biết nói chi cũng chỉ thoáng dư thừa
Ta lặng lẽ ngắm nhìn em trong gió
Vẫn dáng quen…vẫn nụ cười cháy đỏ
Mắt mi buồn vương lệ đó…sương mai
Vẫn môi hôn sưởi ấm những đêm dài
Vẫn trở trăn trên vai còn trĩu nặng
Ly cà phê rơi rơi từng giọt đắng
Loang hình em trong màu nắng quê hương
Uống đi em…cho vơi bớt đoạn trường !
Ta uống cả những sầu vương… sám hối
Gặp lại em giữa trời thu Hà Nội
Dấu yêu xưa nghe xa vắng ùa về
Xoè tay hứng chút hương thầm lạc lối
Bâng khuâng hoài tiếc nuối một cơn mê.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #09
HÀ NỘI VÀO THU – Thơ: Chử Văn Hòa
Thời gian cứ quay vòng đều đặn
Ngày và đêm luôn gắn với đời
Vào thu Hà nội em ơi
Bốn mùa rực rỡ rạng ngời sắc hoa
Mùa hạ đã đi qua rồi đấy
Đón thu sang biết mấy yêu thương
Mùa thu đẹp lắm khiêm nhường
Hoa khoe sắc thắm tỏa hương thơm nồng
Sáng se lạnh trưa không nóng bức
Cho con người thưởng thức cảnh hoa
Hồ gươm nắng sớm chan hòa
Bên cầu Thê Húc đôi ta vui vầy
Mùa thu sáng Hồ Tây đẹp lắm
Người dạo chơi thăm ngắm quanh hồ
Nhìn kìa từng đợt sóng sô
Long lanh ánh bạc nhấp nhô sóng đời
Ta dạo bước dưới trời thu mát
Gió heo may bát ngát tình người
Mùa thu Hà nội đẹp tươi
Thủ đô đón bạn nụ cười đẹp sao.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #10
HÀ NỘI VÀO THU – Thơ: Bằng Lăng Tím
Chớm Thu về liễu rủ mặt Hồ Tây
Hương dịu ngọt đắm say chiều phố nhỏ
Lá vàng rụng vương bay đầy khắp ngõ
Kỷ niệm xưa còn đó chẳng phai mờ
Những con đường nắng trải nhẹ vàng mơ
Cầu Thê Húc bây giờ đây vẫn vậy
Phố đi bộ đèn hoa giăng lộng lẫy
Hàng cây nghiêng như vẫy đón bao người
Cánh phượng tàn bên thềm nhớ chơi vơi
Hạ nhắn nhủ bao lời khi Thu đến
Sợi tơ níu mong tình xanh quấn bện
Thầm ước mong vui bến hẹn tương phùng
Cuối khung trời ai giấu nỗi nhớ nhung
Em trở lại nơi ta từng dạo bước
Phố vẫn thế vòng xe chiều xuôi ngược
Nắng cuối ngày in mặt nước lung linh
Cách xa nhau xin gửi chút tâm tình
Hẹn anh nhé ngày mình nên duyên mới
Niềm hạnh phúc lòng hân hoan phấn khởi
Tiễn Hạ xa mùa Thu mới đang về.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #11
THU HÀ NỘI – Thơ: Châu Phan
Anh về Hà nội mùa Thu
Để nghe trong gió tiếng ru ngọt ngào
Anh về phố cũ xôn xao
Mùi hương hoa sữa như trao gửi lòng
Anh về một sớm Thu mong
Nồng nàn hương cốm nắng hồng thêm yêu
Hà Nội yêu nhất thu chiều
Ngọt ngào hương sắc nhớ nhiều Thu ơi.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #12
THU VỀ NHỚ EM – Thơ: Đức Trung – TĐL
Thu xưa cũng chính nơi này
Hồ Gươm, ghế đá, lá bay xạc xào
Bên em say đắm ngọt ngào
Má hồng, môi thắm em trao tình đầu.
Thời gian cứ thế trôi mau
Em đi xa vắng lòng đau xé lòng
Thu về em có biết không?
Hồ Gươm, ghế đá, nắng hồng nhớ em.
Bao lần thao thức trong đêm
Trái tim khắc khoải gọi tên em hoài
Nỗi buồn sao chẳng nguôi ngoai
Nhớ em da diết không phai mối tình.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #13
LÃNG ĐÃNG CHIỀU THU HÀ NỘI – Thơ: Nguyễn Nhật
Tôi muốn lang thang trên đường Hà Nội
Phố cũ trong chiều lãng đãng sương Thu
Để thấy người xưa thêm lần bối rối
Thuở mối tình đầu lạc bước phiêu du
Ngày ấy Hạ trôi dần vào giấc ngủ
Để mặc mùa Thu rón rén quay về
Hoa Sữa chờ đêm dậy thì đâm nụ
Hương sắc cho đời trắng những đam mê
Ta có nào hay tình trần dâu bể
Vẫn mãi ngọt ngào như Cốm xanh trong
Phảng phất vị Sen mang lời ước thệ
Thấm đượm tình em cô gái Làng Vòng
Sánh bước chiều qua Tây Hồ thơ mộng
Nghiêng ngả hồn mình theo lá vàng bay
Có chiếc nào rơi mặt hồ gợn sóng
Chợt ấm trong lòng trước gió Heo May.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #14
HÀ NỘI THU XƯA – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Hà Nội ơi thương nhớ một cái tên.
Cổ kính trầm tư không quên một thuở.
Góc phố xưa nồng nàn hương hoa sữa.
Mùa thu về ta đi giữa hàng cây.
Đường Cổ Ngư tay ta nắm trong tay.
Sóng nước mênh mang trời mây lộng gió.
Tiếng guốc của ai gõ trên hè phố.
Tàu điện một thời chuông đổ leng keng.
Bên Bờ Hồ còn đó một quán kem.
Ta đã xếp hàng bên em đứng đợi.
Cửa hàng bách hoá toàn bông vải sợi.
Và bia hơi bán kèm với lạc rang.
Hà Nội xưa thuở bao cấp xếp hàng.
Người Hà Nội – người Tràng An thanh lịch.
Ba sáu phố phường ngày đêm tĩnh mịch.
Gánh hàng rong chật ních tiếng người rao.
Hà Nội Thăng Long rất đỗi tự hào.
Mùa thu về lòng nao nao nhung nhớ.
Anh vẫn nhớ Hà Nội mùa trở gió.
Heo may về se lạnh ở trong tim.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #15
ANH HÃY VỀ HÀ NỘI CÙNG EM! – Thơ: Nguyễn Thị Thắm
Hà Nội thu về đẹp lắm anh ơi
Nắng vàng mơ soi vào khung cửa sổ
Hoa sữa thơm, thơm nồng nàn góc phố
Để ai thẫn thờ đợi bước chân ai.
Hà Nội thu về đẹp lắm anh ơi
Hàng cây nghiêng nghiêng xôn xao trước gió
Anh có thấy không, con Sâm cầm nhỏ
Đang giỡn đùa trên mặt nước hồ Tây?
Hà Nội Thu về đẹp đến mê say
Nét rêu phong vẫn còn in đâu đó
Mái ngói thâm nâu những ngôi nhà cổ
Dấu thời gian như chẳng thể xóa nhòa.
Hà Nội thu về rực rỡ cờ hoa
Trời Ba Đình nghe xanh trong đến lạ
Kìa dòng người đổ về từ muôn ngả
Bước nhẹ nhàng vào viếng Bác kính yêu!
Hà Nội thu về đẹp biết bao nhiêu
Anh có nghe lòng rộn vui náo nức?
Hãy về đây ta sánh vai cùng bước
Hà Nội và em vẫn đợi anh về!
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #16
CÓ NHỮNG NGÀY THU – Thơ: Nguyễn Hưng
Có những ngày lang thang Hà nội phố
Ngắm Tháp Rùa bóng đổ mặt hồ Gươm
Nắng lung linh như toả những ánh cườm
Màu vàng thu về ươm lên ngàn lá.
Có những ngày rảnh rang nơi quán xá
Gương mặt đời ôi quá đỗi thân quen
Ly trà thơm quẩn quanh chuyện sang hèn
Thấy cuộc sống bon chen sao phù phiếm.
Có những ngày chợt nỗi buồn xâm chiếm
Lại một mình tìm kiếm những tàn phai
Đường Cổ Ngư thoang thoảng hương sữa cài
Bỗng nhớ quá tóc ai mùa thu ấy.
Có những ngày vui rộn ràng biết mấy
Bình minh về chợt thấy những xôn xao
Ước một ai gọi trái tim cồn cào
Để gió hát lao xao trong chiều vắng.
Có những ngày hồn ngập tràn ánh nắng
Giữa muôn chiều… lá thắm ngợp trời thu.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #17
TÌNH CA MÙA THU – Thơ: Nguyễn Hưng
Dắt em đi trên con đường hoa sữa
Nghe nồng nàn về giữa đoá vàng thu
Kìa Hồ Tây man mác bóng sương mù
Làn gió nhẹ như ru hồn lữ khách.
Nắng lung linh trên giọt sương tí tách
Lối rêu phong thành quách đã ngàn năm
Lá vàng khô như trải chiếu ta nằm
Gọi giấc mộng xa xăm về phế tích.
Sớm bình minh tiếng chim gọi lích chích
Vòm ngực căng thoả thích đón nồng say
Nghe không em nhịp đập trái tim này
Đang loạn nhịp gió lay từng nhánh lá.
Đây hạnh phúc có đâu là xa quá
Bởi thu vàng như đã rót mật yêu
Cầm tay em anh muốn nói bao điều
Rằng hồn anh lỡ xiêu vào mắt biếc.
Nhận nhé em tình yêu anh tha thiết
Để thu ngời viết tiếp bản tình ca
Rồi đêm nay dạo bước dưới trăng ngà
Sẽ chứng nguyện… tình ta là mãi mãi.
Xin cảm ơn mùa thu dệt tình ái
Để xuân về… hoa trái sẽ xum xuê.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #18
MÙA THU HÀ NỘI – Thơ: Bằng Lăng Tím
Đây cửa ngõ Thủ đô yêu dấu
Hà Nội ơi ba sáu phố phường
Nồng nàn hoa sữa tỏa hương
Hồ Tây gió lộng con đường lá rơi
Ba Đình nắng khoảng trời xanh thẳm
Hat sương mai ướt đẫm trên cành
Em về dạo phố cùng anh
Hồ Gươm như một bức tranh tuyệt vời
Bao kỷ niệm một thời gắn bó
Hàng sấu già đứng đó chờ ai
Lá xanh… lá úa đan cài
Phải chăng thu tới làm phai sắc màu
Giữ anh nhé tình đầu nguyên vẹn
Con thuyền tình chung bến yêu thương
Trao nhau nồng ấm môi hường
Mùa Thu Hà Nội vấn vương lòng người.
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #19
HÀ NỘI THU – Thơ: Hồ Như
Ta đã hưởng mùa thu Hà Nội
Chắc không quên những lối lá vàng
Mỗi lần vào độ thu sang
Tiết trời se lạnh cúc vàng đơm bông
Heo may thổi thơm nồng hoa sữa
Thu mang về một nửa của mình
Nồng nàn trong nắng bình minh
Hòa chung hai nửa chúng mình bên nhau
Cà phê đắng giữ màu nguyên vẹn
Từng giọt rơi hương bén đậm đà
Nhâm nhi ngắm cảnh gần xa
Tưởng như ngày ấy “giận mà lại thương”
Thu Hà Nội nặng vương chuyện cũ
Con tim mình nhắc nhủ điều chi
Nhớ về cải buổi xuân thì
Nắm tay dạo phố đường đi ngại ngần
Anh chẳng nhớ bao lần mình đã
Hẹn hò trăng nhịp thả ái ân
Để rồi hoài niệm mỗi lần
Tình trao say đắm… chuông ngân cũng hờn…
Thơ Viết Về Mùa Thu Hà Nội Hay #20
(đang cập nhật..)
KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ hay viết về Mùa Thu Hà Nội, những sáng tác mới hơn sẽ được kyuc.net cập nhật thường xuyên các bạn nhé!..
Bạn có yêu Mùa Thu Hà Nội không nhỉ!? Hãy cùng chia sẻ cảm xúc của bạn trong không gian Mùa Thu của Hà Nội ở phần bình luận bên dưới bài viết này nhé!..
? HÀ NỘI VÀO THU ?
Hà Nội vào thu trong những ngày cuối tuần thời tiết chợt nắng hơn. Gió không dịu dàng như những ngày đầu tuần mơn man trên má hay trên tóc. Gió dường như trốn biệt đâu mất. Vì mình đang rất gần với Hà Nội vào lúc này, thậm chí tiếng thở dù rất khẽ khàng của mình cũng sợ bị Hà Nội phát hiện.
Vào thu rồi nhưng lá chưa kịp vàng nên thi thoảng chỉ có một vài chiếc lìa cành. Nhưng Hà Nội vẫn bất đầu đón thu với hương cốm thơm nức được rao bán trên hè phố, những bó sen cuối vụ được gói gém cẩn thận bày bán trên những quầy hàng hoa tươi, trên các giỏ xe của chị hàng hoa bán rong. Và hoa sữa thi thoảng đã thoang thoảng vương vất ở đâu đó trên tuyến phố làm du khách trên đường và những người con của mảnh đất thủ đô này cứ thấy khắc khoải và da diết nhớ một mùa thu Hà Nội đến se lòng.
Chợt nhận ra Hà Nội vẫn luôn trọn vẹn không phải chỉ với những người đã sinh ra và lớn lên ở mảnh đất thủ đô ngàn năm văn hiến mà Hà Nội còn trọn vẹn trong trái tim một lữ khách phương xa như mình. Và đang lạc bước trên những con đường nườm nượp người, còi xe giờ cao điểm hay tan tầm..đông đến nghẹt thở…nhưng vẫn cứ cháy da diết một cảm xúc rất đẹp, hồn hậu và yên bình trong cái khắc khoải Hà Nội chớm thu mong manh và tan ra trong sự nồng nàn nhưng lại trọn vẹn trong trái tim riêng mình.
Trở về Hà Nội, mùa này vương vất hoa sữa trên con đường về nhà. Ngôi nhà hoang lạnh bởi thiếu hơi người. Trời thì mưa bão, cảm giác bất an và buồn… Chỉ muốn ở lại HN nơi có bạn bè và gia đình…. Nhưng đâu đơn giản thế…
Những mùa thu Hà Nội
Đã se sắt mùa thu về bên cửa
Sáng nay bất chợt lá rơi đầy
Ta uể oải soi gương và chải tóc
Nhìn thu về như tóc trắng trên tay
Nào môi thắm, mắt đen và da trắng
Nào đam mê hừng hực tuổi xuân thì
Thôi đã hết nồng say tình yêu cũ
Đời bao lần tan tác thu đi
Không nhớ nữa gương mặt người ẩn hiện
Những gió đông lạnh lẽo cũng qua đời
Trong kí ức- Nấm mồ không hương khói
Ta mịt mờ với hiện tại chơi vơi
Đời con gái bao lần thu rảo bước
Bao lá xanh còn thẫm những ân tình?
Ngăn kí ức chẳng còn đâu chỗ trống
Phía bên trời le lói ánh bình minh…
(Bài thơ chọt thấy trong bản thảo khi dọn nhà -2011)
Kỷ niệm mùa thu Hà Nội..
Nắm tay em, nắm tay em đi anh
Kìa hoa sữa đã thơm đầy ngõ tối
Đừng buông tay, em sợ mình lạc lối
Giữa mùi hương hoa sữa quá nồng nàn
Thơm vội vàng như muốn níu thời gian
Ôi Mùa thu mới bàng hoàng đang tới
Hoa sữa cũng như em dù không nói
Sợ phai tàn hoang lạnh giữa mùa đông
Hít thật sâu mùi hoa sữa say nồng
Cầm tay em đừng rời tay ra nhé
Gió mùa thu hanh hao và rất nhẹ
Thổi nồng nàn mùi hoa sữa mùa thu
Hà nội..14-10
HÀ NỘI THU LẺ BÓNG
Hương Tình
.
Hà Nội vào Thu … gió chuyển mùa
Cây buồn heo hắt… Với cơn mưa
Đường quen, lá rụng vàng chân bước
Lối cũ… em về … bóng lẻ trưa….!!!
.
Nhớ lắm chiều xưa đường lá đỏ
Anh nhìn em thẹn mắt đong đưa
Giờ đây… xa mãi xa … muôn dặm
Em lẻ… Trăng sầu… Ánh sao thưa!!!
.
21/8/2015
ANH CÒN NHỚ MÙA THU HÀ NỘI
Thu hà nội người ơi anh còn nhớ
Hoa sữa thơm ngan ngát thuở ban đầu
Hai đứa mìnhcùng dạo phố canh thâu
Dưới ánh đèn lung linh màu huyền ảo
Thu se lạnh…anh khoác cho em áo
Dựa vai anh mình cùng rảo bước chân
Anh bên em cứ ấp úng xa gần
Cả đời này…chỉ cần em là đủ
Em làm lơ….anh ơi kìa liễu rủ
Lại kia kìa…hoa sữa thoảng hương bay
Anh nhìn em…đôi mắt thật đắm say
Rồi khẽ nói…mình thế này mãi nhé
Em dịu dàng… Vâng thưa anh nhỏ nhẹ
Ta bên nhau mình mãi sẽ không rời
Nhưng bây giờ…mình mỗi đứa một nơi
Vì số phận, hay duyên trời xắp đặt
Để giờ đây thu lạnh buồn se sắt
Mi nhạt nhoà…môi thấy mặn làm sao
Vẫn thu đây vẫn hoa sữa hôm nào
Người thì vắng…em trực trào rơi lệ.
HÀ NỘI ..MƯA Và ANH..!
Cảm xúc trong mưa..
Thơ thu Hằng
Theo bước chân âm thầm sao ấm dạ
Trên phố phường xối xả của mưa tuôn
Hà Nội như cố mưa trận cuối nguồn
Đang hứa hẹn một mùa thu êm dịu
Như bên anh trong mưa em nũng nịu
Được anh yêu bịn rịn một vòng tay
Một bờ vai che khuất mưa giăng đầy
Hơi ấm yêu thương từng ngày trao trọn
Hạnh phúc trong em như trong giấc mộng
Trên con đường tình .mưa xuống phố đông
Một cái tên trong mưa sao ấm lòng
Yêu Hà Nội yêu tấm lòng xa ấy
Em yêu anh ..yêu mùa thu thức dậy
Yêu bầu trời hạnh phúc mãi đâu đây…!!
Hà Nội mưa buồn lắm em ơi!
Góc khuất âm u phía cuối trời.
Mưa thu rơi rắc hồn tan nát
Nhớ bước chân ai dạ bồi hồi.
Hà nội thân thương lắm anh ơi
Bàng chín rụng roi khắp phố phường
Dòng người tấp nập trên đường phố
Hà nội thêm nho những vấn vương…
TÔI ĐI GIỮA MÙA THU HÀ NỘI
Tôi đi giữa trời hun hút heo may
Hà Nội mùa thu tỏa nắng
Những con phố ồn ào và tĩnh lặng
Hương Hoàng Lan xoa dịu nỗi vơi đầy !
Tôi trầm mình bên dưới hàng cây
Những chiếc lá vàng cất cao bản tình ca tháng chín
Cô học trò bên bờ hồ gươm bịn rịn
Chia đều một vòng cốm trên tay…
Tôi treo mình trên những tán lá xanh
Hoa sữa nồng nàn trong từng hơi thở gấp
Có đôi mắt ai nhìn sang bất chợt
Dỗi hờn nhặt những đóa hoa rơi
Hà Nội mùa này nhiều lắm những chơi vơi
Những con phố kéo dài ra trong từng câu hát
Ru lại lòng ai giấc mơ người du mục
Được lang thang như thưởu chín lên mười.
29.09.2016
———
8g sáng nay có mặt tại Hà Nội giờ lại đứng trên đất Sài Gòn, haiz có chút tiếc nuối hơi thở miền Bắc… chưa đủ thấm…!!!
Một bài thơ hay với cái nhìn và cảm nhận tinh tế
Chắc phải là ngừoi yêu Hà Nội nhiều lắm , yêu dáng thu nhiều lắm mới có thể cho chúng ta thấy một mùa thu sâu thẳm
Cảm ơn