Chùm thơ hay viết về Tây Ninh quê hương

Chùm thơ hay viết về Tây Ninh quê hương

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về tình yêu quê hương, con người vùng đất Tây Ninh. Đó là những vần thơ ca ngợi vẻ đẹp những địa danh du lịch nổi tiếng ở Tây Ninh và con người nơi đây.

BÀI THƠ: TÂY NINH MẾN YÊU

Tác giả: Hồng Cẩm

Tuyệt lắm quê hương rất hữu tình
Lòng người rạng rỡ tợ bình minh
Nam thanh đức trọng tròn câu hiếu
Nữ tú tam tòng vẹn chữ trinh
Thuở trước tiền nhân cùng giữ nước
Ngày nay hậu thế hưởng thanh bình
Vần thơ cạn bút lời chưa thỏa
Viết mãi sao vừa cảnh đẹp xinh!

***Chùm thơ liên quan: Chùm thơ hay viết về núi Bà Đen (Tây Ninh)

TÂY NINH QUÊ HƯƠNG TÔI – Thơ: Hồng Cẩm

Sông Vàm Cỏ…quê hương ta đó
Hoàng hôn về…sắc đỏ trên sông
Thuyền ai rẽ nước xuôi dòng
Ngân nga điệu hát…cho lòng vấn vương

Đây Đồng Khởi…kiên cường trung dũng
Đất oằn mình…rồi cũng hồi sinh
Qua hai cuộc chiến điêu linh
Châu Thành từng bước, chuyển mình vươn xa

Kìa cao ngất…Núi Bà sừng sững
Điện Linh Sơn lơ lửng sườn non
Lưu truyền hậu thế mãi còn
Thiên Hương Thánh Mẫu…sắc son vẹn tình

Hồ Dầu Tiếng bình minh in bóng
Nước mặt hồ…gợn sóng lăn tăn
Suối Mơ-suối Trúc như rằng
Bức tranh thủy mặc…cầm bằng non tiên

Đây Tòa Thánh vùng miền đất đạo
Gặp duyên lành…tôn giáo khai sinh
Tam Kỳ Phổ Độ…hữu hình
Cao Đài Đại Đạo…hiển linh độ đời

Thành phố trẻ…rạng ngời sức sống
Vượt thời gian…chuyển động vươn lên
Hạ tầng cơ sở vững bền
Bao nhà nhân ái…xây trên nghĩa tình

Các bạn ơi! Quê mình đẹp lắm
Rất chân thành…mời bạn ghé thăm
Nhắn người lữ khách xa xăm
Quê Cha đất Mẹ âm thầm…chờ mong!

Thơ hay viết về Tây Ninh
Thơ hay viết về Tây Ninh.

TÂY NINH NGÀY VỀ – Thơ: Tôn Công Thành

Anh trở về thăm vùng quê hương nắng cháy
Mùa tháng giêng lúa gặt hái không còn
Cánh đồng chiều mơn mỡn những chồi non
Trỗi búp xanh bắp xếp hàng thẳng tấp

Những rặng mía lau vươn mình sau mùa ngập
Cao su đâm chồi xanh ngát khắp vùng xa
Sắc tím lục bình theo con nước lớn đơm hoa
Tô nét thắm Vàm Cỏ Đông … lững lờ yên ả …

Ghé lại Tha La vùng quê xưa giặc tàn phá
Sau những chiến dịch càn hoa lá xác sơ
Xóm đạo trở mình … nay cảnh đẹp nên thơ
Chuông gác vọng ngân nhà thờ chiều tan lễ

Mộc Bài biên cương mãi rạng danh bờ cõi
Sa Mát, Bời Lời, Bến Sỏi … đến Kà Tum
Bao chiến tích lẫy lừng kháng chiến diệt hung
Lưu dấu sử xanh anh hùng vinh danh liệt sỹ

Xóa dấu vết xưa … thời chiến tranh chống Mỹ
Chồi biếc vươn xanh cánh đồng mì bát ngát
Vườn mãng cầu xiêm theo sườn đồi rợp mát
Mây trắng lưng trời giăng chốp đỉnh Bà Đen …

Tòa thánh Cao Đài đêm trẫy hội đông ken
Thấp thoáng tháp cao, trống kèn thôi giục giã
Bóng dáng em tôi duyên thầm e ấp lạ
Tan thánh lễ về … áo trắng đóa tinh khôi.

TÂY NINH MẢNH ĐẤT THƯỢNG THỪA QUÊ HƯƠNG – Thơ: Sỹ Liêm

Tây Ninh giống một người tình
Có yêu thương phủ bóng hình bình nguyên
Đông Nam bộ nối hai miền
Đồng bằng sông Cửu Long hiền hậu giao

Campuchia biên giới nào
Giáp ranh cửa khẩu liền nhau Mộc Bài
Hiền lành cầm ở trên tay
Chính là bánh tráng mỗi ngày phơi sương

Đặc sản lan tỏa mùi hương
Bánh canh thơm phức thịt xương Trảng Bàng
Anh cùng em bước nhịp nhàng
Lên từng khoảnh đất mịn màng muối tôm

Bánh tráng me…sớm chiều hôm
Hai ta thưởng thức thay cơm hít hà
Ốc xu nổi tiếng Núi Bà
Trị đau nhức mỏi tuổi già cũng ghen

Thằn lằn đệ nhất Bà Đen
Chiên giòn thực khách miệng khen lẫy lừng
Nem bưởi quyến rũ không ngừng
Vị chua, mặn, ngọt, cay từng kẻ răng

Bảy món đặc sản kiêu căng
Đi xa thấy chẳng đâu bằng Tây Ninh
Tâm hồn xứ nắng cung nghênh
Bởi tâm hiếu khách hòa mình dễ thương

Tại sao phải kiếm thiên đường
Tây Ninh đã sẵn con đường thảm hoa..
Lòng người lộng lẫy nguy nga
Tình yêu chẳng biết điêu ngoa lọc lừa

Bài thơ lục bát xin thưa
Tây Ninh mảnh đất thượng thừa quê hương!.

Tòa Thánh Tây Ninh
Tòa Thánh Tây Ninh (ảnh từ internet).

TÂY NINH QUÊ HƯƠNG TÔI – Thơ: Kim Long Nguyễn

Tây Ninh tôi có hai mùa mưa nắng
Mưa thì mịt mù nắng cháy sạm da
Nhắc nơi đây nhớ đến ngọn núi Bà
Cao chót vót nhất vùng Đông Nam Bộ.

Xưa quê tôi đường gập ghềnh loang lổ
Giờ thế vào trải nhựa rộng thênh thang
Có cây xanh nghiêng bóng đứng thẳng hàng
Đem dịu mát những trưa hè nắng đổ.

Khu Tòa Thánh giờ được lên thành phố
Đèn sáng ngời nhộn nhịp lúc về đêm
Đến quê tôi ai cũng bảo êm đềm
Đã lưu luyến vướng chân bao người đấy.

Hồ Dầu Tiếng li ti con sóng dậy
Nặng mái chèo đầy ắp cá đồng sâu
Dân nơi đây vơi bớt nỗi lo âu
Nhờ cuộc sống vươn lên từ đất mẹ.

Bạn bè tôi rỉ tai nhau khe khẽ
Quê hương mình giàu đẹp quá bạn ơi
Làm chúng ta thêm cảm thấy yêu đời
Không nuối tiếc dù nước da nắng cháy.

Khách viếng thăm luôn hẹn ngày gặp lại
Đất khô cằn nhưng tươi tắn ở lòng son
Đến nơi đây khi xa sẽ nhớ mỏi mòn
Sẽ say nắng.. Vì thắm tình em trong gió..!

VỀ VỚI TÂY NINH – Lục bát: Thao Minh

Mời bạn về với Tây Ninh
Biên cương Tổ quốc yên bình nở hoa.
Mây vờn trên đỉnh Núi Bà
Lòng Hồ sắc nắng như là mặt gương.

Muối tôm cay mặn vấn vương
Ấm lòng bánh tráng phơi sương ân tình!
“Kiên cường, Trung dũng” Tây Ninh
Nhân dân bất khuất, nghĩa tình thủy chung.

Nơi đây lưu dấu Anh hùng
Mở mang bờ cõi Tiên Rồng Việt Nam!!

Đỉnh Núi Bà Đen - Tây Ninh
Trên đỉnh núi Bà Đen – Tây Ninh.

TÂY NINH – Thơ: Đào Hùng

Ta về thăm đất Tây Ninh
Cửa khẩu Xa Mát tình mình thêm yêu
Nắng hè rực rỡ vào chiều
Cao xu thẳng tắp nắng nhiều thêm xanh

Hỏi rằng em có yêu anh
Cho dòng sữa trắng trong lành cây ơi
Màu xanh xanh ngắt đất trời
Cây cao toả mát ngọt lời tình yêu.

GIÓ MIỀN ĐÔNG – Thơ: Nguyễn Hưng

Như không thể giấu trong lòng bí mật
Gió Miền Đông thổi bật lá tre ngà
Mùi thương nhớ hóa thân thành quả thị
Cứ thơm lừng trên lối ngõ chiều qua

Một thoáng thu thôi rồi gió vỡ òa
Mùa đông đến trước hiên nhà tạ lỗi
Quê mình đó những mái tranh già cỗi
Vẫn giữ bên trong một bếp lửa hồng

Vay trả một đời gió mãi hư không
Thương bến nước con đò trưa không ngủ
Vắt kiệt sức cho cánh đồng ba vụ
Đất bạc màu trăn trở giục mùa lên

Có những nỗi niềm không thể gọi tên
Mà ám ảnh suốt đời như gió lạ
Trốn vào đâu cái nắng vàng chân rạ
Con cóc khô tặc lưỡi tợp bóng mình

Dân Tây Ninh nói và sống thiệt tình
Nắng bụi mưa bùn vẫn ăm ấp gió
Như ngày xưa…cha cầu hôn mẹ đó
Như bây giờ…anh ngõ tiếng yêu em.

Hồ Dầu Tiếng - Tây Ninh
Hồ Dầu Tiếng – Tây Ninh.

TỈNH TÂY NINH – Thơ: Nguyễn Tấn Khoa

Tỉnh TÂY NINH nhiều thắng cảnh tham quan
HỒ DẦU TIẾNG cảnh bình an thơ mộng
Với diện tích thật vô cùng lớn rộng
Mặt nước trong, nhiều hoạt động nơi này.

NÚI BÀ ĐEN nổi tiếng ở Tỉnh đây
Từ đỉnh núi ngắm trời mây thư thái
MA THIÊN LÃNH dẫu đường đi khó lại
Đã đến rồi sẽ thích mãi không quên.

CHÙA THÁI SƠN nơi nổi tiếng linh thiêng
Với bảo tháp đứng thiêng liêng sừng sững
Cảnh TOÀ THÁNH TÂY NINH đầy nghệ thuật
Đạo Cao Đài đã xây dựng tại đây.

Những khu vườn rất nhiều loại trái cây
Vị ngon ngọt tận hưởng ngay tại chỗ
THÁP BÌNH THẠNH kiến trúc công trình cổ
Một trong ba Tháp cổ ở miền Nam.

VƯỜN LÒ GÒ – XA MÁT những rừng tràm
Khu du lịch LONG ĐIỀN SƠN thoáng đãng
RỪNG CHÀNG RIỆC cảnh yên bình tĩnh lặng
Và MỘC BÀI nơi CỬA KHẨU Việt – Miên…

KẾT
Các bạn vừa xem qua những bài thơ hay viết về Tây Ninh từ nhiều tác giả. Qua những vần thơ ca ngợi Tây Ninh, kyuc.net hy vọng đã phần nào giúp các bạn cảm nhận rõ hơn về vùng đất này. Hãy chia sẻ cảm xúc của bạn về Tây Ninh ở phần bình luận bên dưới nhé!.

Theo dõi
Thông báo của
guest
11 Comments
Cũ nhất
Mới nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Nguyễn Huy Hiếu
Nguyễn Huy Hiếu

**MỘT NGÀY Ở TÂY NINH**

Một buổi sớm về thăm (em guột)
Bạn bè cùng về tuốt Tây Ninh
Mới quen nhưng quá nhiệt tình
Làm người viễn xứ rung rinh cõi lòng

Tuy mới biết tình trong như đã
Ngồi chung bàn trước lạ sau quen
Người thì nói, kẻ thì khen
Chơi vui đến lúc đỏ đèn mới tan.

Thanh Thống
Thanh Thống

Cuộc gặp gỡ thắm tình tỷ đệ
Bạn trang face như thể một nhà
Tim hòa rộn nhịp bài ca
Tây Ninh thắm đượm chan hòa tiếng thơ

Ai có biết ai ngờ mạng ảo
Hóa chân thành thơm thảo mến yêu
Tình thơ xinh đẹp đủ điều
Tình huynh tỉ muội như diều vươn cao.

Huu Binh
Huu Binh

TÂY NINH

Hai lăm năm trước đất Tây Ninh
Nắng nung cháy thịt sống một mình
Cho đời những tấm tranh sơn đẹp
Tan nát nơi đây một chữ tình

Nhớ những ngày nắng cháy mưa sa
Bữa cơm trưa nắng với dưa cà
Canh chan không có chan nước mắt
Một chữ Tình Yêu quá xót xa

Những đêm lay lắt sống bên đường
Chân mõi tôi lê khắp phố phường
Kẻ thù dăm đứa đang theo đuổi
Một thân cô độc biệt quê hương

Những ngày trưa nóng nắng chang chang
Leo lên mái ngói lệ hai hàng
Thù này muôn kiếp luôn ghi nhớ
Cuộc đời Hàn Tín đã vương mang

25 năm nhìn lại được và mất gì cho một chữ Tình

Phi Yến
Phi Yến

Em về xứ Mẹ tỉnh Tây Ninh
Trở lại quê Cha đất tổ mình
Huyết mạch nơi từng nuôi dạy bảo
Suối nguồn nẻo mãi khắc tồn sinh

Mênh mông ruộng lúa nồng say cảnh
Bát ngát đồng nương thấm đượm tình
Ghé núi bà đen đền phật mẫu
Qua chùa thánh thất điện tâm linh

Người dân tấp nập đường xa ghé
Chú tiểu ân cần lễ tiếp nghinh
Cảm thấy trong lòng nghe nhẹ nhõm
Oà trong hạnh phúc cả yên bình.

BYN_5/11/15

Hà My Nguyễn Phan
Hà My Nguyễn Phan

CẢNH ĐẸP TÂY NINH (LÒ GÒ -XA MÁT)

Vùng biên giới có Lò Gò – Xa Mát
Rừng nguyên sinh dịu mát đợi chờ ai
Từng hàng cây dào dạt ngọn gió lay
Suối Đá Nứt tháng ngày luôn réo rắt.

Từng mỏm đá nhô ra như điêu khắc
Suối rầm rì, dìu dặt lúc nhặt khoan
Nhiều loài cây: dên, cổ thụ, địa lan
Chim quí hiếm ngỡ ngàng lòng du khách.

Rừng sinh thái, môi trường luôn trong sạch
Ru hồn người – du khách đã từng qua
Trời về chiều tiếng chim thú giao hòa
Cho người viếng xóa nhòa bao mệt nhọc.

Xai cao ngất từ thân linh chi mọc
Hoa ven rừng – cho góc ảnh thêm xinh.
Đến Đa Ha – cơm giữa buổi – thân tình
Khu hành chính kết hành trình …du lịch!

(hamy)

Kiều Kiều
Kiều Kiều

TÂY NINH

Tây Ninh mảnh đất quê tôi
Bốn mùa cây trái đâm chồi nở hoa
Dòng sông dịu mát hiền hòa
Đồng xanh thẳng cánh bao la đượm tình
Con người chân chất đẹp xinh
Kết giao bạn hữu chúng mình chẳng phân
Giàu nghèo quý ở lòng nhân
Vẫn luôn chan chứa tình thân tràn đầy
Núi Bà cao vút trời mây
Linh thiêng Tòa Thánh chùa Tây quê nhà
Trung Ương Tổng Cục nguy nga
Hồ Dầu Suối Trúc khiến ta hài lòng
Đi đâu cũng nhớ và mong
Mau về trở lại ấm nồng hương quê

An Kieu

Hong Nhung
Hong Nhung

YÊN BÌNH

Muôn màu vạn vẻ rất tươi xinh
Cảnh sắc quê hương thật hữu tình
Thẳng cánh cò chao chiều hối hả
Xanh hồ* sóng gợn sớm lung linh
Xôn xao khách dạo vui Tòa Thánh*
Háo hức người qua nhộn Bến Đình*
Núi Cậu*, Chùa Bà* vương vấn mãi
Ân nồng nghĩa đượm đất Tây Ninh.

Hồng Nhung

P/S:
+hồ : hồ Dầu Tiếng- Một hồ nhân tạo ở Tây Ninh.
+ Núi Cậu, Chùa Bà: Những thắng cảnh ở Tây Ninh.
+ Tòa Thánh: Ngôi chùa có kiến trúc độc đáo ở Tây Ninh.
+ Bến Đình: tên một bến đò thuộc xã Cẩm Giang, huyện Gò Dầu, thành phố Tây Ninh.

Đặng Ngọc Đào
Đặng Ngọc Đào

ĐÊM MƯA BUỒN

Đêm Tây Ninh mưa tuôn rã rích
Hạt mưa buồn tĩnh mịch sầu giăng
Chợt nghe gió hú dùng dằng
Đông về giá buốt gối chăn lạnh lùng

Một mình ta đêm nay lạc lõng
Giữa đêm trường nghe lộng xót xa
Tình sao đau đắng nhạt nhoà
Thương người người nở phụ ta nữa rồi

Ta mong mõi yêu thương chẳng nợ
Tình sớm chiều rạng rỡ bao dung
Cho nhau câu hát tao Phùng
Cho nhau tình bạn nghìn trùng vẫn thương …

Xuân Đào 02.12.16

Mạc Hổ
Mạc Hổ

Em là con gái Tây Ninh
Mưa buồn rã rích thắm tình quê hương
Để ai lòng dạ vấn vương
Hồn thơ lai láng yêu thương lại về…

Huỳnh Thái Sơn
Huỳnh Thái Sơn

Nhớ năm nào, tôi đi công tác Xa Mát – Tây Ninh, ở nhờ nhà bác Tám Chín. Nhà có 2 vợ chồng và đứa con gái. Bác có cái tên ngộ nghĩnh vì bác thứ tám còn vợ lại tên Chín nên người trong xóm ghép vậy cho gọn. Nhà bác có hàng hoa trạng nguyên đỏ rực trước cửa. Chiều mưa, tôi ngồi buồn thơ thẩn, suy nghĩ mông lung. Hai vợ chồng bác đi ăn giỗ, hai Thơm, con gái bác đang lui cui nấu nướng sau nhà. Đang thả hồn mơ màng, tôi nghe tiếng hai Thơm :
-Anh Sơn ơi ! Xuống đây đi…
Tôi bước xuống nhà sau, thấy hai Thơm bày sẳn trên sàn nhà nồi đất bốc hơi nghi ngút.
-món gì vậy Thơm ?
-Ốc hấp anh ! Mưa buồn quá…em làm mấy con ốc hấp sả ăn đỡ buồn ! – Hai Thơm cười.
Tôi ngồi bệt xuống, Hai Thơm mở nồi ốc. Mùi sả, ốc tỏa ra thơm lừng. Lể con ốc nóng hổi còn nguyên ra khỏi vỏ, chấm vào chén mắm gừng rồi đưa vào miệng. Đầu ốc giòn, thân ốc mềm, sần sật béo ngậy kèm thêm vị đậm đà mắm gừng nghe nó đã gì đâu ! Tôi tấn công liên tục nồi ốc, hai Thơm chỉ ăn cầm chừng, lâu lâu nhìn tôi rồi cười lỏn lẻn. Thấy vậy, tôi hỏi :
-Em ăn nhiều nhiều đi chớ…sao cứ nhìn anh cười chi vậy ?
-Nhìn anh ăn là vui rồi. Anh cũng dễ nuôi…gì cũng ăn được !
Nghe vậy, không biết hai Thơm khen hay là chê ! Chắc là nàng chê tôi tính tham ăn….Tôi khen nàng :
-Ốc của em ngon quá … ăn hoài không thấy ngán !
Hai Thơm đỏ hồng hai má, liếc tôi sắc lẻm :
-Vô duyên…người gì thấy ghét !
Tôi khen thật lòng hai Thơm lại ghét ! Không biết nàng nghĩ đến chuyện gì mà nhìn mơ màng lên nhà trước. Tôi nhìn theo nàng, chỉ thấy hàng hoa trạng nguyên tự nhiên đỏ rực hơn ngày thường trong mưa. Hoa đỏ rực hay lòng tôi đang rực cháy như hoa…
Tối hôm qua về trễ, ghé quán lề đường, gọi món ốc hấp sả. Cầm con ốc nóng hổi, tôi nhớ bữa ốc năm nào ở Xa Mát – Tây Ninh. Lòng bâng khuâng, thắc mắc : không biết bữa đó hai Thơm có thực sự “ghét” tôi không ?

Ha Cong
Ha Cong
Trả lời  Huỳnh Thái Sơn

Bật đèn xanh mà không dám vượt
Khờ quá! Hihiii