Xin chào Tháng 10 yêu thương!. Tháng 10 đã về thật rồi các bạn ơi!.. Mới tháng 10 năm nào chúng ta đã cùng nhau chia sẻ chùm thơ tình tháng 10 thì hôm nay chúng ta lại gặp nhau và cùng tổng hợp chùm thơ mới hơn viết về Tháng Mười.
Chủ đề này Thanh Biên thay mặt nhóm để tổng hợp thơ tháng mười từ các thi hữu và xin chia sẻ đến độc giả kyuc.net, nếu các bạn thấy hay thì nhớ share ủng hộ Biên cũng như trang kyuc.net nha!^^
#01.
CHÀO ĐÓN THÁNG MƯỜI – Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng chín đi rồi em biết không
Gió giao mùa sắp chuyển qua đông
Em chờ ai trong heo may gió
Mà sao anh thấy má em hồng
Tháng chín đi rồi em biết không
Tháng mười lấp ló ở ven sông
Heo may ra đi không trở lại
Vạt cải hình như đã trổ ngồng
Tháng chín đi rồi em biết không
Thu tàn mây vẫn trắng trời trong
Cải vẫn còn xanh nơi cuối bãi
Tháng mười sang chắc sẽ vàng bông
Tháng chín đi rồi em biết không
Phía xa xa ngọn khói đốt đồng
Trời se lạnh bên sông gió bấc
Người chưa về em mãi chờ mong
Tháng chín đi rồi em biết không
Dòng sông quê con nước mênh mông
Chờ ai qua mấy mùa hoa cải
Em có nghe sóng vỗ trong lòng.
#02.
THÁNG MƯỜI – Thơ: Thi Thơ
Tháng Mười đến gió về se se lạnh
Cây trơ cành buông rũ lá buồn lơi
Thu chưa qua Đông đã đến thật rồi
Tia nắng muộn chiều vàng rơi hiên vắng
Bên khung cửa một mình ta lẳng lặng
Thu đi rồi nghe mặn đắng trong ta
Tiếng chuông Chùa văng vẳng mãi ngân nga
Như đưa tiễn thêm một lần Thu chết
Đêm dần buông vài ngôi sao sợ sệt
Chợt dấu mình vội lén núp trong mây
Càng về khuya sương mỗi lúc thêm dầy
Đông thêm lạnh nửa trăng gầy đơn lẻ
Nhắm mắt lại gọi tên người khe khẽ
Dấu yêu à! Đông cũng sẽ dần qua
Người nơi đâu hồn héo úa lệ nhòa
Tim thổn thức cho hoa dần phai nhạt
Đông đang đến cho lòng ta tan nát
Lạnh tâm hồn thêm đắng chát lời thơ
Tháng Mười ơi ta vẫn mãi đợi chờ
Xin ướp lạnh tim khờ dùm ta nhé!
#03.
THÁNG 10 ĐÓN GIÓ HEO MAY – Thơ: Thanh Tâm
Tháng mười đến vạt nắng chan hối hả
Sương thả hồn rơi nhẹ cánh hoa xinh
Ngày cũ ơi ta nhớ lắm tới mình
Đượm màu mắt bờ môi căng mọng đỏ
Tháng mười khẽ lùa theo từng cơn gió
Lá rơi đầy hương cỏ đắm ngất ngây
Nàng vụng dại thương ai nhớ đong đầy
Tim khắc khoải bủa vây khơi cảm xúc
Tháng mười hỡi vì đâu lòng rạo rực
Bởi Thu về hay tại những ánh sao
Rọi vào nơi sâu thẳm trái tim đào
Bâng khuâng lạ khát khao niềm thương mến
Tháng mười gọi nghe tiếng tình lay chuyển
Ướp giọt đời đan quyện những nồng say
Tháng mười ơi dịu ngọt nhé từng ngày
Gom tất cả heo may về ủ ấm.
#04.
THÁNG MƯỜI VỀ – Thơ: Thi Anh
Tháng mười về em vẫn mãi chờ mong
Tình cách xa để cho lòng trăn trở
Anh và em ở hai đầu nổi nhớ
Tháng ngày dài chan chứa nổi niềm thương
Tháng mười về sao lòng cứ vấn vương
Bởi kỷ niệm trên con đường ngày ấy
Tay đan tay một niềm vui phơi phới
Hạnh phúc ngọt ngào ta đã trao nhau
Tháng mười về trong em vẫn khát khao
Ước bây giờ được có anh bên cạnh
Thu đã xa đông về trời se lạnh
Mình sẻ bên nhau ủ ấm tình nồng.
#05.
THÁNG MƯỜI – Thơ: Thiên Lương
Ta đi tìm thu cuối nửa chơi vơi
Trong se lạnh của tháng mười xa lắm
Chút hanh hao trên nền trời xanh thẳm
Mùi oải hương vương đọng níu bàn chân
Tháng mười về may lạnh gọi cố nhân
Nhớ dáng nhỏ mỗi lần qua đầu ngõ
Sắc thu vàng màu hoàng hôn vẫn đỏ
Thầm trách người ngày đó bỏ ta đi
Bước lang thang dòng ký ức xuân thì
Là con gái em nhớ gì dĩ vãng
Có hiểu ta trong giấc khuya mê sảng
Nhớ nhung nhiều… dù tình cũ phôi pha.?
#06.
CHÀO THÁNG MƯỜI – Thơ: Thu Hà
Tháng mười à ! Em đến rồi đó ư ?
Để chàng đông cứ chần chừ ngấp nghé
Gió bẽn lẽn chỉ thoảng qua nhè nhẹ
Cơn mưa phùn khe khẽ rồi lại đi !
Tháng mười à ! Em đang giấu những gì ?
Có phải nắng nhiều khi cũng hờn dỗi
Chỉ nhẹ buông rồi bỗng dưng thay đổi
Có phải là tại lỗi của chàng đông ?
Tháng mười về cho đôi má thêm hồng
Làn môi thắm tô dòng sông cảm xúc
Đời là những bến bờ trong và đục
Hạnh phúc là những lúc được bình yên !
Tháng mười về tránh xa mọi ưu phiền
Vui em nhé ! Kiên cường hoa bất tử
Hãy mở rộng trái tim và tha thứ
Nở nụ cười viết hai chữ “nhẹ buông”!!!
#07.
THU MÊNH MANG – Thơ: Hồng Chiên
Tháng mười về… ai mang gió heo may
Nhè nhẹ thổi tung bay làn tóc xõa
Biển chiều nay dịu êm con sóng cả
Từng đoàn thuyền chở cá nặng đầy khoang
Tháng mười ơi tình biển lại mênh mang
Bờ bến rộng chứa chan từng kỷ niệm
Đây phiến đá ta ngồi khi trò chuyện
Nhớ thêm nhiều lưu luyến lúc hòang hôn
Nơi xa xa ghềnh đá được sóng cồn
Sao nhớ quá bồi hồi ôm ký ức
Tim thổn thức rộn vang trong lồng ngực
Có phải chăng thu đánh thức em rồi
Biển chiều nay chẳng thấm giọt mồ hôi
Ngắm sóng vỗ nhẹ trôi men bờ cát
Gió lạnh về trong trời thu bát ngát
Đã vô tình đưa hạt nhớ bay xa.
#08.
THƯƠNG NHỚ THÁNG 10 ƠI – Thơ: Quý Phương
Người hẹn tháng mười ta sẽ chung đôi
Vậy mà sao không giữ lời đã hứa
Hay tại ai kia có quá nhiều chọn lựa
Nên tình ta người nghĩ chỉ đùa vui?
Ngày người đi ta đánh mất nụ cười
Cứ nghĩ cho người bao điều tốt đẹp
Để rồi tổn thương ta đành giấu kín
Mỗi ngày một mình nghiền ngẫm với cô đơn
Trái tim là máu thịt nên yếu mềm
Thổn thức nhói đau ta cố kìm tiếng nấc
Nửa đời bể dâu đã cạn khô nước mắt
Cứ nghĩ gặp nhau sẽ hạnh phúc thật nhiều
Nào ngờ lầm tin ta trao hết hương yêu
Để rồi nghiệt duyên thêm nhiều sầu khổ
Ta đã đợi tháng mười trao thương nhớ
Mà người ta chẳng về nữa bao giờ.
#09.
THÁNG MƯỜI DỊU NGỌT – Thơ: Nguyễn Ngọc
Tháng mười đến mang từng hơi thở
Nhớ làm sao duyên nợ tình ta
Bên nhau giây phút mặn mà
Bao nhiêu thuơng nhớ cách xa ngàn trùng
Tháng mười đến mang từng tia nắng
Gió thầm thì ru nặng tình yêu
Dù thu có lạnh không nhiều
Con tim vẫn khát hồn phiêu quay về
Dù xa cách đê mê nỗi nhớ
Thấy bồi bồi rạng rỡ thật tươi
Bâng khuâng xao xuyến nụ cười
Trao nhau ánh mắt bờ môi tràn đầy
Tháng mười hỡi về đây hiền dịu
Dệt tình thu bện níu hồn nhau
Đưa ta thắm lại muôn màu
Bến bờ hạnh phúc thật lâu không rời.
#10.
KHÚC GIAO MÙA – Thơ: Đinh Quang Việt
Tháng Mười về e ấp buổi đầu đông
Mà Thu cứ dùng dằng hoài chẳng dứt
Chiếc lá cuối…ngập ngừng thôi không rớt
Để heo may bất chợt đón đông về
Khúc giao mùa cứ chìm đắm đê mê
Mơn man thổi gió bốn bề se lạnh
Đôi ánh măt vương màu thu lấp lánh
Ứa nghẹn ngào ươm hạnh phúc ngày đông!
#11.
CẢM XÚC THÁNG MƯỜI – Thơ: Kao Bình
Tháng mười đến dịu êm miền xúc cảm
Em có nghe thu dạm ngỏ muôn chiều
Mây trắng vờn quanh đỉnh nhớ bồng phiêu
Cúc say ngủ với bao điều quên nói
Mưa thềm phố chỉ loang màu yêu gọi
Những đợi trông xin gói gửi riêng dành
Dẫu biết rằng niềm tin ấy mong manh
Nhưng là cả tấm chân thành duyên nợ
Tháng mười đến cho lòng thêm trăn trở
Bước đơn buồn rất sợ buổi chiều đông
Thu đáng yêu bởi tại má em hồng
Gió miết mải đùa bông lơn triền thắm
Niềm thương luyến dù cách xa vạn dặm
Vẫn ngọt ngào say ngắm buổi bình minh
Em có nghe thu xao xuyến bên mình
Sắc vàng trải lung linh nằm khoe nắng
Lòng thổn thức mà sao tim nín lặng
Nói thầm thôi… kẻo hoa nắng ghen hờn
Xui tháng mười vương vấn nẻo thâm sơn
Xin giấu vệt chai sờn chưa kịp cất…
#12.
HOA NẮNG – Thơ: Vũ Thành
Tháng mười sang sao lấp lánh trên đường
Lối đi cũ vẫn ngập tràn hoa nắng
Chiều Thu đến mặt hồ như phẳng lặng
Bước chân Nàng vừa chợt thoáng qua đây
Hoa nắng vương còn đọng dáng vai gầy
Bao kỷ niệm đã trôi vào dĩ vãng
Nay lại tỏ như mặt trời ló rạng
Mới hôm nào hai ta đã sánh vai
Chung nhịp đi khoác tay quãng đường này
Trái tim đỏ như cùng theo nhịp đập
Tương lai hẹn xây lâu đài cao thấp
Tưởng chừng như hạnh phúc đã lại gần
Ấy thế mà mệnh trời cứ phân vân
Làm lỗi nhịp trái tim như vụn vỡ
Đôi ta chỉ… Là đời không duyên nợ
Mang nỗi sầu thành kỷ niệm chia hai
Tình đã tan mà giấc mộng còn dài
Chiều về lại trên con đường xưa cũ
Sao hình bóng vẫn vào trong giấc ngủ
Chợt giật mình… Bông hoa nắng đung đưa.
#13.
CHÀO THÁNG 10 – Thơ: Bích Liên
Tháng mười đến thật nhanh như cơn gió
Mới ngày nào nghe rõ tiếng ve ngân
Mà giờ đây lá rụng vàng ngoài sân
Chim di trú bay tần ngần tránh lạnh.
Mỗi sáng sớm sương mù giăng canh cánh
Tiếng còi xe lanh lảnh khúc giao mùa
Bạn bè ơi hy vọng mới đan thùa
Trên thành phố nụ cười vừa mong đợi
Ba tháng nữa đã sang một năm mới.
Chúc mọi người phơi phới những niềm vui
Mỗi một ngày thêm chia sẻ ngọt bùi
Cho cuộc sống luôn ngời ngời hạnh phúc.
Bảo hiểm em luôn kịp thời đúng lúc
Mọi nhu cầu thiết thực của gia đình
Cho hôm nay và mai sau chính mình
Hãy điện thoại hay nhắn tin bạn nhé.
#14.
CHÀO THÁNG 10 – Thơ: Phạm Hồng Ân
Tháng Mười đến
Có gì vui không nhỉ
Lá rụng vàng như trút hết mùa đi
Xin yêu thương hạnh phúc luôn tìm về
Như cành khô trổi lộc, lá chưa hề hư mất.
Chào tháng Mười
Gió đông lùa như gắt
Xua tan mây phiêu dạt về nơi nào
Mặt trời lại thêm màu vàng rực lửa
Đón đông về giã biệt thu yêu thương
#15.
NỖI NHỚ THÁNG MƯỜI – Thơ: Thanh Liễu
Tháng mười về anh lại nhớ người xưa
Chuyện tình cũ như vừa về tái hiện
Em hiền dịu ánh nhìn sao trìu mến
Để cho lòng lưu luyến mối tình si.
Tháng mười ơi nhớ lại hết những gì
Con đường cũ lối đi quen thật ngắn
Ta sánh bước bên nhau lòng sâu nặng
Lá vương dầy uớt đẫm những hạt sương.
Tháng mười về lòng xáo trộn vấn vương
Anh nhớ mãi môi hường thơm ngọt đậm
Mắt đưa vội liếc nhìn sao đằm thắm
Tim rộn ràng…sâu thẳm đã gửi trao.
Tháng mười về gợi lại những khát khao
Lời muốn nói đã bao ngày ấp ủ
Em có hiểu,anh như mần mới nhú
Vẫn thẹn thùng lời mở khó làm sao.
Tháng mười ơi,anh muốn được thét gào
Ngàn nỗi nhớ muốn trao người mong đợi
Đôi ta sẽ chung đường sang bến mới,
Tình vẹn tròn đi tới bến bờ vui.
#16.
TÌNH EM THÁNG MƯỜI – Thơ: Phương Vũ
Tháng mười về mình hò hẹn nhé anh.
Để ngày nhớ không buông mành bỏ ngỏ
Bao dấu yêu xốn xang lòng rất rõ
Những bồi hồi cứ lấp ló nơi tim.
Tháng mười rồi trên trời những đàn chim
Chúng đang bay để đi tìm tổ ấm
Thu sắp tàn gió bao la rất lộng
Ngập lá vàng trên lối mộng nôn nao.
Tháng mười về bao nhiêu nỗi khát khao
Của hoa sữa ngạt ngào đang lan toả
Với tay hái cài tóc dài bay xoã
Phút mơ màng nắng cũng toả hồn say.
Tháng mười về hai ta sẽ nắm tay
Bờ vai nhỏ tựa những ngày trở gió
Trao hơi ấm khi đông vừa qua ngõ
Hương tình nồng còn đó những đam mê.
Tháng mười ơi…tình sẽ được tràn trề
Nụ hôn thắm bao đê mê mong đợi
Cơn gió bấc bỗng giật mình chới với
Lửa tim hồng vời vời sưởi ngày đông.
#17.
LỐI HẸN THÁNG 10 – Thơ: Kiều Trang
Tháng Mười về anh có biết hay không
Mình đã hẹn khi đông vừa chạm ngõ
Ôm sầu mãi tiếng thương giờ kịp tỏ
Nắm tay nhau đi đến cuối con đường
Thu đã tàn gom sợi nhớ vấn vương
Thơm mùi lúa thoảng hương Lài rất khẽ
Mình nắm chặt bàn tay này anh nhé
Quyện môi hôn thỏ thẻ lúc đêm về
Tháng mười rồi ấp ủ chuyện phu thê
Anh nhớ nhé câu thề men ái đượm
Thưa Cha Mẹ cơi trầu cùng vôi ướm
Gối thêu hồng đôi bướm mộng từng đêm
Sẽ cùng nhau bồi đắp ngọt môi mềm
Dù gian khổ dù nghĩa đời thêm cơm áo
Không quản ngại những muộn phiền rối não
Mãi thơm nồng hạnh phúc khải hoàn ca.
#18.
CÔ GÁI THÁNG 10 – Thơ: Cô Ngốc
Thu điệu đà mỗi độ tháng Mười sang
Ôm vạt nắng huy hoàng gom vén lại
Mĩ miều sắc chuyển gam màu phối trải
Cửa ngõ hồn con gái bỗng mênh mang
Mùa hoang vu cảnh vật cũng mơ màng
Em bước dạo thênh thang chiều qua phố
Bàn chân dẫm nhẹ nhàng trên lá đổ
Vẻ yêu kiều cám dỗ cả trần gian
Cất giọng ca hòa gió thoảng ngút ngàn
Âm trầm bổng râm ran giàu cảm xúc
Toát lộng lẫy kiêu sa rời thế tục
Tà áo dài, hoa cúc dịu dàng xinh
Phảng phất mưa cho buổi ấy thêm tình
Se se lạnh lung linh màn sương xõa
Cười e thẹn ngấm ngầm che khói tỏa
Kẻ bên đường ngơ ngẩn hóa hình nhân…
Để Tháng Mười em…mãi đẹp muôn phần!
#19.
THÁNG MƯỜI NHỚ AI – Thơ: Hoàng Hoàng
Mỗi một năm, tháng mười lại ghé qua
Rắc kỉ niệm thân ta hoài nỗi nhớ
Dẫu xa cách hơn nửa đời trăn trở
Vẫn chưa quên.. mộng vỡ vụn ban đầu
Mỗi tháng mười, chợt nghĩ chuyện đâu đâu
Giọt vương vấn cho sầu tình điểm hẹn
Cùng câu nói mà em làm uất nghẹn
Mất sạch rồi.. vun vén ngõ chờ mong
Một tháng mười, chưa đủ dứt tơ lòng
Cứa khe khẽ tim hòng đau đớn cõi
Mãi dằn vặt như mình đang có lỗi
Đắng nụ cười.. mòn mỏi tiếng yêu tàn
Nửa cuộc đời, phiêu lãng tận quan san
Tưởng như khóc như than là sẽ hết
Giờ đã hiểu khi tình yêu bất diệt
Mãi tháng mười… da diết nhớ nhẹ ai.
#20.
CÔ GÁI THÁNG MƯỜI – Thơ: Nhánh Rong
Cô gái tháng Mười hay cười
Trẻ trung đơn sơ nhí nhảnh
Cô gái tháng Mười thật bảnh
Nhiều anh trộm nhớ thầm thương
Đôi khi tháng Mười lại cương
Bởi vì giữa Thu Đông đó
Thu buồn sắt se lá đỏ
Đông hờn lạnh lẽo trầm tư
Cô gái tháng Mười thích hư
Để cho các anh năn nỉ
Khi yêu tháng Mười tỉ mỉ
Thủy chung sắc tím dịu dàng
Cô gái tháng Mười điệu đàng
Áo quần giầy dép thật mốt
Giỏi giang đảm đang trụ cột
Chăm sóc ngăn nắp gia đình
Khi giận tháng Mười lặng thinh
Chẳng thèm hé môi đâu nhé
Các anh khôn ngoan nhỏ nhẹ
Thì sẽ dỗ được tháng Mười
Cô gái tháng Mười xinh tươi
Trầm tĩnh bao dung uyển chuyển
Cô gái tháng Mười lúng liếng
Tánh vui nên lắm người mê
Thêm một sinh nhật lại về
Chúc em tháng Mười thêm tuổi
Hạnh phúc niềm vui gần gũi
Dồi dào sức khỏe đẹp tươi.
(Đang còn cập nhật..)
Các bạn vừa xem qua chùm thơ tháng 10 yêu thương do Thanh Biên chia sẻ lên kyuc.net, những sáng tác mới hơn về Tháng 10 sẽ được Biên cập nhật liên tục các bạn nhé. Các bạn có thể tham khảo thêm chùm thơ chủ đề tháng 10 trên trang iini.net nữa nhé:
Và các bạn đừng quên để lại lời bình luận cũng như share dùm bài viết này giúp Biên lên các mạng xã hội nha! ^^
Cám ơn nhiều! Hello October!
THÁNG MƯỜI…
Thoắt cái đã tháng Mười
Vậy là đã xa trường một tháng
Xa niềm bâng khuâng níu chân trên bục giảng
Xa gốc phượng già ghế đá buồn tênh.
Cánh én xác xơ, mùa sếu vạc tự tình
Sương khói phủ , heo may về se lạnh
Mùi hương cốm thơm lừng đặc quánh
Nôn nao lòng người lữ thứ xa quê.
Tháng Mười về ôi tháng của đam mê
Nhớ cơm mẹ nấu thuở nào thơm phức
Béo ngậy cá rô ron , bữa cơm chiều chân thực
Nuôi dáng em thanh mai, trúc ngọc , tóc thề…
Tháng Mười về trút bỏ dãi dề
Sao bỗng thấy nôn nao da diết
Em như chim trời bay về đâu biền biệt
Xốn xao lòng, nhức nhối tái tê.
( Hoành Sơn tháng Mười 2018)
THÁNG MƯỜI VỀ
Tháng mười về ..em đâu rảnh đi chơi
Ở nơi ấy…như thầm khơi buổi nhớ
Bởi nơi ấy…chắc còn đang mắc nợ
Vì đâu đây..còn mãi bước đường qua
Tháng mười về …em vẫn ngóng bờ xa
Khi ai đó… dặn thầm xoa dịu bóng
Cơn gió nhẹ…xoay chiều thêm đan võng
Mỗi lần mơ chỉ có bóng hình ai
Tháng mười về…đem lại gửi láng lai
Xa xa thật..lắc lư hoài níu giữ
Để ai biết…tâm tư dài thục nữ
Bởi vần thơ…lộn mấy chữ tình thu
Tháng mười về…cơn gió lạnh heo may
Da nít nẻ…anh chả yêu nũng nịu
Thu cuối ngõ còn đâu là mi miệu
Để anh thèm …níu bờ liễu bên đường
Tháng mười về…em mãi miết tha phương
Ở nơi ấy…canh đêm trường thầm lặng
Nhà trống rỗng… cơn mưa chiều lịm nắng
Tiếng chim chiều…gọi thầm vắng rồi bay
Tháng mười về…nhìn tận rặng chân mây
Màu biến sắc lá vàng rầy bên cựa
Em nhìn thấy …bước đường không lần lựa
Nhưng tư tình có bếp lửa mùa đông.
Thơ :Trần Thị Hồng luân.
ÔI! THÁNG MƯỜI
Tháng mười rồi… năm sắp hết đến nơi
Tiền chẳng có ngậm ngùi chờ xuân mới
Dịch cô vít khiến nghèo thêm chới với
Đôi dép mòn vẹt gót đứt quai thôi
Tháng mười về đông đến dạ bồi hồi
Áo choàng cũ bạc phai màu mưa nắng
Lương bèo bọt vừa đủ dưa với mắm
Nên quanh năm chỉ quanh quẩn góc nhà
Thấy nguời ta náo nức du lịch xa
Vui ngoạn cảnh ôi sao mà sướng quá
Đội mưa gió quanh năm màu vất vã
Tháng mười về… rồi tháng mười cũng qua
Sinh Hoàng
ĐÊM THÁNG MƯỜI
Đêm tháng mười nghe cô lẻ buồng tim
Trong tiếng gió gửi tìm thêm một nửa
Mượn thơ ngỏ nối vần trao lần nữa
Để yêu thương vai tựa mở ngõ lòng
Ngâu đi rồi để lại khoảng trời trong
Trăng khuyết nửa vành cong vì đầu tháng
Sương ướt phủ cành sấu già lơ đãng
Thức về khuya cùng dáng Nguyệt tỏ mờ
Xa hết rồi bao ước vọng tình thơ
Tim côi vá mong chờ câu lỗi hẹn
Dệt mộng thắm một thời yêu vun vén
Trăng mùa hoa cạn chén đắng mưa sầu
Giọt buồn nào nhỏ lã chã tình ngâu
Ta muốn xoá trong đầu bao ký ức
Của thời ấy đọng đầy trong lồng ngực
Xoá hết buồn để thổn thức tình sau
Ta lại tìm trong vết cứa niềm đau
Đời dung dị không màu vương sặc sỡ
Tình em mãi như loài hoa mắc cỡ
Vun bồi hồi đêm nhớ tháng mười sang
THÁNG MƯỜI VỀ
Tháng Mười về… trong sắc nắng vàng tươi
Trong nét cười lúng liếng thời con gái
Vạt đê xưa nở rực vàng hoa cải
Ai có về với khờ dại ngày xưa
Tháng Mười về… yêu thương đón và đưa
Khơi lại chuyện nắng mưa ngày xa cũ
Đã từng trao bao nhiêu điều ấp ủ
Thềm xưa ta trải thảm lá thu vàng
Tháng Mười về… cho lòng nhớ xốn xang
Một người đi mà mang theo tất cả
Mang tình yêu đã trao bao vội vã
Quên loài hoa hương toả ngát hiên nhà
Tháng Mười về… chỉ còn ta với ta
Dĩ vãng xa ngọt ngào và cay đắng
Trả lại người chút tình si say đắm
Giữ lại riêng mình sâu nặng suy tư
Tháng Mười về… cho trọn vẹn mùa thu.
Trả lại người hãy trả hết đi em
Giữ lại chi cho đoi trĩu nặng
Tháng Mười rồi vàng ươm sợi nắng
Se sắt heo may thẳm nét môi cười
Dỹ vãng xưa ta trả hết cho người
Lòng thanh thản với mùa thu đầy nắng
Lao xao gió mặt hồ trong phẳng lặng
Trở về thời áo trắng ước mơ xanh.